Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1539: Tuyệt Âm hoàng đình xuất hiện

Chương 1539: Tuyệt Âm hoàng đình xuất hiện

“Nếu như lần này cứu được tiên tổ, chỗ tốt tuyệt đối không thể thiếu phần của hắn.”

Cơ Hạo cũng không ngốc, hiện tại vẫn còn cần Giang Thần, đương nhiên phải hứa hẹn chỗ tốt để lừa gạt hắn.

Giang Thần đã đắc tội với Cố Trường Ca, Cơ gia nào dám che chở hắn? Sau khi cứu được tiên tổ, muốn xử lý Giang Thần thế nào thì lại bàn luận sau.

Ánh mắt Cơ Sơ Nguyệt có chút buồn bã, nàng biết phụ thân chỉ đang lừa gạt cho qua chuyện chứ không phải thật sự đáp ứng.

Hiện giờ nàng chỉ có thể cầu nguyện Cố Trường Ca nói lời giữ lời, sau khi chuyện thành công thì sẽ bỏ qua Giang Thần.

Ầm ầm!

Trong mấy ngày sau đó, nơi đây bạo phát thanh thế kinh khủng, quang hoa ngút trời, hào quang chiếu rọi vạn dặm.

Có Chí cường giả gầm thét, khí thế giao thủ cùng với trận văn ở trong Côn Sơn đại chiến cái thế bộc phát.

Đến cuối cùng, nơi đây trở nên hỗn loạn trông vô cùng mơ hồ, hỗn độn khí tiêu tán, phóng tới tứ hải bát hoang.

Thành đạo khí giáng xuống từ trên bầu trời, tựa như một góc thiên địa đổ sụp.

Phạm vi ảnh hưởng vô cùng rộng, chỉ riêng dư chấn cũng đã khiến vô số tinh thần ở ngoài vực rung động mà rơi xuống.

Thậm chí có người còn tận mắt nhìn thấy gió lốc xuất huyết bao phủ bên trong đất bằng, che khuất bầu trời trông vô cùng doạ người.

Dường như bên trong có hung thú cổ lão đang thức tỉnh, Chân Long, Tiên Hoàng, Huyền Vũ, Chu Tước, Thao Thiết, Tất Phương, Cùng Kỳ… Những tuyệt thế đại hung tái hiện trên thế gian, cường đại vô song. Một tiếng gào thét chấn động trên trời dưới đất, bọn chúng chém giết cùng với Kẻ thành đạo, có máu tươi ngũ thải trong suốt tràn ra.

Rất nhiều sinh linh tu sĩ bỏ mạng, bị loại khí tức này quét ngang thì lặng lẽ nổ tung không một tiếng động, ngay cả vết tích cũng không còn lại gì.

Chuyện Cơ gia nghĩ cách cứu viện tiên tổ đã hấp dẫn vô số ánh mắt của thượng giới.

Thời điểm tất cả các đại đạo thống bắt đầu tiến công, các nơi trên thượng giới cũng có vô số sinh lĩnh tu sĩ chú ý tới. Cách một khoảng cách hàng tỷ dặm, bọn hắn tỉ mỉ chú ý tới biến hoá ở nơi này.

Nếu Cơ gia có thể nghĩ ra cách cứu viện tiên tổ, vậy đối với thế cục hiện tại của thượng giới mà nói cũng chính là một thay đổi vô cùng lớn.

Dị biến ở nơi này kinh động rất nhiều người, dùng cụm từ ‘cả thế gian đều chú ý’ để hình dung thì cũng không quá đáng chút nào.

Lúc này những thế lực đạo thống đã từng có thù với Cơ gia tự nhiên không hy vọng bọn hắn có thể cứu được tiên tổ, tất cả đều ước mong lần này toàn quân tiến vào Côn Sơn sẽ bị tiêu diệt hoặc bị chôn vùi ở trong đó.

Mà thời điểm chuyện ở Côn Sơn khiến thượng giới ầm ĩ huyên náo thì phía trước liền bộc phát tai hoạ Tuyệt Âm Thiên, một lần nữa ập xuống bao phủ.

Thanh thế đánh tới lần này càng đáng sợ hơn lần trước, tựa như thiên hà vỡ đê.

Tất cả Thiên Đô ở thượng giới đều phải chịu ảnh hưởng vô cùng to lớn.

Trong Tuyệt Âm Thiên lần này, thậm chí có rất nhiều tu sĩ còn chú ý thấy sinh linh xuất hiện, tựa như nhân tộc sinh sống trong Tuyệt Âm Thiên.

Những thế hệ đi trước hiểu rõ về Tuyệt Âm Sơn đã đoán ra trước tiên, rất có thể đây là nguyên nhân mà Tuyệt Âm hoàng đình muốn hiện thế.

