Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2132: A Công

Chương 2132: A Công

“Giết…”

A Man cất bước đi ra, trong lòng bàn tay giơ lên ngưng tụ phù văn bất tận, hóa thành Thiên Đao, Đại Kiếm, Trường Mâu thần quang lập lòe, giống như một mảnh sương mù bắt đầu phát động thần binh.

Đám tu sĩ liều chết xông tới kia còn chưa kịp phản ứng đây là cái gì thì đã bị những Thiên Đao này xé rách ngay lập tức, trong khoảnh khắc huyết vụ nổ tung tại chỗ. Đối với Man Thần tông mà nói hôm nay tuyệt đối là ngày đáng sợ bị bóng ma tử vong bao phủ.

Ai cũng không ngờ được chỉ vì một trưởng lão vẫn lạc mà liên tiếp dẫn tới những mối họa khó có thể tưởng tượng. Mà những trưởng lão chạy tới tận mắt thấy một mảng lớn rải đầy huyết vụ, cả người đều kinh hãi sợ run.

“Đây là đồ đệ của Chúc trưởng lão, là công chúa của bộ lạc Man tộc…”

Đột nhiên có người nhận ra thân phận của A Man, khuôn mặt hiện vẻ sợ hãi nhưng sau một khắc đã bị Thiên Đao xé rách, phốc một tiếng nổ tung.

A Man mặc quần áo mộc mạc, tóc đen như thác nước đổ xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn tựa như sứ trắng, tâm tình không có chút dao động nào.

Nàng bước từng bước từ trên một ngọn núi đi xuống, trong tay như có ngàn vạn tinh quang đang hội tụ, sau đó đan vào nhau trở thành binh khí đáng sợ đánh xuống. Đối với tu sĩ bình thường mà nói, loại uy thế mênh mông kinh khủng này quả thực giống như tai họa diệt thế.

Ngay cả trưởng lão Đệ Thất cảnh cũng kinh hãi hoảng sợ không thôi, thật không ngờ một thiếu nữ mười mấy tuổi sẽ có được lực lượng kinh khủng như vậy. Đây quả thực là chuyện không thể tin nổi.

Hơn nữa, nam tử trẻ tuổi trên mặt nở nụ cười khẽ đứng sau lưng nàng nhìn xem tất cả, trong mắt lại không hề có chút gợn sóng nào.

“Mau qua đó!”

Từ xa truyền đến thanh âm gào thét, rất nhiều cường giả trong Man Thần tông chạy đến muốn ngăn cản tất cả.

Nhưng ánh mắt A Man không hề có biến hóa mà vẫn lạnh băng hờ hững như trước. Nàng đi tới từ trong một mảnh huyết vụ, trên người tản ra mùi máu tươi rất nồng. Có thể thấy trong thiên địa có vô số sợi hào quang đỏ thắm phóng tới thân thể của nàng, đó là sinh mệnh bản nguyên của vô số tu sĩ vẫn lạc hóa thành năng lượng mênh mông bị nàng thôn phệ hấp thu.

Hôm nay, A Man như một bông hoa đỏ thắm không ngừng biến hóa đang nuốt hết tất cả sinh linh ở gần nàng. Mỗi bước nàng đi khí tức trên người cũng đều biến hóa, tựa như sóng thần khủng bố đánh tới trước mặt, muốn bao phủ thiên địa.

Mà giờ khắc này, ở một mảnh đất hoang nguyên thủy cách Man Thần tông rất xa, trong bộ lạc Man tộc cổ lão. Một thân ảnh già nua mặc hắc bào có khuôn mặt bị bao phủ trong cái mũ có chút gù lưng, thỉnh thoảng ho khan vài tiếng, đang loay hoay phơi rất nhiều dược liệu. Người trong bộ lạc bất luận nam nữ lớn bé khi nhìn thấy hắn đều lộ ra vẻ tôn kính.

