Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1137: Ngươi không phá được phòng ngự của ta

Chương 1137: Ngươi không phá được phòng ngự của ta

"Thế nào? Ngươi dự định ra mặt cho Hoàng Nguyệt thánh địa sao? Lẽ nào ngươi chính là người thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân mà nàng đã nói?"

Cố Trường Ca khẽ cười, quét mắt nhìn những khuôn mặt sợ hãi trắng bệch của bọn người Yêu Nguyệt thánh nữ, lời nói có chút nhiều hứng thú, "Về phần làm to chuyện? Ta cảm thấy mình bóp chết bọn hắn hẳn là không phải việc khó khăn gì."

Mấy người Yêu Nguyệt thánh nữ bị ánh mắt Cố Trường Ca quét tới khiến sau lưng càng phát lạnh, có loại cảm giác như mình chỉ là con kiến hôi nhỏ bé.

Từng có lúc bọn hắn là người ở thánh địa cao cao tại thượng nhìn xuống thiên địa.

Nhưng bây giờ, sinh tử lại không nằm trong tay bản thân, tất cả đều nằm trong sự khống chế của đối phương.

"Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, lời này không sai. Bất kể là ai cũng không thể bảo đảm bầu trời mình nhìn thấy có phỉa là miệng giếng hay không?"

"Lấy thân phận của đạo huynh, cần gì phải chấp nhặt với bọn hắn."

"Huống chi, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, chuyện hôm nay hi vọng đạo huynh có thể nể tình ta mà tha thứ cho bọn người Yêu Nguyệt một lần. Bọn hắn sẽ xin lỗi vì sự vô lễ và lỗ mãng vừa rồi."

Lý Tu nói một cách không phách lối không tự ti, rất lạnh nhạt và bình tĩnh.

Hắn cảm thấy Cố Trường Ca không phải là người dễ đối phó, mặc dù hắn không nói gì nhiều, nhưng sự cao cao tại thượng và nhìn xuống đã khắc sâu vào trong linh hồn, lộ ra rõ ràng.

Loại tồn tại này ở Thượng Giới tuyệt đối là nhân vật phong vân đứng hàng đầu, được vạn chúng chú mục.

Muốn khiến hắn lui bước thì không thể vận dụng biện pháp bình thường.

"Đại nhân…..."

Yêu Nguyệt thánh nữ không ngờ lấy thân phận của Lý Tu cũng sẽ nói như vậy, tương đương với yếu thế nhượng bộ.

Giờ phút này nàng cũng mơ hồ đoán được thân phận của Cố Trường Ca.

Thế gian này còn có người thứ hai gánh chịu nổi một tiếng Trường Ca thiếu chủ sao?

Lúc này, nàng đã sớm hối hận đến mức ruột đều xanh, ước gì không thể cho mình mấy bạt tai.

Rõ ràng bình thường nhãn lực của mình chưa từng sai lầm, nhưng mà tại sao hôm nay nó lại xảy ra vấn đề chứ?

Ai mà ngờ nhân vật như Cố Trường Ca lại đi xuống Thiên Lan giới.

"Xem ra lấy thân phận của đại nhân cũng không thể giải quyết tốt chuyện này rồi…" Trong lòng nàng đắng chát.

"Thật can đảm! Xem ở mặt mũi của ngươi? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Còn cần Trường Ca thiếu chủ xem mặt mũi ngươi, tìm chết phải không!"

Nghe nói như thế, vẻ mặt của Cố Trường Ca còn chưa có biến hóa gì thì sắc mặt của tất cả mọi người ở Thẩm tộc đều kịch biến.

Nhất là Thẩm tộc nhị trưởng lão, bọn hắn biết thân phận của Cố Trường Ca.

Hiện tại Lý Tu lại tính toán muốn Cố Trường Ca nể mặt mình, tha thứ mấy người Yêu Nguyệt thánh nữ.

Sự can đảm và tự tin của hắn từ đâu ra?

Thậm chí Thẩm tộc nhị trưởng lão lo lắng bởi vì quan hệ với Lý Tu mà liên lụy đến toàn bộ Thẩm tộc, khiến Cố Trường Ca không vui.

