Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2299: Có lẽ chúng ta có chủ đề chung

Chương 2299: Có lẽ chúng ta có chủ đề chung

Lúc vừa mới vào thành, Lạc Nhan Khê đã quan sát đạo thân ảnh này. Nàng cảm thấy khí tức trên người hắn rất đặc biệt, trông có vẻ mơ hồ, lúc ẩn lúc hiện nhưng lại khiến lòng nàng sợ hãi bất an.

Đây là một nhân vật sâu không lường được nhưng tuổi tác lại không hề lớn. Tại Tiên vực ngày nay, ngoại trừ những tồn tại đã được chứng Tiên Vương đạo quả khi còn trẻ, sợ rằng cũng chỉ có người trong Luân Hồi đã thức tỉnh trí nhớ kiếp trước giống như nàng mới có thể đạt tới loại tu vi kinh khủng như thế khi chỉ mới chừng ấy tuổi.

Mà lúc Lạc Nhan Khê đang suy nghĩ, thân ảnh bạch y ở xa xa kia lại lập tức biến mất không thấy đâu.

"Hắn đi rồi sao?"

Lạc Nhan Khê sững sốt một chút, nàng lại nhìn về phía kia để xác địn xem hắn đã thật sự biến mất hay là thế nào.

Trong lòng Lạc Nhan Khê có chút tiếc nuối, vốn dĩ nàng còn đang nghĩ xem có cần đi lên hỏi thử không. Nếu hắn là nhân vật ở thời kỳ của nàng, vậy có lẽ bọn nàng còn có thể trò chuyện một lát.

"Ngươi định đi theo ta bao lâu?"

Thế nhưng một khắc sau, đột nhiên một âm thanh xuất hiện bên tai Lạc Nhan Khê làm cả người nàng cứng đờ, nàng cảm nhận được loại sợ hãi và run rẩy khi thần hồn bị mạnh mẽ áp chế.

Bạch y nam tử trẻ tuổi mà nàng vẫn luôn quan sát dọc đường đi cứ như vậy xuất hiện bên cạnh nàng, không hề có bất cứ động tĩnh gì.

Trên mặt Cố Trường Ca tỏ vẻ hứng thú, hắn nhìn nữ tử này và mở miệng hỏi.

Kỳ thật trước đó, Cố Trường Ca cũng đã chú ý tới nữ tử luôn đi theo hắn này. Không chỉ như thế, nàng còn một mực đánh giá hành động của hắn.

Sau khi rời khỏi thượng giới, Cố Trường Ca nhận được tin tức Nguyệt vương ở bên kia truyền đến, hắn lập tức đi về phía chiến trường Thương Mang. Chẳng qua lúc ở trên đường, Cố Trường Ca có chút tò mò về nguồn gốc của chiến trường Thương Mang.

Cho nên hắn mới dừng chân hồi lâu, quan sát đủ loại dấu vết xem có thể thôi diễn nguyên nhân hình thành chiến trường Thương Mang hay không. Mặc dù nơi này tiếp giáp với Thương Mang chi hải nhưng lại không có liên hệ trực tiếp gì với nó. Cố Trường Ca nghĩ đây càng giống như là một mảnh chiến trường Phạt Thiên cổ xưa bị người nào đó đào lên hơn.

Về phần vì sao lại dùng đại thần thông dời chiến trường Phạt Thiên cổ xưa tới nơi này, Cố Trường Ca suy đoán hẳn là vì để phục sinh những tồn tại Chí cường đã chết trong Phạt Thiên chi chiến.

Chẳng qua số lượng chiến trường Phạt Thiên thật sự quá nhiều, khi Phạt Thiên chi chiến bùng nổ thì sẽ lan đến vô vàn chân giới.

Thậm chí còn có thể lan từ bên này dòng sông thời gian đến một bên khác, ai cũng không biết trong đó chôn cất bao nhiêu cường giả.

Cho nên trừ khi biết rõ là do ai bị táng diệt, lưu lại chân hồn ở trong đó thì mới có thể phục sinh. Nếu không tất cả chỉ là vô ích.

"Ngươi… ngươi xuất hiện khi nào..."

Lạc Nhan Khê hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, xoay người nhìn về phía Cố Trường Ca, mở miệng hỏi.

Bây giờ nàng đã rất chắc chắn, khẳng định Cố Trường Ca trước mắt cũng là người giống như nàng, đều thức tỉnh từ trong Luân Hồi, mang theo trí nhớ và đạo quả ở kiếp trước.

Hơn nữa dựa vào trí nhớ kiếp trước, nàng phán đoán thực lực của Cố Trường Ca sẽ không yếu hơn những Tiên Vương ở Tiên vực hiện tại.

Giờ phút này, tất cả mọi người ở Vấn Thiên cổ tông cũng đều kinh ngạc không thôi, khiếp sợ nhìn Cố Trường Ca bỗng nhiên xuất hiện ở đây.

Tống Vân Kiệt vẫn luôn cố gắng nói chuyện với tiểu sư muội Lạc Nhan Khê, càng không nhịn được rùng mình một cái, có chút sợ hãi khó hiểu đối với nam tử thần bí này.

"Ngươi đi theo ta từ khi nào?"

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng.

Giọng Lạc Nhan Khê chậm lại, biết chuyện mình nhìn chằm chằm và đánh giá Cố Trường Ca đã bị phát hiện. Chẳng qua nơi này có rất nhiều đồng môn và trưởng lão, có những lời nàng không tiện nói nhiều.

Nàng suy nghĩ một chút, nói thẳng: “Ta cảm thấy có lẽ hai chúng ta là cùng một loại người, ắt sẽ có một số chủ đề chung.”

Lời này làm cho đám người Vấn Thiên cổ tông không khỏi trợn to hai mắt, tất cả đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Đây là tiểu sư muội kiệm lời ít nói mà bọn hắn biết sao?

Nàng thế mà lại chủ động nói ra lời này với một nam tử trẻ tuổi xa lạ? Tuy rằng quả thật là nam tử trẻ tuổi này khí chất thoát tục, vừa nhìn đã thấy bất phàm, nhưng cũng không đến mức nói ra những lời như thế.

"Chủ đề chung?"

"Ta có thể lý giải là ngươi đang bắt chuyện với ta không?"

Cố Trường Ca vẫn cười nhạt như trước, dường như sắc mặt vẫn không có bất kỳ biến hóa nào.

Lạc Nhan Khê biết mình không có ý này.

Nhưng chuyện liên quan đến lai lịch của bản thân, nàng không tiện nói nhiều ở đây.

Sự tò mò của nàng đối với Cố Trường Ca cũng chỉ là tò mò về lai lịch của hắn, muốn biết hắn là nhân vật thức tỉnh ở thời đại nào. Lạc Nhan Khê có cảm giác ở Tiên vực này có rất nhiều nhân vật như nàng, đang hồi sinh ở mọi ngóc ngách.

Hết chương 2299.
Bạn cần đăng nhập để bình luận