Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 661: Nỗi lòng của Nữ hoàng

Chương 661: Nỗi lòng của Nữ hoàng

Chương Nghe thấy lời này của Cố Trường Ca, thần sắc của Hi Dao vẫn bình tĩnh như cũ, bao gồm cả lão Thạch ở bên cạnh nàng cũng như thế, dáng vẻ không thèm để ý chút nào.

Việc của sáu ngàn năm trước, mặc dù truyền đi rất rộng rãi nhưng cho đến hôm nay thì mọi nơi vẫn có rất nhiều lời đồn không tốt đẹp.

Nhưng ngoại trừ người cầm quyền chân chính của Yêu Giới, ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Rất nhiều tin đồn ở ngoại giới, ít nhiều gì cũng có chút bôi đen Hi Dao, việc này cũng rất bình thường.

Cố Trường Ca nhắc đến những việc này, bọn hắn đương nhiên đã nghe qua.

"A, liên quan tới những tin đồn này, không biết Trường Ca thiếu chủ thấy thế nào?"

Đôi mắt của Hi Dao nữ hoàng có vẻ rất óng ánh, tràn ngập thần quang.

Nàng đang nhìn Cố Trường Ca.

Mặc dù chỉ là một đạo tắc pháp thân, nhưng cũng có loại khí chất trên cao nhìn xuống hết thảy.

Nữ hoàng của một triều đại, hiệu lệnh Yêu Giới, không dám không theo.

Nếu như là tuổi trẻ thiên kiêu bình thường bị nàng nhìn như vậy đã sớm hoảng sợ rồi.

"Vãn bối đều nói những tin đồn này là vớ vẩn, đây cũng là quan điểm của ta.”

Nhưng nụ cười của Cố Trường Ca vẫn nhẹ nhàng như cũ, bị nàng nhìn chằm chằm tựa hồ cũng không giải thích cái gì.

"Trường Ca thiếu chủ có ý gì?"

Hi Dao hơi sững sờ.

Nàng có chút nghi hoặc, sau đó cẩn thận nhớ lại câu nói này của hắn, đều là vớ vẩn sao?

Nếu như tuổi trẻ thiên kiêu bình thường nói như vậy nàng khẳng định đó là lời nói lấy lòng, nịnh bợ.

Nhưng lời này từ trong miệng Cố Trường Ca nói ra lại không giống vậy, ngược lại rất có ý vị sâu xa.

Hắn nhìn ra cái gì sao? Hay là lý giải được dụng tâm lương khổ của nàng?

Nói thực là nàng bị Cố Trường Ca gợi nên hứng thú, nếu như là người khác nói lời như vậy, còn chưa nói xong nàng đã sớm không có kiên nhẫn, trực tiếp cho một bạt tai chết luôn.

Làm sao còn có thể tiếp tục hỏi chứ?

Mà lúc này, ngay cả đại trưởng lão và lão Thạch nghe nói như thế, cũng đều có chút kinh ngạc nhìn về phía Cố Trường Ca.

Thanh danh bây giờ của Hi Dao ở thượng giới kỳ thật không tốt cho lắm, điểm này dường như đã thành việc mà mọi người đều biết.

Nhất là thế hệ trẻ tuổi bây giờ, tuyệt đối cũng nghe việc nội loạn năm đó của Yêu Giới .

Mà nói nhiều nhất, cũng nói Hi Dao Nữ Hoàng thi hành chính sách tàn bạo, tính cách tàn nhẫn, loạn giết người vô tội, khiến dân chúng của Yêu Tộc lầm than.

Đại yêu ở khắp nơi đoàn kết nhất trí, cầm vũ khí nổi dậy, tiến hành phản kháng.

Đám bình loạn thiên vương bây giờ của Yêu Giới, có thể nói là đao phủ của Hi Dao Nữ Hoàng, giúp nàng thanh trừ kẻ chống lại mình.

Lời đồn nhiều vô số kể.

Lúc này, thấy ánh mắt của ba người nhìn mình.

"Kỳ thật lúc trước vãn bối cũng cảm thấy Hi Dao Nữ Hoàng là vị bạo quân, sinh linh của Yêu Giới đều rất cực khổ.”

Cố Trường Ca mỉm cười, thần sắc lại tự nhiên nói.

Đồng thời ánh mắt nhìn thẳng vào Hi Dao, bắt gặp vẻ mặt hơi biến đổi của nàng.

Hắn lại tiếp tục mỉm cười nói,

"Nhưng tỉ mỉ suy nghĩ, bất luận là đạo thống hay cổ quốc nào, tồn tạo bao lâu, cổ lão đến cỡ nào... tất cả đều có một điểm bất biến?”

"Một điểm bất biến?" Hi Dao nhìn chằm chằm hắn, trong lòng hơi rung động , cẩn thận nhắc lại mấy chữ này.

Nàng có chút khó có thể tin được, chẳng lẽ ý nghĩ của Cố Trường Ca giống như suy nghĩ lúc đó của nàng y như đúc?

Cố Trường Ca gật đầu, "Đúng vậy, có một điều không bao giờ thay đổi."

"Đó là nếu như muốn thay đổi thì đều phải trả giá.”

