Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 898: Nắm chắc mười phần

Chương 898: Nắm chắc mười phần

“Trắc thí thạch bị hỏng ư? Thật là buồn cười, không có thiên phú để tu hành thì chính là không có. Ngay cả chuyện này cũng không hiểu sao?"”

“Không có thiên phú tu hành, ở cái thế giới này ngươi chính là một phế nhân.” Sinh linh cao lớn bên cạnh nhìn thấy vậy thì cười nhạo một tiếng, có vẻ rất khinh thường.

Tống Minh sợ hãi liếc nhìn sinh linh cao lớn kia rồi thất hồn lạc phách bước xuống, nhìn vô cùng tuyệt vọng.

Nhìn cảnh tượng này, những người phía sau không khỏi lo lắng, dù sao thì ở cái thế giới này chính là luôn tàn khốc như vậy, kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu.

Nhiều người đều đang tự suy đoán, Tiêu Nhược Âm có thể được Cố Trường Ca coi trọng, liệu có phải bởi vì thiên phú của nàng rất mạnh hay không?

Rất nhanh, bốn người đã khảo thí liên tiếp, nhưng kết quả vẫn không ai có tư chất.

Trắc thí thạch vẫn không nhúc nhích tí nào, không một chút xíu thay đổi gì.

Chỉ còn lại đám người Giang Trần, Ngưu Thiên đều đang cau mày.

Sắc mặt của Tiêu Nhược Âm cũng trở nên khó coi, cảm thấy bất đắc dĩ thay cho bọn hắn.

Sau đó, khi đến tên nữ tử Vương Ngưng kia, nàng có khuôn mặt xinh đẹp, nhưng cũng mang theo vẻ lo lắng và bất an, sau lưng nàng ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Ong!

Rốt cuộc, trên trắc thí thạch cũng có một chút thay đổi, một ánh sáng màu đỏ mờ nhạt xuất hiện.

Nhưng rất nhanh sau đó nó lại mờ nhạt đi.

Nhìn thấy cảnh này, hai mắt nàng chợt sáng lên, cả người suýt chút nữa nhảy dựng lên, vô cùng phấn khích và vui vẻ.

"Ta có thiên phú tu hành! Ta có thể tu hành!"

Vương Ngưng không khỏi kích động nói, giọng nói run rẩy, tâm trạng lo lắng cuối cùng cũng được buông xuống, những người còn lại cũng đổ dồn ánh mắt hâm mộ và ghen tị về phía nàng.

"Cũng chỉ là có một chút mà thôi. Loại thiên phú này, cho dù là thế lực kém nhất cũng sẽ không cần. Đều là phế vật giống như bọn hắn, không khác nhau chỗ nào cả?"

Nhưng khi nhìn thấy cái này, sinh linh cao lớn bên cạnh vẫn tỏ ra khinh thường, trào phúng nói.

Vừa nghe lời này, Vương Ninh lập tức trợn tròn mắt, ngay cả thế lực kém nhất cũng không cần sao? Còn công pháp và tài nguyên tu hành sau này của nàng thì phải làm sao bây giờ? Nghĩ đến những điều này, nàng lại bắt đầu trở nên tuyệt vọng, hy vọng vừa đã bị dập tắt chỉ trong nháy mắt, nàng giống như từ trên trời bất ngờ rơi xuống vực thẳm sâu nhất.

Tiêu Nhược Âm liếc mắt nhìn Vương Ngưng này, trước đây suốt ngày đối nghịch với nàng, giờ phút này cũng có chút xúc động, nếu như nàng cũng giống như đám người Vương Ngưng không bất kì thiên phú tu hành nào, có lẽ nàng sẽ tuyệt vọng giống như bọn hắn vậy.

Ngay lúc đám người Vương Ngưng đang thất hồn lạc phách, vô cùng tuyệt vọng thì Ngưu Điền hít một hơi thật sâu rồi bước về phía trước.

Ong!

Bên trên trắc thí thạch, một ánh sáng màu đỏ khuếch tán ra, sau đó nhanh chóng mờ đi, giống hệt cảnh tượng lúc Vương Ngưng khảo thí vừa nãy.

Thấy vậy, đám người Vương Ngưng không hiểu tại sao lại thở phào nhẹ nhõm, cũng bình tĩnh hơn rất nhiều, con người chính là như thế, không muốn thấy người khác tốt hơn mình, cho dù người này là đồng bạn tốt của mình.

