Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 462: Chuẩn bị diễn kịch

Chương 462: Chuẩn bị diễn kịch

Ông! !

Ở phụ cận của Niết Bàn Trì, từng tầng quang hoa xuất hiện, có nhiều khí tức khác nhau đang chìm nổi, Luân Hồi, không gian rất nhiều thiên phú chí cường đều đang hiển hóa.

Ngoài ra, Cố Trường Ca thôn phệ rất nhiều thiên phú cường hoành của tuổi trẻ chí tôn.

Lúc này cũng đang thức tỉnh, Canh Kim, chí dương, thái âm… đủ loại thiên phú bản nguyên, giống như đang trộn lẫn vào nhau, có vẻ càng huyền diệu.

Cuối cùng, hiển hóa ra một loại cảm giác như khai thiên bên trong Hỗn Độn.

Siêu thoát cốt được hối đoái từ trong thương thành của hệ thống, lúc này đều cùng nhau phát ra tiếng gầm, từng sợi trật tự đại đạo, ở trong đó bắn ra, giống như là thác nước tinh hà đang rủ xuống.

Đương nhiên, Cố Trường Ca kỳ thực cũng không để ý những thứ này, tác dụng của Niết Bàn Trì không nhỏ, nhưng cùng lắm thì để tu vi hiện nay của hắn, đạt đến Thánh Nhân cảnh trung kỳ mà thôi.

"Ngược lại là trong ma tâm này phảng phất truyền cho ta một cảm giác, cùng với cảm giác lúc trước của Bát Hoang Ma Kích, có chút quen thuộc một cách khó hiểu."

"Ta là Ma Chủ?"

Cố Trường Ca nhíu mày, luôn cảm giác có một bản thể khác bên trong ma tâm sẽ đem đến phiền phức tuyệt đối không chỉ đơn giản như Cố Tiên Nhi và Nguyệt Minh Không .

Tuy nói, hiện tại hệ thống đã giải quyết xong tai họa ngầm của ma tâm.

Nhưng cho dù là ma tính hay là bản tính hiện tại, đều giống nhau, đều là của hắn.

Hắn không cho rằng hành động của mình, sẽ khác xa so với ma tính.

Nhắc mới nhớ, ma tính này là nguồn gốc dẫn đến Nguyệt Minh Không bị hắn giết chết ở kiếp trước, đồng thời cũng là nguyên nhân hắn đào đi đạo cốt của Cố Tiên Nhi.

Những chuyện này quả thực là tự tay hắn gây nên, coi như Cố Trường Ca không muốn thừa nhận cũng không được, đương nhiên, hắn vẫn phải đổ cái trách nhiệm này cho ma tính.

"Chỉ bất quá theo cái khí tức này, lai lịch của ma tâm chẳng phải vật tốt lành… Niết Bàn Trì có thể chiếu rọi kiếp trước, kiếp trước của ta không phải là người xuyên việt sao? Chẳng lẽ còn thiếu cái gì đó?"

Cố Trường Ca khẽ nhíu mày, luôn có cảm giác lừa đảo.

Dưới cái nhìn của hắn, chuyện này tựa hồ có liên quan đến khảo nghiệm bản tâm.

Rất nhanh, hắn cũng không để ý.

Suy cho cùng, cho dù là ma tâm tiết lộ cho hắn biết thân phận Ma Chủ, hay là cái gì khác, bây giờ đều không liên quan đến hắn.

Hơn nữa, ma tính đối với hắn mà nói, chỉ là một loại trạng thái càng lạnh lùng và vô tình mà thôi... hiện tại Cố Trường Ca có thể để cho ma tính bao trùm tâm trạng của mình bất kì lúc nào, từ đó đạt đến loại trình độ thái thượng vong tình.

Trong trạng thái đó, hắn làm việc cực kỳ lạnh lùng, sẽ không giống như bây giờ, còn có thể cân nhắc đến những cảm xúc nhân tình này.

Khi ma tính chi phối, tình cảm lạnh nhạt tới mức độ nào? Trong mắt hắn sẽ không có ai khác ngoại trừ bản thân sao?

Chuyện này đối với Cố Trường Ca mà nói, chắc chắn không thể chấp nhận.