Hắn là A Công lớn tuổi đức cao vọng trọng trong bộ lạc, chưởng quản các loại tế tự và sự vụ dược lý. Tức là ngoại trừ tộc trưởng ra thì hắn chính là nhân vật có danh vọng cao nhất ở bộ lạc.

Giờ khắc này ở bên cạnh hắc bào lão giả xuất hiện một nam tử trung niên có làn da màu đồng cổ, hình thể khôi ngô tuấn tú đang thương nghị gì đó với hắn.

“Thời gian chỉ còn chưa tới bốn năm, nếu ta muốn đi trên con đường kia chỉ sợ cả đời này sẽ không có cơ hội chạm tới Đệ Thất cảnh.”

“A Man cũng chỉ còn bốn năm nữa thôi, không biết hiện giờ nàng trôi qua ở Man Thần tông như thế nào.”

Nam tử trung niên chính là tộc trưởng của bộ lạc, chưởng quản tất cả các tộc nhân trong bộ lạc. Trên mặt hắn hiện lên vài phần lo lắng nhìn về phương hướng Man Thần tông ở phương xa.

“Khụ khụ khụ…”

“A Man thông minh từ nhỏ, cho dù là ở nơi như Man Thần tông cũng sẽ không có người có thể khi dễ nàng…”

“Tộc trưởng ngươi cứ yên tâm đi.”

Thân hình lão giả gù lưng ho khan vài tiếng, sau đó lắc đầu cười nói.

“Nhưng ta lo lắng, A Man mới mười mấy tuổi đã phải gánh trên lưng trách nhiệm lớn như vậy.” Nam tử trung niên thở dài nói.

“Nhất là gần đây ta cảm giác được Man Thần một đời trước triệu hoán, hình như có việc gì đó muốn nói cho ta biết.”

“Giống như muốn bày cảnh nói cho ta biết một số thứ nhưng lại như bị vật gì đó ngăn cản khiến ta nghe không rõ.”

Nghe nói như vậy, động tác sửa sang dược liệu của hắc bào lão giả hơi dừng lại một chút nhưng khôi phục rất nhanh.

Hắn vẫn lắc đầu cười nói như trước.

“Có phải gần đây tộc trưởng không nghỉ ngơi tốt hay không, Man Thần đời trước đã biến mất mấy chục vạn năm, từ lâu đã không có tung tích của hắn trong truyền thuyết.”

“Làm sao ngươi có thể nghe thấy hắn triệu hoán được chứ?”

Nam tử trung niên nghe vậy ngược lại vẻ mặt đầy chắc chắn khẳng định.

“Ta sẽ không nghe lầm, nhất định là Man Thần đại nhân muốn nói cho ta biết điều gì đó.”

“Đây là chỉ thị của hắn, ta nhất định phải tìm được nguyên nhân Man Thần đại nhân mất tích.”

“Đây cũng là phương pháp xử lý duy nhất cứu vớt được Man tộc.”

Lời này khiến hắc bào lão giả trầm mặc, hắn lắc đầu không nói thêm nữa, nhưng trong mắt có quang mang mờ mịt xẹt qua.

Đột nhiên, hắn như cảm nhận được cái gì đó, trong thoáng chốc mi tâm nhíu lại.

Ngay cả rất nhiều dược thảo cũng bởi vì hắn không khống chế được lực đạo mà bị bóp nát toàn bộ.

“Tộc Công, ngươi sao vậy?”

Nam tử trung niên chú ý thấy thần sắc của hắc bào lão giả thì có chút kinh ngạc, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bộ dạng âm trầm khó coi trên mặt hắn như vậy…

Tộc Công hiện giờ khác hoàn toàn với Tộc Công thường ngày, điều này khiến hắn có chút lạ lẫm cùng vài phần không thể tưởng tượng nổi.

Hết chương 2132.
Bạn cần đăng nhập để bình luận