Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1770: Thiên Cơ Thể

Chương 1770: Thiên Cơ Thể

Cùng lúc đó, trong tổng bộ tại Xuân Phong Bích Ngọc Lâu.

Cố Trường Ca để cho phụ thân của Bạch Liên Nhi là Bạch Côn và đệ tử Bạch Họa thôi diễn vị trí của tiên lộ, kết quả không nằm ngoài dự đoán của hắn.

Hai người đều chịu sự phản phệ không nhẹ, nhất là Bạch Côn, vốn đã mù mà hiện giờ còn suýt chút nữa bỏ mạng.

Nếu không phải Cố Trường Ca đã ra tay vào thời điểm then chốt để làm nhạt mảnh thiên cơ này, ngăn chặn thương tích giúp hắn, thì chắc chắn hắn đã chết thảm ngay tại đây rồi.

Còn về Bạch Họa, bởi vì trong người hắn có thiên cơ thể nên trái lại không chịu phản phệ mạnh lắm.

Nhưng mà manh mối hắn thôi diễn được lại cực kỳ mơ hồ, chỉ nói tiên lộ có liên quan đến một cái cây.

Còn cái cây đó là cây gì thì hắn cũng không biết, miệng mũi hắn đều chảy máu rồi trực tiếp ngất đi, lúc tỉnh lại đã là bảy ngày sau.

Cố Trường Ca suy đoán có lẽ cái cây kia chính là Kỷ Nguyên Thụ, khi Kỷ Nguyên đạo quả chín thì quy tắc thiên địa sẽ giao hội hoàn chỉnh, khi đó tiên lộ mới hiện lên.

Còn tiên lộ sẽ xuất hiện ở chỗ nào, đây cũng là một ẩn số.

"Đành tạm thời gác lại chuyện tiên lộ, phải giải quyết Địa Ngục và Phù Đồ trước." Cố Trường Ca suy tính tới một sự việc khác. Trước khi rời khỏi thượng giới, nhất định hắn phải chiếm đoạt tiêu diệt thế lực kia, nếu không thì sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch sau đó của hắn.

Cuối cùng hắn lại nghĩ tới Bạch Họa, thân là thiên cơ thể, bản thân Bạch Họa đã có năng lực nhìn trộm thiên cơ.

Nếu như kết hợp với Hồng Mông Tử Giám, không chừng có thể thôi diễn ra được điều gì đó, qua đấy mà tìm được chỗ ẩn thân của Địa Ngục và Phù Đồ.

Dù sao Hồng Mông Tử Giám cũng là tiên bảo có năng lực thôi diễn, trước đây bởi vì mơ ước bảo vật này mà Bạch Côn mới gặp phải tai họa suýt chết.

Cố Trường Ca cảm thấy nếu như thiên cơ thể kết hợp với bảo vật này thì có lẽ sẽ phát huy được tác dụng không thể tưởng tượng nổi.

"Phù Đồ, Địa Ngục, ta không tin các ngươi còn có thể lẩn trốn được..."

Cố Trường Ca lắc đầu, bảo người đi gọi Bạch Họa tới đây.

Bạch Họa trọng thương mới khỏi đã nhanh chóng được Bạch Liên Nhi dẫn tới trước mặt Cố Trường Ca.

So với lúc trước thì Bạch Họa vẫn có vẻ rất e ngại Cố Trường Ca, khuôn mặt tuấn tú, thân hình tầm trung, nước da tái nhợt theo kiểu không hề bình thường.

Bởi vì thôi diễn vị trí tiên lộ nên hắn và Bạch Côn đều bị thương nặng, nhưng mà so với Bạch Côn thì thương thế của hắn có thể nói là không đáng kể.

"Trường Ca thiếu chủ, ngài muốn tìm ta ư?"

Bạch Họa đứng trước mặt Cố Trường Ca, giọng nói có chút run rẩy. Hắn vẫn không thể quên được khoảng thời gian trước kia mình đã bị Cố Trường Ca cầm tù như thế nào.

Hơn nữa ngay bảy ngày trước, Cố Trường Ca còn tìm sư phụ hắn để thôi diễn vị trí của tiên lộ giúp Cố Trường Ca nữa.