Mục đích mà hắn tu đạo là vì cái gì?

Tự nhiên là vì cường đại, nhưng không phải để bạn bè xa lánh.

Nếu như để ma tính chi phối bản thân hắn, như vậy so với khoảng thời gian trước kia mà hắn trải qua cùng với Nguyệt Minh Không, kỳ thực cũng không có nhiều khác biệt.

Cố Trường Ca không nghĩ mình là người tốt, nhưng cũng không cảm thấy mình lạnh nhạt với tình cảm tới mức độ đó.

Hoặc nhiều hoặc ít, mấy người Nguyệt Minh Không đối với hắn mà nói, là có điểm khác biệt.

"Ma tâm cũng không thể ảnh hưởng đến ta, ý thức ban đầu bị ma tính áp chế, chỉ là do nó đọng lại quá lâu..."

Rất nhiều ý niệm hiện lên trong lòng Cố Trường Ca.

Phanh phanh phanh! !

Giờ khắc này, hắn nghe được tiếng đập của ma tâm.

Cỗ thanh thế này giống như là một cái trống, đập trong thiên địa, phát ra âm thanh khiến lòng người run sợ.

Ma tính ngập trời, bắt đầu từ buồng tim trà ra.

Trong không gian binh khí, Bát Hoang Ma Kích phát ra tiếng reo hò vui sướng, như thể bởi vì chủ nhân của nó hiểu ra bản tâm mà mừng rỡ cao hứng.

Ông! !

Hắc quang mịt mờ, ẩn chứa một loại khí tức nào đó có thể khiến vạn giới run rẩy, dâng lên từ trong mạch máu!

Khi Cố Trường Ca khám phá bản tâm của mình, hắn đột nhiên cảm giác được bên trong ma tâm, có một loại khí tức vô thượng cổ lão cuồn cuộn đang hiển lộ.

Thấp thoáng trong đó, có âm thanh kinh văn kỳ dị đang vang vọng, có vô số tiếng tụng niệm tế bái, vờn quanh lỗ tai hắn.

Nếu như nhìn kỹ, sẽ phát hiện đó là một tôn vô thượng Ma Chủ đang nhìn xuống chư thiên vạn giới.

Ma ảnh ngập trời ở sau lưng, sương mù xám cuồn cuộn, cầm trong tay một cây ma kích uy nhiếp toàn bộ vũ trụ, hờ hững đứng trên bầu trời.

Oanh! !

Ma kích càn quét xuống.

Đột nhiên, Thời Không sụp đổ, Luân Hồi hãm diệt.

Toàn bộ vũ trụ giống như bị chẻ ra, phía dưới có Chân Tiên vẫn lạc, Tiên Vương đền tội!

Mặc dù không thể diễn tả được những hình ảnh này, nhưng có thể khiến người ta trở nên điên cuồng, lâm vào trong điên dại.

Thậm chí ngay cả khuôn mặt của tôn cái thế Ma Chủ này cũng rất mơ hồ, nhưng Cố Trường Ca có thể xác định, đó chính là hắn.

"Đây là cái gọi là kiếp trước ư? Kiếp trước của ta là Ma Chủ?"

"Hay đó là hình ảnh của tương lai?"

Sau nháy mắt, Cố Trường Ca hoàn toàn đốn ngộ, hình tượng này đã biến mất không thấy đâu.

Từ nơi sâu xa, hắn cảm giác ma tâm của bản thân đã lột xác, sinh ra một loại cảm giác huyền diệu khó tả.

Có thể gọi là ma tâm bất động.

Chỉ bất quá rốt cuộc đã có thêm lợi ích gì, liền phải dựa vào bản thân hắn đi mò mẫm.

Rất nhanh, Cố Trường Ca mở to mắt, hắn chủ động rời khỏi trạng thái hấp thu tạo hóa bên trong Niết Bàn Trì.

Dù sao... hắn đã đạt được mục đích đơn giản của mình là tiến vào Niết Bàn Trì, tiếp theo liền phải ra tay với Cố Tiên Nhi!

Nếu không thì tuồng bi kịch khổ tình hắn chuẩn bị bấy lâu này làm sao mà diễn được!

Hết chương 462.
Bạn cần đăng nhập để bình luận