Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1559: Đây không phải là sư tôn của ngươi sao?

Chương 1559: Đây không phải là sư tôn của ngươi sao?

Nghe được lời này, vũ y đạo nhân lại ha hả cười to giống như vừa nghe được trò cười nào đó.

“Vốn dĩ lão đạo là một khối thi thể, sao phải có cái thứ như tâm đạo?”

Hắn cười lạnh rồi đùa cợt nói, vẻ mặt khinh thường nhìn Giang Thần như đang nhìn một kẻ ngu.

Hắn cũng không ngờ khi đó mình chỉ thuận miệng lừa gạt mà Giang Thần lại tin đó là thật.

“Ngươi...”

Sắc mặt Giang Thần khó coi đến cực hạn, hắn có cảm giác bản thân đang bị vũ nhục, trong lòng vô cùng uất ức phẫn nộ.

“Ngươi mưu tính nhiều như vậy, rốt cuộc là muốn làm cái gì?”

Phía trên đạo đài, Cơ Thánh Sơ vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt không khỏi trầm giọng hỏi, bây giờ hắn cũng đã nhìn ra ngọn nguồn của mọi chuyện.

Kỳ thực việc thả vũ y lão đạo ra cũng không phải mong muốn của Giang Thần mà do hắn bị Cố Trường Ca trước mắt này lợi dụng.

Điều này khiến lòng hắn rét lạnh, không hề dám khinh thường Cố Trường Ca.

“Lão bằng hữu, ân oán giữa hai người chúng ta vẫn nên để chúng ta tự mình giải quyết đi.”

Vũ y đạo nhân cắt đứt lời hắn, tiến một bước về phía trước rồi cười lạnh nói.

Mặc dù hắn không phải là Vũ Hóa cổ thiên tôn nguyên bản nhưng lại được kế thừa không ít ký ức, trong đó cũng bao gồm việc hắn gặp phải tập sát của Cơ Thánh Sơ như thế nào rồi lại bị Cơ Thánh Sơ phong ở bên ngoài địa động ra sao.

Hắn lập tức không nói nhảm, đánh thẳng vào Cơ Thánh Sơ ở phía trước.

Hắn nhìn ra được Cơ Thánh Sơ vừa mới thoát khỏi vây khốn nên vô cùng suy yếu.

Lúc này đương nhiên vũ y đạo nhân phải thừa dịp hắn đang bệnh mà giết hắn!

“Một bộ thi thể hóa linh mà cũng dám lớn tiếng!”

Mặt Cơ Thánh Sơ lạnh xuống, mặc dù hắn vừa mới thoát khỏi vây khốn nên không có bao nhiêu sức mạnh nhưng hắn cũng không phải người mà một bộ thi thể có thể khinh thường.

Cơ Thánh Sơ lập tức vung tay áo, một thanh tiểu kiếm ô hắc sắc bay ra, dài chưa đến ba thước, vô cùng trong suốt lại có Long Văn lượn lờ. Tiếng keng keng vang dội, hắn giễu cợt xuất ra từng đạo kiếm khí đáng sợ.

Đây là pháp khí hắn chế thành từ Long Văn thần kim lấy được trong Côn Sơn, kiên cố khó mà phá vỡ nổi.

Thậm chí không cần hắn thúc giục thì nó cũng có thể tỏa ra quy tắc trật tự đáng sợ, vô cùng cường đại.

“Ta thấy ngươi cũng không ổn lắm, quả thật là ngoài mạnh trong yếu, chỉ có cái xác mà thôi.”

Vũ y đạo nhân cũng cười lạnh, thi triển thủ đoạn cường đại, một cây phất trần không biết xuất hiện từ nơi nào.

Nó chỉ cần quét một lượt cũng có thể tạo ra âm thanh chấn động Thiên Lôi, khiến cho hư không sụp đổ nổ tung, thậm chí còn có hỗn độn khí bay ra.

Hai người giao chiến trên đạo đài, thanh thế cực kì khủng bố, đủ loại hào quang phóng lên trời như sắp đánh vỡ nơi đây.

Nếu nơi này không phải tẩm cung trước đây của Tiên Vương Chân Long nhất tộc, được khắc xuống rất nhiều trận văn cấm chế thì lúc này đã sắp nổ tung, sụp đổ thành bột mịn, khó có thể chịu đựng được chấn động vô song kia.

