Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1409: Kỷ nguyên ấn ký

Chương 1409: Kỷ nguyên ấn ký

"Đây là trừng phạt nhỏ đối với việc ngươi bất kính ta!"

Lạc Phong không quan tâm đến mọi người đang chấn kinh .

Thần sắc hắn vô cùng đạm nhiên, trong đó lại hơi chứa lãnh ý, hắn vừa nói vừa quét mắt về hướng vài người Yến Tộc lúc này đang đỡ Yến Minh dậy.

Vừa dứt lời, viên ấn ký trên mi tâm hắn dần dần phai nhạt rồi biến mất.

Giống như việc tất cả mọi người thấy khi nãy chỉ là ảo giác vậy.

"Phong nhi, việc này.... là...."

Gia chủ Lạc Tộc vô cùng bối rối, quay sang hỏi Lạc Phong, đầu hắn bây giờ rất loạn, còn chưa kịp định hình lại mọi chuyện.

"Sau khi giải quyết hết những phiền phức hài nhi sẽ giải thích lại cho phụ thân."

Lạc Phong lắc đầu khẽ, cũng không nói gì thêm.

Ánh mắt của hắn chủ yếu vẫn nhìn về hướng Cố Trường Ca.

Hắn thấy bản thân đã thể hiện ra lai lịch của mình, nếu Cố Trường Ca biết điều thì sẽ thấy khó mà lui, nếu không về sau người hối hận sẽ là Cố Trường Ca!

Chỉ một thoáng, đại sảnh đã trở nên vô cùng tĩnh mịch.

Tât cả mọi người đều nhìn xem Lạc Phong lúc này trên người đã mang theo một cảm giác vô cùng bất phàm, ai nấy đều rất loạn.

"Công tử..."

Yến Minh không nghĩ đến Lạc Phong lại còn có thủ đoạn như thế, nên bị thiệt thòi lớn.

Vậy bây giờ đi bộ dạng của hắn vô cùng áy náy, đi đến trước mặt Cố Trường Ca.

Hắn không rõ rốt cuộc Lạc Phong sử dụng thủ đoạn gì mà có thể ngăn chặn được một đòn toàn lực của hắn.

"Thì ra là thứ này, đáng ra ta phải nghĩ đến nó sớm hơn chứ."

Nhưng mà lúc này Cố Trường Ca không có tâm tư nghe Yến Minh nói chuyện.

Ánh mắt hắn cũng tập trung lên người Lạc Phong, tự hồ đang tự hỏi điều gì đấy, trong lời nói có một ít tiếc nuối cùng cảm xúc không rõ ràng.

Cố Trường Ca đang đoán xem thân phận thật sự của Lạc Phong là gì, hắn cảm giác chắc chắn có liên quan mật thiết đến tiên tổ của Tứ Đại Chiến Thần nhất tộc.

Nhưng sau khi thấy được viên ấn ký này thì hắn mới phản ứng lại, đây không phải là Kỷ Nguyên Lạc Ấn trong đồn đãi sao?

Loại lạc ấn này có tác dụng hơi giống như Luân Hồi Ấn.

Nhưng Luân Hồi Ấn lại thần bí hơn đôi chút, cách duy nhất để thu được Kỷ Nguyên Lạc Ấn chính là cảm ngộ thông qua Kỷ Nguyên Thụ, sau đó ngưng luyện.

Hắn đã kết luận được, người trộm đi khí vận của thượng giới, thậm chí còn trộm của Kỷ Nguyên Thụ chính là tên Lạc Phong trước mắt này.

Còn vì sao hắn lại luân lạc đến tận đây thì có rất nhiều nguyên nhân, Cố Trường Ca cũng không muốn tìm hiểu làm gì.

Đối với hắn thì việc biết Lạc Phong là người từng trộm khí vận từ thượng giới đã là đủ rồi.

Thật đúng là đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, khi tìm được rồi chẳng tốn công.

"Ngươi nhận ra viên lạc ấn này?"

Khuôn mặt bình thản của Lạc Phong hơi khựng lại một tý, sau đó không nhịn được mà hỏi, có vẻ sự tình đã nằm ngoài dự tính của hắn.

