Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1019: Hình như Cố mỗ tới không đúng lúc thì phải

Chương 1019: Hình như Cố mỗ tới không đúng lúc thì phải

“Giang Thần, chuyện gì thế này?”

Khương Lạc Thần nhìn về phía Giang Thần, lạnh lùng hỏi, chú ý tới ý đồ định chạy trốn của hắn.

“Đó có lẽ là trận văn lưu lại để phòng ngừa bị người khác cướp mất thần cách sau khi tọa hóa, cần một ít thời gian để phá giải.”

Da đầu Giang Thần tê rần, lúc bị Khương Lạc Thần nhìn chằm chằm, có cảm giác thần hồn run rẩy.

Nếu lúc này Khương Lạc Thần muốn giết hắn, với năng lực của hắn, căn bản không thể chạy thoát.

“Nếu ngươi không thể phá giải những trận văn này, vậy thì hôm nay ngươi cũng đừng mong sống sót.” Khương Lạc Thần lạnh lùng nói.

Giang Thần thầm mắng một tiếng trong lòng, không thể không chống lại dao động đáng sợ ở đây, bất chấp chạy tới.

Với năng lực của hắn tất nhiên không thể phá giải được những trận văn này.

Nhưng nếu cho khí linh Tạo Hóa Tiên Chu chút thời gian, nó quả thật có thể làm được.

Nhưng đúng lúc này, lão bà tóc vàng đang giao chiến với bốn vị giáo chủ đại giáo, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, từ trên không rơi xuống, đầu tóc rối loạn, cả người đầy máu, vô cùng thảm hại.

Tuy đang ở Chuẩn Chí Tôn cảnh, nhưng lúc trước cũng dùng thủ đoạn để đột phá, không thể so với Chuẩn Chí Tôn chân chính.

Càng đừng nói đến bốn vị giáo chủ đại giáo trước mắt, khi còn trẻ tuyệt đối là thiên kiêu vô địch một phương, thực lực cực kỳ cường đại.

Ngay từ ban đầu còn có thể chống lại một hai phần, nhưng thời gian càng dài, tất phải rơi vào thế hạ phong.

“Kim bà.”

Khương Lạc Thần biến sắc, cắn răng nói.

Lão bà tóc vàng nghe xong lắc đầu, nuốt một viên đan dược, lại xông lên chém giết, toàn thân phát sáng, hào quang màu vàng bao quanh, thôi động binh khí chém giết.

Trong lòng Khương Lạc Thần lại càng lo lắng.

Nếu không phải lúc trước vị trưởng lão kia chết trong tay Cố Trường Ca, hiện giờ nàng sao lại rơi vào thế bị động đến mức cần bà liều mạng kéo dài thời gian thế này.

“Ngươi còn có thể chống đỡ được bao lâu nữa, kháng cự chỉ phí công thôi, ngoan ngoãn giao thần cách cho bọn ta thì hôm nay các ngươi còn có thể sống sót.”

Bốn đại nhân vật cấp bậc giáo chủ, lạnh lùng mở miệng, bàn tay to đánh ngang qua, đập lên người lão bà tóc vàng, khiến nàng ho ra máu lần nữa, thương thế vô cùng nghiêm trọng.

Sức lực của bọn hắn thật sự quá mạnh, mặc dù tu vi còn chưa tới Chuẩn Chí Tôn cảnh, nhưng chiến lực cũng không kém quá xa, hiện giờ bốn người liên thủ lại càng không thể đánh lại.

“Các ngươi giữ chân bọn hắn lại cho ta.”

Khương Lạc Thần lạnh lùng liếc nhìn bốn đại nhân vật cấp bậc giáo chủ, ra lệnh cho mọi người xung quanh tiến lên kéo dài thời gian.

“Giang Thần, ngươi nhanh lên một chút cho ta.”

Nhận được mệnh lệnh, những cường giả còn lại của Thái Hư thần tộc, cũng bắt đầu xông lên, không chút do dự, lấy ra đủ loại binh khí, bày ra những thủ đoạn mạnh nhất.