Từ xưa đến này, số lần Tuyệt Âm hoàng đình hiện thế ít ỏi đến mức có thể đếm được.

Lần này Tuyệt Âm hoàng đình xuất hiện khiến nhiều thế lực đạo thống sinh ra cảm giác nguy cơ, chỉ có thể hy vọng sau khi cứu được tiên tổ Cơ Thánh Sơ của Cơ gia thì tai hoạ Tuyệt Âm Thiên có thể lắng lại.

Địa thế trong Côn Sơn phức tạp, sơn lĩnh liên tiếp nhau, sương mù mênh mông, chướng khí tràn ngập, vô số cây mây và linh thảo cổ lão trải rộng khắp nơi.

Nhưng cũng không có tu sĩ nào dám đến chạm vào những thứ này, phía trước có người định ngắt lấy một gốc linh thảo hơn trăm vạn năm tuổi.

Kết quả là biến thành một vũng máu mủ chỉ trong nháy mắt, không ai biết chuyện gì đã xảy ra.

Cho dù là các tuổi trẻ Chí Tôn có các cao thủ bảo vệ thì cũng cẩn thận từng li từng tí, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Ong!

Thiên khung run rẩy, hư không nứt ra, thiên địa cũng bị ép đến mức chấn động một hồi, sau đó một cự đỉnh được ngưng tụ từ phù văn kim sắc bay ra, huyền hoàng khí mênh mông phủ xuống, đánh chết một đầu sinh linh khủng bố mơ hồ, sụp đổ nứt nẻ.

“Đây đều là những thứ do tàn niệm của tu sĩ đã từng tiến vào Côn Sơn nhưng sau đó bỏ mạng biến thành, tuy nhiên tu vi so với thời kỳ đỉnh phong còn đáng sợ hơn.”

Cố Trường Ca mặt không đổi sắc, dễ dàng trấn sát một thân ảnh mơ hồ có cấp độ Chuẩn Đế Cảnh nhất trọng thiên.

Một lão giả đã thành đạo của Cơ gia nói với vẻ tim đập nhanh.

Hôm nay là ngày thứ ba bọn hắn tiến vào Côn Sơn, mặc dù trong khoảng thời gian này gặp không ít nguy cơ nhưng bọn hắn đều đã hoá giải, đương nhiên cũng có rất nhiều người chết.

Giang Thần phát huy tác dụng của hắn, thân là khí vận chi tử, sự giúp đỡ của hắn khiến Cơ gia giảm thiểu không ít nhân số thiệt hại.

Bởi vì nguyên nhân này, tộc nhân Cơ gia đối đãi với Giang Thần tốt hơn trước đó nhiều.

“E rằng nơi đây còn cách chỗ sâu trong Côn Sơn một đoạn.”

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, tiện tay lắc một cái, cự đỉnh kim sắc trên bầu trời nổ tung, hóa thành phù văn rực rỡ xua tan sương mù ở nơi này.

Trong lúc nói chuyện ánh mắt hắn mang theo dị sắc, mặc dù mấy ngày nay có Giang Thần dẫn đường giải khai những trận văn kỳ dị kia nhưng trên thực tế lại là hắn dẫn dắt đám người Cơ gia đi đến một phương hướng nào đó.

Trước đó vì không muốn đả thảo kinh xà, hắn cố ý chờ sau khi bọn người Tiểu Chiến Tiên, An Hi tiến vào Côn Sơn thì mới lựa chọn một con đường khác đi vào.

Tuy nhiên sau khi tiến vào Côn Sơn, hắn lại mơ hồ cảm giác được sự tồn tại của Ngưu Điền, thế là một mực nhắm đến nơi đó.

Lúc đó sau khi Ngưu Điền thoát được vây khốn trên cổ chiến thuyền, thứ quả mà Cố Trường Ca ban cho Ngưu Điền cũng không ngon lành như vậy.

Cố Trường Ca muốn đề phòng có một ngày như thế này xảy ra, cho nên đã sớm bố trí thủ đoạn.

Hiện tại trong cảm nhận của hắn, thực ra bọn người Ngưu Điền cũng không cách hắn xa lắm.

Trong Côn Sơn có trận văn bao phủ, khí thế vô cùng hỗn loạn mơ hồ, cho dù là Kẻ thành đạo cũng rất khó cảm giác được tình huống xung quanh.

Vì lẽ đó lúc này tất cả những người tiến vào đây đều giống như bị mù, phải cẩn thận từng li từng tí tìm tòi hướng về chỗ sâu.

Hết chương 1539.
Bạn cần đăng nhập để bình luận