Ngay lập tức, hắn vô cùng tức giận, dứt lời thì lập tức động thủ với Lý Tu.

Oanh!

Ống tay áo rộng lớn cuốn một cái, tu vi Đại Thánh cảnh bộc phát, hóa thành phù văn kim sắc mênh mông, bao phủ về trước đó, muốn trấn áp đối phương bồi tội với Cố Trường Ca.

Mặc dù Thẩm tộc nhị trưởng lão hay a dua nịnh nọt, nhưng thực lực của hắn lại không thể khinh thường, ở Thiên Lan giới cũng cao thủ có tiếng tăm lừng lẫy thế hệ trước.

Mới vừa ra tay đã khiến đám người Hoàng Nguyệt thánh địa biến sắc, không khỏi nhanh chóng lùi về sau.

"Đại nhân…"

Yêu Nguyệt thánh nữ không khỏi kinh hô, có chút lo lắng.

Dù gì hiện tại Lý Tu cũng chỉ là người bình thường, không có chút tu vi nào trong người.

Như vậy làm sao hắn có thể là đối thủ của Thẩm tộc nhị trưởng lão chứ?

Đám người Cố Tiên Nhi, Thẩm Nhàn Nhi cũng cau mày nhìn một màn này, bọn hắn đều cảm thấy tu vi của Lý Tu quá thấp.

Nhưng hắn lại vô cùng bình tĩnh, dường như cũng không lo lắng, khóe miệng thậm chí còn lộ ra đường cong thản nhiên.

Cảnh tượng này khiến bon họ không hiểu nổi, chẳng lẽ Lý Tu còn có gì để dựa vào sao?

Phải biết trước mặt hắn chính là một tôn Đại Thánh hàng thật giá thật!

"Nếu như ta là ngươi thì sẽ không động thủ với ta."

Thần sắc Lý Tu lạnh nhạt không thay đổi, cũng không lộ vẻ lo lắng bởi vì Thẩm tộc nhị trưởng lão ra tay với mình.

Ngay sau đó, hư không ù ù run rẩy, trước khi một chưởng của Thẩm tộc nhị trưởng lão rơi xuống trước mặt hắn.

Vị trí giữa lông mày của Lý Tu bỗng nhiên có hoa văn kim sắc chói mắt hiện lên, sau đó phát ra ánh sáng vàng rồi biến thành một quang mang kim sắc, ngăn cản một chưởng của Thẩm tộc nhị trưởng lão.

Quang mang kim sắc giống như bất hủ tiên kim cô đọng mà thành, phía trên có phù văn bùng lên, khiến hư không mơ hồ, vô cùng cường hoành.

Đùng một tiếng!

Nơi đây nổ tung, hư không giống như tờ giấy rách sắp bị xé bỏ.

Biểu lộ của Lý Tu vẫn không thay đổi, khóe miệng có một đường cong nhạt.

Thẩm tộc nhị trưởng lão là một Đại Thánh cảnh, nhưng lại không thể công phá được.

"Cái gì?"

"Không thể nào!”

Chuyện này khiến khuôn mặt của Thẩm tộc nhị trưởng lão hiện lên sự khiếp sợ, khó có thể tin nhìn cảnh tượng trước mắt.

Hắn không tin, lập tức đánh tới một lần nữa.

Phù văn màu tím kinh khủng hóa thành từng đạo thiểm điện màu tím, lốp bốp từ trên trời giáng xuống, sơn mạch gần đó giống như muốn bị phá hủy.

Nhưng mặc dù như thế, Lý Tu vẫn sừng sững bất động, quang mang kim sắc khó mà công phá, không thể phá vỡ.

"Quang mang này…"

Thẩm tộc lão tổ vung tay lên chặn lại dư chấn, phòng ngừa sơn mạch gần đó bị hủy.

Nhưng ánh mắt của hắn vẫn luôn dính vào phiến thần văn kim sắc ở vị trí mi tâm của Lý Tu.

Hắn cảm thấy hơi quen thuộc, dường như đã từng nghe nói tới thứ này.

Nhưng trong chốc lát lại không thể nhớ nổi.

Hết chương 1137.
Bạn cần đăng nhập để bình luận