Chỉ là bọn hắn tiến lên cũng uổng công, gần như ho ra máu rút lui ngay lập tức.

Rất nhiều người trong nháy mắt nổ tung, hình thần câu diệt.

Cảnh tượng này khiến sắc mặt Khương Lạc Thần càng trở nên khó coi, bàn tay nắm chặt.

Tuy trong tay nàng còn có thủ đoạn khác, nhưng đến thời điểm mấu chốt mới dùng tới để bảo vệ tính mạng.

Nàng thừa nhận bản thân bất cẩn, lần này xuất hành không mang đủ người, nếu không lần này cũng sẽ không nghẹn khuất như vậy.

“Được rồi, trận văn này đã giải quyết xong.”

Lúc này, giọng nói của Giang Thần truyền đến, hắn thở dài, lau mồ hôi lạnh trên trán, có chút như trút được gánh nặng.

Cùng với ánh sáng lóe lên trong tay hắn, trận văn trước mắt bắt đầu nứt ra, ngay sau đó vỡ ra hóa thành cơn mưa ánh sáng.

Tạo Hóa Tiên Chu khí linh vì việc này cũng tiêu hao không ít năng lực, thiếu chút nữa lại rơi vào trạng thái ngủ say.

Khương Lạc Thần cảm nhận được lực cản đáng sợ kia đã biến mất, cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm.

Nàng chuẩn bị tiến lên, bước lên đạo đài, lấy viên thần cách trong suốt màu tím kia.

Ầm ầm!

Lúc này, lối đi bên kia lại truyền đến thanh thế cực lớn.

Sắc mặt tất cả mọi người đang đánh nhau ở đây đều có chút thay đổi, ngay cả bốn đại nhân vật cấp bậc giáo chủ đang chém giết với lão bà tóc vàng, cũng phải dừng tay, cau mày nhìn lại.

Hư không run rẩy, có sức mạnh vô cùng sắc nhọn đột nhiên giáng xuống.

Những gợn sóng lan ra giống như cánh hoa nở rộ trong hư không, ẩn chứa quy tắc vô thượng, cuối cùng huyễn hóa thành kiếm khí thông thiên, chém một đòn vào đám người đang đánh nhau.

Một đòn này quả là mạnh mẽ tuyệt đỉnh, trong nháy mắt làm cho bốn đại nhân vật cấp bậc giáo chủ biến sắc, có chút khiếp sợ, vội vàng lui lại phía sau, không dám đỡ lấy.

Nhưng ảnh hưởng cũng khiến khí huyết trong người bọn hắn cuồn cuộn, rất không thoải mái.

“Là ai?”

Vẻ mặt bọn hắn trở nên khó coi, cảm thấy quên mất mối họa sau lưng, bị người khác coi như quân cờ.

Vẻ mặt Khương Lạc Thần phát lạnh, từ trong Tu Di giới lấy ra một vật, sẵn sàng tế ra bất cứ lúc nào.

Trận văn trên đạo đài vừa được phá giải thì đột nhiên lại có người xuất hiện, khiến nàng cảm giác có lẽ đã đối phương sớm đã tới đây, nhưng không xuất hiện, trốn trong bóng tối xem kịch thôi.

“Sao lại có người đến nữa?”

Giang Thần nhíu chặt mày, cũng nhìn về phía lối đi kia.

“Thế nào, hình như Cố mỗ tới không đúng lúc thì phải? Sao các vị lại nhìn ta như vậy?”

Ngay sau đó, cùng với một tiếng cười khẽ, bóng dáng một nam một nữ xuất hiện ở lối vào.

Trong bàn tay hắn, kiếm khí lập lòe, tùy ý chém ra, khiến tất cả mọi người đều có cảm giác khiếp sợ tựa như cả vũ trụ sụp đổ biến mất.

“Cố Trường Ca!”

Con ngươi màu vàng của Khương Lạc Thần nhìn chằm chằm vào nam tử trẻ tuổi đang đi tới, trong mắt không hề che dấu hận thù và sợ hãi.

Hết chương 1019.
Bạn cần đăng nhập để bình luận