“Có lẽ số mệnh của chúng ta chính là cái này.” Khóe miệng Ngưu Điền đắng chát, hắn cũng đang thất hồn lạc phách.

Không có nhiều sự khác biệt giữa người có một chút thiên phú và không có thiên phú, trong cái thế giới này, đôi khi thiên phú thực sự đại diện cho tất cả mọi thứ.

"Cái này..." Lúc này, Giang Thần không biết phải làm sao để an ủi huynh đệ của mình, sắc mặt rất trầm trọng.

"Ngưu Điền, ngươi yên tâm, sau này ta chắc chắn sẽ tìm ra cách tu hành cho ngươi."

Hắn vẫn nhớ Tạo Hóa Tiên Chu đã nói gì với mình, thiên phú của hắn rất mạnh, cho nên hắn chỉ cần tu hành thật tốt, sau này sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, hắn nhất định có thể tìm cách giúp đỡ huynh đệ của mình.

Nghe vậy, Ngưu Điền gượng cười, hắn nghĩ rằng Giang Thần đang cố an ủi mình, cũng không nghĩ sâu xa.

Thế nhưng, lúc này đám người Vương Ngưng lại rất không thoải mái, ngữ khí của Giang Trần giống như đang nói hắn chắc chắn có thiên phú tu hành.

Còn biểu hiện bình tĩnh được như thế.

"Giang Thần, ngươi cho rằng mình có vận khí tốt giống như Tiêu nữ thần sao? Còn nói sau khi cái gì, ta thấy tất cả chúng ta đều có thiên phú tu hành như nhau thôi. Ngoại trừ Tiêu nữ thần ra, ngươi đừng có nằm mơ nữa."

Ngay lập tức, người nam tử tên là Tống Minh không nhịn được mở miệng bắt đầu giễu cợt, rất là âm dương quái khí.

Những người còn lại thấy thế cũng không phản bác chút nào, nếu như lúc này Giang Thần đo ra được thật sự có thiên phú, như vậy trong lòng bọn hắn mới thật sự không công bằng, hâm mộ mà ghen tị.

Dựa vào cái gì ma Giang Thần có thiên phú tu hành còn bọn hắn thì không thể?

"Đúng là mắt chó coi thường người khác."

"Các người hãy chờ xem đi”

Giang Thần đã biết trước kết quả nên rất bình tĩnh, giờ phút này chỉ là lông mày hắn hơi nhíu lại, thời điểm hắn đã nhìn thấu cách làm người của đám đồng học này.

Vừa dứt lời, hắn đi thằn đến nơi đặt trắc thí thạch, ánh mắt bình thản, sắc mặt cũng không hề tuyệt vọng và ủ rũ như đám người kia cảm thấy.

Lúc này, ngay cả Tiêu Nhược Âm cũng cảm giác có vẻ không đúng, rốt cuộc Giang Thần lấy sự tự tin đó ở đâu ra, tại sao cảm thấy mình nhất định sẽ có thiên phú tu hành chứ?

Mặc dù trong lòng nàng cũng hy vọng Giang Thần có thể thật sự bước lên con đường tu hành này, nếu không sau này nàng mà tu hành thành công, đảo mắt xem xét, đồng học cũ của bản thân đều đã hóa thành xương khô, nàng muốn tìm một người nói chuyện cũng không còn một ai.

"Giang Thần đâu có lo lắng chứ, lúc này hắn vẫn thực sự muốn khoe khoang danh tiếng và sức mạnh sao?"

Tiêu Nhược Âm nhíu mày, trong lòng nàng cảm thấy không vui, trước đây nàng còn cho rằng Giang Thần là người chín chắn, ổn trọng, đáng tin cậy, là người đáng tín nhiệm, nhưng hành động hôm nay của Giang Thần khiến cho nàng thấy có lẽ mình đã nhìn lầm hắn.

Trước đây, Giang Thần sẽ không làm ra loại chuyện thiếu suy nghĩ như vậy.

Trừ khi Giang Trần thực sự nắm chắc sẽ thể hiện được thiên phú đáng sợ của mình, nếu không, hắn nhất định trở thành trò cười và là đối tượng cho mọi người cười nhạo.

Hết chương 898.
Bạn cần đăng nhập để bình luận