Phải biết bói toán thôi diễn nhất mạch này kỵ nhất chính là thôi diễn chuyện có liên quan đến những chữ như Thiên Đạo với cả "tiên", bởi vì như thế sẽ phải nhận phản phệ rất kinh khủng.

Sở dĩ sư phụ Bạch Côn của hắn bị mù cũng là vì đã nhìn trộm chuyện không nên nhìn.

Đại đạo ngũ thập, thiên diễn tứ cửu, nhân độn kỳ nhất.

Mà cái "nhất" mà bọn hắn thường xuyên nhìn trộm chính là độn kỳ "nhất" kia, thông thường cái "nhất" này sẽ ẩn chứa hung hiểm và quỷ dị khó có thể lường trước được.

Vì thế cho nên lúc thôi diễn tiên lộ, Bạch Côn đã suýt chút nữa bị chữ "nhất" kia giáng sét đánh chết.

"Ta muốn ngươi thôi diễn tiếp một việc giúp ta." Cố Trường Ca đưa mắt nhìn Bạch Họa, thản nhiên yêu cầu.

Hắn nhìn ra được trạng thái của Bạch Họa đã hoàn toàn khôi phục, sở dĩ có dáng vẻ yếu ớt nhợt nhạt như thế đơn giản chỉ là giả vờ cho hắn xem thôi.

Nghe vậy, sắc mặt Bạch Họa biến đổi, hắn có hơi kinh hoảng sợ sệt, hơn nữa cực kỳ bất an.

Dù sao đó là chuyện ngay cả Cố Trường Ca cũng không biết mà cần đến hắn thôi diễn, tưởng tượng cũng có thể biết là gì.

Nếu bất cẩn chút thôi thì chắc chắn sẽ phải nhận kết cục thịt nát xương tan, thân tử đạo tiêu, hình thần câu diệt.

"Ngươi không cần lo lắng, chuyện này không nguy hiểm bằng thôi diễn tiên lộ, hơn nữa ta cũng sẽ lấy một món chí bảo ra giúp ngươi."

Cố Trường Ca nhận ra được Bạch Họa đang lo lắng, hắn khẽ cười bảo.

Bạch Liên Nhi bên cạnh ôm hai tay thờ ơ đứng nhìn, muốn biết mục đích Cố Trường Ca tìm Bạch Họa.

Vào nháy mắt Cố Trường Ca nói xong, trong ống tay áo hắn đã tràn ngập quang huy mờ ảo, ngay sau đó có một tử ý kinh người đan xen.

Tựa như có một phiến tinh vực mênh mông đang diễn hóa trong đó, có cảnh tượng hồng mông lưu chuyển, hỗn độn sơ khai, thủy hóa huyền hoàng.

Cỗ khí tức này khiến cho Bạch Họa biến sắc, hắn trợn to mắt không sao tin nổi, không kìm được kêu thất thanh: "Đây là... Món tiên bảo mà trước kia sư phụ đã thôi diễn ra..."

Hắn không thể quên được, trước đây sư phụ hắn Bạch Côn còn là quân sư đằng sau thập tam đạo tặc của Hỗn Loạn tinh vực.

Nếu không phải bởi vì thôi diễn ra vật này, nảy sinh tham niệm, thì sao sau đó thập tam đạo tặc lại bị Cố Trường Ca tiêu diệt cho được.

Vù!

Tử quang chói mắt tràn ra, dường như có một Thần Thạch cổ xưa đang trôi từ trên xuống, có tử sắc hồng mông khí quấn quanh.

Đây là khí thế mênh mông trầm lắng như chư thiên, nó sung mãn cuồn cuộn, xán lạn rực rỡ, làm cho người ta khó mà dời mắt đi được.

"Huyền diệu chi ý thật kinh người..."

Bạch Liên Nhi cũng lần đầu được thấy vật này, không kìm được thất thanh khen.

Với nhãn lực bây giờ của nàng tất nhiên có thể nhìn ra được vật này rất bất phàm, có vết tích đại đạo đang ngưng tụ đan xen.

Hết chương 1770.
Bạn cần đăng nhập để bình luận