Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1647: Tuyết Kiếm Tiên

Chương 1647: Tuyết Kiếm Tiên

“Hồi bẩm Nhai chủ, đó chính là những gì mà vị Cố công tử đã chính miệng nói lúc đó.”

Trên Kiếm Nhai, tại một chỗ hàn phong se lạnh ở trên đỉnh cao nhất, hai thân ảnh đứng sừng sững ở đó.

Một đạo thân mang đạo bào, kéo búi tóc nhìn cực kỳ già nua, tuy nhiên ánh mắt lại trong trẻo có thần, tựa như một thanh thần kiếm được ma luyện qua vô số năm.

Thân ảnh bên cạnh hắn cực kỳ nổi bật, trên người là tố y giản lượng, mang một chiếc mặt nạ màu xanh nhạt, da thịt nhẵn nhụi nõn nà, trắng mịn sáng long lanh như tuyết, chỉ để lộ ra một đôi mắt lạnh lùng, tựa như ngàn vạn đạo kiếm khí xen lẫn trong hư không.

Đó chính là Kiếm Nhai nhai chủ, được thế nhân xưng là Tuyết Kiếm Tiên, đệ nhất mỹ nhân ở Nam Hoang châu.

Lão giả chính là một vị Kiếm Tiên của Thục tông, thực lực siêu tuyệt, sâu không lường được.

“thiên địa ý chí?”

Tuyết Kiếm Tiên nghe trưởng lão của Kiếm Nhai bẩm báo, khẽ nhíu mày nghĩ ngợi về bốn chữ này.

“Xem ra thế giới kia hiểu rất rõ về chúng ta, vậy mà biết được phương thiên địa của chúng ta đã sinh ra ý chí, đây cũng không phải điềm tốt gì.” Lão Kiếm Tiên khẽ gật đầu một cái, vuốt râu nói: “E rằng vị Cố công tử kia cũng chẳng có hảo tâm gì.”

“Tuy nhiên lời hắn nói cũng có lý, từ dấu hiệu trên cổ tế đàn, thiên địa ý chí quả thật là hy vọng cuối cùng của chúng ta.” Đôi mắt dưới lớp mặt nạ của Tuyết Kiếm Tiên hiển lộ suy nghĩ.

“Chẳng lẽ ngươi cũng tin tưởng kẻ này như vậy?” Lão Kiếm Tiên nhíu mày.

Tuyết Kiếm Tiên nói: “Chẳng qua ta chỉ cảm thấy lời nói của hắn có đạo lý riêng, hơn nữa ta đã bắt được một tên Vực Ngoại Thiên Ma, soát hồn của hắn mới biết được, ở thế giới của bọn hắn, vị Cố công tử kia có lai lịch ngập trời, không thể tưởng tượng nổi.”

“Thậm chí nói thẳng ra là nếu hắn muốn, huỷ diệt thế giới của chúng ta căn bản không phí chút sức lực nào.

“Theo lý mà nói thì với thủ đoạn của hắn, muốn huỷ diệt thế giới của chúng ta cũng không phải chuyện khó.”

“Vậy vì sao hắn không làm như thế, rốt cuộc mục đích hắn giáng xuống giới này là gì?”

“Đây cũng là đạo lý ta nghĩ mãi không thông.”

Tuyết Kiếm Tiên một thân thon dài cao gầy, tóc đen như suối, sừng sững đứng trên tuyệt đỉnh, khinh vũ trong gió rét tạo nên mỹ cảm khác thường.

Bấy giờ đại mi xanh nhạt sau lớp mặt nạ mới nhíu chặt, lời nói mang theo ý vị cũng khiến chính nàng không thể tưởng tượng nổi.

“Lai lịch của gia hoả kia ghê gớm như vậy sao? Vậy thì hắn càng không thể tin được.”

Chân mày lão Kiếm Tiên nhíu chặt hơn, trong lòng càng thêm nghi hoặc.

Nếu nói Cố Trường Ca không có ý đồ gì thì thà đánh chết hắn cũng không tin.

Từ trước tới nay làm gì có cái gọi là hảo tâm vô duyên vô cớ.