Nhưng loại khí tức này cũng làm người ta sợ hãi, nó tựa hồ đang nhiễu loạn thời gian, rất nhiều hư ảnh hiện lên khiến nơi đây lộn xộn như nghịch loạn thiên khung, băng diệt hoàn vũ.

“Xem ra dường như chỗ dựa cuối cùng của ngươi cũng không thể nhờ vả được. nữa rồi”

Thấy Cơ Thánh Sơ và vũ y đạo nhân bắt đầu giao chiến, Cố Trường Ca cười nhạt nhìn Giang Thần ở trước mặt tùy ý nói.

Giờ khắc này sắc mặt Giang Thần trắng bệch, cả người băng lãnh, từ đầu tới chân đều phát lạnh đến khó mà chuyển động nổi.

Hắn bị uy áp khủng bố bao vây, hô hấp cũng nhanh đến ngạt thở, dường như tất cả huyết dịch cũng đều sắp chảy ngược.

Trước đây hắn chưa từng tưởng tượng mình sẽ có một ngày như vậy.

Không có chút sinh cơ nào, vô cùng tuyệt vọng!

Chắc chắn thực lực của Cố Trường Ca không phải thứ mà hắn có thể địch lại, cho dù hắn dùng hết tất cả thủ đoạn cũng không hề có tác dụng.

Chênh lệch giữa hai người thật sự quá lớn, lớn đến mức làm người ta tuyệt vọng.

Cố Trường Ca không nhanh không chậm đến gần hắn, thở dài nói: “Vốn dĩ ta còn muốn giữ lại ngươi đợi đến sau này mới giết, đáng tiếc ngươi nhất định muốn tự tìm đường chết.”

Giang Thần nghe không hiểu ý hắn nhưng lại có thể cảm nhận được sát ý không hề che giấu của Cố Trường Ca.

“Chỉ cần ta không chết, sau này chắc chắn ta sẽ giết ngươi để báo thù.” Hắn nghiến răng, trong mắt hiện ra tơ máu và hận ý ngập trời.

“Ngươi dựa vào cái gì để giết ta? Dựa vào Tạo Hóa Tiên Chu? Hay là dựa vào việc ngươi biết Ma Công?”

Cố Trường Ca lơ đễnh cười nhạt.

“Cái gì...”

“Làm sao ngươi biết những thứ này?”

Trong đầu Giang Thần ầm một tiếng giống như bị hoàng chung đại lữ đập vào, đôi mắt trừng lớn, thậm chí giờ khắc này hắn cũng cảm thấy hơi choáng váng.

Hắn hoàn toàn không ngờ sẽ có một ngày bí mật lớn nhất của bản thân lại bị chính địch nhân của mình nói ra.

Vậy chẳng phải Cố Trường Ca đã biết sự tồn tại của Tạo Hóa Tiên Chu từ lâu rồi.

Hắn cũng biết kỳ thực thân phận Thần Nguyên Sư của mình là giả, bản thân hoàn toàn dựa vào Tạo Hóa Tiên Chu mới có thể làm được mọi thứ?

Giang Thần thật sựu không thể tin nổi, hàn khí đáng sợ quét khắp cơ thể khiến hắn không nhịn được mà run lẩy bẩy.

“Có phải đột nhiên ngươi cảm thấy mình sống rất thảm, ta không chỉ biết được bí mật lớn nhất của ngươi mà ngay cả công pháp tu hành cũng là ta giao cho ngươi.” Cố Trường Ca nhẹ nhàng nở nụ cười, mâu sắc lại bình tĩnh không gợn sóng.

“Lời này của ngươi là có ý gì? Cái gì mà ngay cả công pháp tu hành cũng là ngươi giao cho ta?”

Toàn thân Giang Thần đều là hàn khí, ngay cả chính hắn cũng không phát hiện được âm thanh của mình đang run rẩy, lộ ra sợ hãi.

“Đây không phải là sư tôn khi đó giao công pháp cho ngươi hay sao?”

Cố Trường Ca cười cười, ống tay khẽ lắc, một đạo nhân ảnh quen thuộc bỗng xuất hiện trước mặt Giang Thần khiến con ngươi của hắn lập tức co lại, cả người trực tiếp lùi về phía sau, suýt nữa lảo đảo ngã ngồi trên đất.

Hết chương 1559.
Bạn cần đăng nhập để bình luận