Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2641: Kế ly gián

Chương 2641: Kế ly gián

Trên mặt Vương Hạc mang theo nụ cười bình thản trước sau như một, hắn dẫn theo mấy vị trưởng lão và đệ tử của Thập Hoang môn bước theo phía sau Mộc Yên đi tới tòa lầu các kia.

Mặc dù trông bề ngoài hắn nhìn như bình tĩnh, cơ mà trong lòng cũng có chút hồi hộp.

Bởi vì sau khi trải qua việc suy nghĩ kỹ càng, cùng với sự khuyên bảo của khí linh trong Thập Hoang Chi Thư, hắn mới quyết định mạo hiểm đến đây.

Một đám trưởng lão và chúng đệ tử không biết tình huống trước mắt của chưởng môn thấy hắn lại quen biết Mộc Yên, hơn nữa dáng vẻ còn có chút giao tình với nhau, đám người đó đều rất giật mình, chấn động.

Khu vực hiện tại không phải nơi người bình thường dám đặt chân vào.

Cho dù có cho bọn họ thêm một trăm lá gan đi nữa thì bọn họ cũng không dám tới gần nửa bước, hôm nay thuần túy là đi theo phía sau chưởng môn đến chứng kiến mọi thứ xung quanh.

“Nhìn thấy ngươi thoát khỏi hố lửa, bần đạo quả thật vui mừng từ đáy lòng, nếu như phụ thân ngươi ở dưới cửu tuyền biết được vậy cũng có thể nhắm mắt.” Vương Hạc cảm khái, lắc đầu nói.

“Đa tạ hảo ý ngày đó của đạo trưởng. Mọi người chờ chốc lát, ta đi pha trà. “

Mộc Yên đưa bọn họ vào trong sân, xuất phát từ lễ tiết mà tính đi chuẩn bị nước trà.

Song Vương Hạc chỉ xua tay mỉm cười, cắt ngang nàng nói: “Không cần, ta chỉ tới ngồi một lát thôi, xem thử tình huống trước mắt của ngươi, bây giờ trông thấy ngươi không nguy hiểm đến tính mạng, ta yên tâm nhiều rồi.”

Hắn mỉm cười hiền lành, khuôn mặt tuy trẻ nhưng có một loại khí độ trưởng thàn ổn trọng.

Mộc Yên nghe vậy ngược lại có chút ngại ngùng, xem ra Vương Hạc này đúng là rất quan tâm đến an nguy của nàng, dù sao nếu là người bình thường thì chắc chắn không dám đi tới nơi đây, chứ đừng nói là còn đi theo vào.

Thế mà nàng còn đang nghi ngờ có phải Vương Hạc có mục đích khác hay không.

“Thật ra ngươi không cần quá lo lắng, bần đạo chỉ muốn thuận tay trợ giúp cố nhân chút ít mà thôi, chứ không hề có ác ý. Lần trước gặp ngươi bởi vì đi gấp rút mà không chuẩn bị lễ gặp mặt gì.”

“Mấy ngày nay bần đạo thôi diễn một phen, phát hiện một vật có lẽ rất thích hợp với ngươi, chẳng qua nó còn chưa xuất thế.”

“Trong túi gấm này có tin tức về vật kia. Nếu như ngươi cảm thấy hứng thú, vậy có thể mở ra xem, nếu như không cảm thấy hứng thú thì tùy ý vứt bỏ cũng được.”

“Bần đạo không quấy rầy ngươi nữa, tuy nhiên ta có một câu muốn nhắc nhở ngươi rằng, cái gọi là vẽ hổ vẽ da khó vẽ được xương cốt, biết người biết mặt không biết lòng.”

“Có đôi khi ngay cả việc tận mắt nhìn thấy chưa chắc đã là sự thật.”

Vương Hạc nói xong liền từ trong ngực lấy ra một túi gấm, sau đó đặt trên bàn đá bên cạnh.

Hắn mỉm cười nói, hoàn toàn không định ở lại lâu, hắn nhanh chóng mang theo một đám trưởng lão và đệ tử môn hạ rời đi.

Mộc Yên có chút sững sờ, không biết tại sao Vương Hạc bỗng dưng để lại cái túi gấm này, cùng với những câu nói kia nữa là sao. Hắn đặc biệt đến đây bái phỏng là vì nói mấy chuyện này thôi ư?

Song Mộc Yên không định giữ lại nó, nàng ngây ngốc liếc nhìn cái túi gấm còn lại trên bàn đá kia, những lời Vương Hạc vừa nói là hắn đang nhắc nhở nàng sao? Biết người biết mặt không biết lòng?

Là bảo nàng nên cẩn thận Cố Trường Ca, không nên bị vẻ ngoài của hắn mê hoặc lừa gạt ư? Lông mày Mộc Yên nhíu lại.

Hơn nữa Vương Hạc mạo hiểm cỡ đó để đi tới nơi này, chẳng lẽ hắn không lo lắng bị Cố Trường Ca nghe được những câu kia sao?

Giờ phút này, Vương Hạc vừa mang theo một đám trưởng lão và đệ tử rời khỏi chỗ quần thể kiến trúc, trong lòng hắn cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

“Nhìn sự gan dạ này của ngươi đi, ta không lừa ngươi đúng không, nơi này đâu phải long đàm hổ huyệt gì đó, có cái gì không dám tới chứ.” Một giọng nói hơi lạnh nhạt xen lẫn sự đùa cợt khác vang lên bên tai hắn.

Vương Hạc nghe vậy trong lòng cũng bớt băn khoăn, hắn nói: “Xem ra biện pháp của ngươi vẫn có tác dụng.”

Khí linh của Thập Hoang Chi Thư đồng ý che giấu giúp hắn.

Cho nên khi nói mấy câu vừa rồi, Vương Hạc không hề lo lắng sẽ bị những người còn lại nghe thấy.

Ngay từ đầu hắn vốn không nghĩ ra biện pháp châm ngòi ly gián mối quan hệ giữa Mộc Yên và Cố Trường Ca, thật ra cách này là do khí linh của Thập Hoang Chi Thư nhắc tới.

Sau đó Vương Hạc suy nghĩ kỹ càng, hắn lập tức cảm thấy việc này vô cùng khả thi.

Dựa vào thân phận và địa vị thì có thể nói là giữa Mộc Yên và Cố Trường Ca khác nhau một trời một vực.

Nhưng vì sao Cố Trường Ca lại bằng lòng giúp nàng chứ? Nhìn trúng nàng ta điểm nào? Vẻ đẹp? Tu vi? Bối cảnh?

Vương Hạc tin tưởng rằng là Bình Thiên nữ đế trong tương lai, Mộc Yên nhất định không phải kẻ ngốc, nàng sẽ bắt đầu suy nghĩ nảy sinh nghi ngờ từ những lời này.

Nàng chỉ cần nghi ngờ Cố Trường Ca, vậy tất nhiên sẽ càng tin tưởng lời Vương Hạc nói.

Cứ như vậy, ngay cả khi Cố Trường Ca không có mưu đồ gì đối với Mộc Yên, thì cũng sẽ bởi vì nguyên nhân này mà dần dần sinh ra sự rạn nứt tình cảm.

“Chỉ cần mối quan hệ rạn nứt thì sự việc sẽ trở nên dễ dàng hơn, mà khi đó, túi tấm ta lưu lại sẽ phát huy tác dụng.” Vương Hạc thầm nghĩ trong lòng.

Hết chương 2641.
Bạn cần đăng nhập để bình luận