Huống chi bọn hắn lại là tà ma đến từ thiên ngoại.

Căn cứ vào tin tức mà hắn biết được, đám Vực Ngoại Thiên Ma kia đã sớm công chiếm luân hãm không biết bao nhiêu dạng thế giới cổ lão giống như Kiếm Huyền đại thế giới.

Cái gì mà xem trọng trường sinh cửu thị, không tranh quyền thế, xem ra chỉ là phân chó mà thôi, căn bản không hề đáng tin.

“Cũng có khả năng không nhất định là như thế, nếu hắn thật sự có ý đồ gì với giới chúng ta, cũng không cần phải quanh co rườm rà như vậy.” Tuyết Kiếm Tiên khẽ gật đầu một cái rồi tiếp lời.

“Chẳng lẽ ngươi thật sự tin tưởng hắn?”

Lão Kiếm Tiên cau mày nói, ánh mắt sắc như kiếm khiến hư không rung chuyển không thôi, trong lời nói kèm theo mấy phần bất mãn.

Thần sắc hắn cực kỳ nghiêm túc.

“Tuyết nha đầu, tốt xấu gì bây giờ ngươi cũng là Kiếm Nhai chi chủ, cần phải cân nhắc thật kỹ trước khi hành động, không thể cứ lỗ mãng như trước đây.”

Dựa theo bối phận mà nói, kỳ thực hắn và sư tôn của Tuyết Kiếm Tiên là đồng lứa.

Cách đây mấy năm, hắn còn đích thân dạy dỗ Tuyết Kiếm Tiên.

Cho nên hắn vẫn khá hiểu tính tình Tuyết Kiếm Tiên, biết được nàng nói như vậy là muốn đi gặp Cố công tử kia một lần.

Nhưng căn cứ vào tin tức mà hắn thăm dò được, thuộc hạ bên cạnh Cố công tử kia đều là cường giả Đệ Cửu cảnh không rõ lai lịch.

Càng không nói đến thực lực của hắn, e rằng còn lợi hại hơn, khó có thể tưởng tượng.

Mặc dù Tuyết Kiếm Tiên đã bước vào cảnh giới Lục Địa Kiếm Tiên, nhưng so với Cố Trường Ca thì vẫn thua xa.

Nếu đối phương thực sự có ý đồ xấu, vậy chẳng phải Tuyết Kiếm Tiên sẽ giống như dê vào miệng cọp hay sao?

“Lúc này còn lựa chọn nào khác sao?” Sắc mặt Tuyết Kiếm Tiên không thay đổi, nàng đáp.

“Ta đã dự liệu kết cục một cách rõ ràng, sư bá, ngươi cũng không cần quản nhiều.”

“Ngươi…” Lão Kiếm Tiên vô cùng tức giận chỉ tay vào Tuyết Kiếm Tiên, không ngừng run rẩy, rõ ràng là đang tức gần chết.

Lại thấy Tuyết Kiếm Tiên không hề dao động, hắn thở dài một tiếng rồi hoá thành kiếm hồng, phất tay áo rời đi.

Tuyết Kiếm Tiên đã quyết, hắn cũng khó mà khuyên ngăn.

Dù sao hắn cũng không tin Cố công tử kia.

Có điều trong mắt của lão Kiếm Tiên, nếu Cố Trường Ca đã có thân phận địa vị ghê gớm như thế ở thượng giới bên kia, thành thử khi bắt được hắn tất sẽ khiến thế lực thượng giới bên kia kiêng dè, sợ ném chuột vỡ bình.

Thời khắc quan trọng không chừng còn phát huy kỳ hiệu.

“Đã đến lúc phải lấy Kiếm Tiên Lệnh liên hợp chúng Kiếm Tiên hàng ma…”

Trong ánh mắt của lão Kiếm Tiên có hàng ngàn vạn đạo kiếm quang đang lưu chuyển, hắn lướt qua trường không cất bước giữa hư vô.

Chớp mắt liền biến mất ở ngoài vạn dặm, trở về hướng Thục tông.

Hết chương 1647.
Bạn cần đăng nhập để bình luận