Thần sắc của Cố Trường Ca lúc này không biến hoá quá nhiều, dù có thấy viên lạc ấn này hắn có vẻ cũng không quá kiêng kị nó.

Trái lại ánh mắt kia của Cố Trường Ca càng giống như một thợ săn đang nhìn con mồi của mình một cách đầy hứng thú.

Điều này khiến hắn không thoải mái lắm.

Đã từng là một trong tứ tổ Địa Thuỷ Hoả Phong, không chỉ có tu vi cái thế mà hắn còn gan to ngập trời, mới dám đánh cắp gốc Kỷ Nguyên Thụ kia khi thiên địa quy tắc đang phá toái, sau đó lại còn dám mở ra Thâu Thiên Chi Chiến.

Vào lúc hắn ở vào đỉnh phong thì có ai dám nhìn hắn như thế?

"Đương nhiên nhận ra, dù sao đây là Kỷ Nguyên Lạc Ấn khó gặp mà."

Nghe thế Cố Trường Ca cũng hồi đáp lại, nhưng lại mang nhiều hứng thú hơn.

"Cái gì..."

Lạc Phong nghe thế thì sững sờ, sau đó con ngươi co rụt lại.

Trong đầu oanh oanh liên tục, suýt chút nữa không giữ được bình tĩnh, lùi về sau một bước.

Hắn không ngờ rằng Cố Trường Ca không chỉ nhận ra lạc ấn này mà còn có thể nói toạc ra.

Khiến trong lòng hắn rối loạn vô cùng, khó có thể tin, chuyện bây giờ đang dần dần phát triển theo hướng xấu nhất rồi.

Loại vật như Kỷ Nguyên Lạc Ấn này chỉ có một số ít người nhận ra, còn nhận ra trong lần thấy đầu tiên thì lại càng ít hơn nữa.

Đại đa số người trên thế gian còn chả biết đến sự tồn tại của vật này.

Nghe thế đám người trong đại sảnh không hiểu gì hết, Kỷ Nguyên Lạc Ấn gì, bọn hắn còn chưa từng biết hay thậm chí là nghe qua.

Đây chính là đồ vật mà bản thân bọn hắn không thể nào tiếp xúc tơi.

Nhưng từ vẻ mặt của Lạc Phong thì có vẻ Kỷ Nguyên Lạc Ấn là một đồ vật nào đó khá lợi hại.

"Hắn rốt cục là ai?"

Lúc này Lạc Doanh cũng bình tĩnh lại, nàng đã nhìn ra được thân phận của Lạc Phong không hề đơn giản.

Ít nhất cũng là nhân vật cùng thời với tiên tổ bọn hắn.

Nhưng còn thân phận của Cố Trường Ca thì vẫn là một câu hỏi lớn đối với nàng.

Cường đại mà thần bí, khiến người khác không thể không run rẩy sợ hãi.

"Ngươi rốt cuộc là ai?"

Sau đó Lạc Phong buộc bản thân tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, muốn nhìn một vài manh mối từ mặt hắn.

"Ta là ai à? Ngươi có thể đoán thử xem? To gan lên mà đoán."

Cố Trường Ca chỉ cười một cái, thần sắc của hắn lúc này trong mắt đám người Lạc Doanh giống như là mèo vờn chuột, tuỳ ý khinh thị.

Nhưng sự tình đã đến bước này thì hắn cũng không định nhiều lời với Lạc Phong làm gì.

"Bắt hắn lại, mang đi."

Lập tức Cố Trường Ca ra lệnh cho Cốt Tổ sau lưng.

Tất nhiên khi biết được thân phận của Lạc Phong cùng việc hắn bây giờ chỉ có cái vỏ ngoài, thì Cố Trường Ca chắc chắn sẽ không thả hắn đi.

Chuyện như thế này dây dưa tiếp cũng không có lợi ích gì.

"Vâng, công tử."

Cốt Tổ nãy giờ im lặng đứng sau lưng Cố Trường Ca gật đầu một cái, tiến lên phía trước, ánh mắt thâm thuý bình thản.

Hết chương 1409.
Bạn cần đăng nhập để bình luận