"Sáu ngàn năm trước, Yêu Giới Lục Đế hình thành thế chân vạc, chiến loạn kinh hồn, mới thật sự là dân chúng lầm than, coi con là thức ăn càng là chuyện thường ngày. Khác biệt là chỗ, ở bên trong Yêu Giới, Yêu Tộc trăm họ lại không giống với Nhân tộc, khó có thể dưỡng thai."

"Nếu như vãn bối nhớ không lầm, lúc trước ở Yêu Giới , trong cương vực do các đế quản lý, ngôn ngữ Yêu Tộc cũng không giống nhau, vì sinh tồn đồng tộc ăn lẫn nhau cũng là việc bình thường mà thôi, Yêu Giới nếu như muốn trường tồn, kỳ thật cũng không khó, nhưng nếu như muốn tiến thêm một bước, cơ hồ không có bất kỳ khả năng nào."

"Tất cả đại yêu đế đều bảo thủ, không chịu thay đổi, chỉ lo tu luyện, thân ở vị trí cao, không để ý tầng dưới chót. Cứ thế mãi, thịnh cực mà suy, khí vận của Yêu Giới chắc chắn sẽ dần suy kiệt."

"Mà sau khi trải qua sáu ngàn năm chi loạn, khí vận bây giờ của Yêu Giới đã ùn ùn tăng lên, sau khi thực hiện nhất thống, khắp nơi an bình, thiên hạ an cư, tất cả Yêu Tộc thống nhất cả về ngôn ngữ và tu luyện...rất nhiều thay đổi sao lại không phải công lao của Hi Dao nữ hoàng lúc trước chứ.”

"Thế nhân tất cả đều ngu muội, chỉ bắt lỗi mà không nhận thừa nhận công lao, kỳ thật rất không công bằng với Nữ Hoàng.”

Nói đến đây, thanh âm của Cố Trường Ca vẫn nhẹ nhàng như cũ, không có bao nhiêu biến hóa.

Cho người ta một loại cảm giác hắn chính là đang bình tĩnh chứng minh một đạo lý, giống như là một sự thật.

"Thế nhân tất cả đều ngu muội? Câu nói này chủ nhân lúc trước cũng đã nói "

Mà sau khi nghe xong những điều này, lão Thạch ngây ngẩn cả người, thật lâu không nói gì.

Trong đầu thậm chí còn quanh quẩn lời nói của Cố Trường Ca.

Mặc dù tu vi của hắn cao thâm, thọ nguyên dài dằng dặc, Yêu Giới chi loạn lúc trước, hắn kỳ thật còn giúp Hi Dao không ít việc.

Đối với hành động của Hi Dao, kỳ thật hắn không hiểu rõ cho lắm, đã qua nhiều năm như vậy, mặc dù từng suy nghĩ tại sao, nhưng cũng không nghĩ ra.

Mà mặc dù Hi Dao thường đến thăm hắn, nhưng cũng không đề cập nguyên nhân vì sao nàng làm như thế.

Điều này khiến trong lòng lão Thạch cũng không hiểu.

Hôm nay lời nói này của Cố Trường Ca không hề khách khí chút nào, khiến hắn tìm được cảm giác trước đây tu vi xuất hiện bình cảnh, đi tìm chủ nhân giải đáp thắc mắc.

Loại cảm giác mây mù tản ra và thấy được núi xanh.

"Hóa ra là nguyên nhân này”

"Thật sự là không ngờ được con mắt này của lão phu đúng thật là mờ mịt.”

Nhất thời thần sắc của lão Thạch vô cùng phức tạp.

Loại quan điểm này ngoại trừ Cố Trường Ca, đoán chừng sẽ không có người suy nghĩ như thế.

"Quan điểm của tên nhóc này luôn khác biệt rất lớn với người bình thường, nhưng giải thích như vậy cũng đã đến gần với suy nghĩ trong lòng của Hi Dao” đại trưởng lão thần sắc phức tạp cảm thán một tiếng.

Nhìn Hi Dao được đồng cảm thần sắc sửng sốt thật lâu, hắn biết cách nói lần này của Cố Trường Ca thật ra là tiếng lòng của Hi Dao.

" Chỉ bắt lỗi không thừa nhận công lao ,thế nhân tất cả đều ngu muội ”

Hi Dao trầm mặc nửa ngày bỗng nhiên nhoẻn miệng cười với Cố Trường Ca, trong đôi mắt nhiều hơn một loại thần thái khác lạ.

Nhất thời sắc trời cũng tựa hồ cũng bắt đầu rực rỡ, nụ cười của nàng bây giờ rõ ràng là xuất phát từ trong lòng nàng.

"Trường Ca thiếu chủ nói như vậy là đang thay ta mắng những kẻ ngu muội trong thế nhân kia sao?"

Nàng mỉm cười, mang theo vài phần ý tứ thân cận, tiếp tục nói, "Qua nhiều năm như vậy, không ngờ Trường Ca thiếu chủ vậy mà là người đầu tiên giải thích cho ta, trước đây ta chưa từng nghĩ sẽ có người có suy nghĩ giống như ta.”

Giờ khắc này, nàng vậy mà từ trên người một vãn bối như Cố Trường Ca, sinh ra một loại cảm giác như gặp được tri kỷ.

Hết chương 661.
Bạn cần đăng nhập để bình luận