Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1411: Vẫn chậm một bước

Chương 1411: Vẫn chậm một bước

Hơn hai mươi năm trước Thủ Hộ Giả nhất mạch của Bát Hoang thập vực bị một thế lực thần bí tập kích, chỉ trong một đêm tộc địa hoá thành Kiếp Thổ, gần như bị huỷ diệt hoàn toàn, đến tận nay nơi đó vẫn còn đang bị hoả diễm thiêu đốt, khó có thể dập tắt.

Chuyện này khiến cho Bát Hoang thập vực khi đó chấn động, rất nhiều tộc đàn đi đến đó dò xét nguyên nhân, cuối cùng lại chẳng điều tra được gì thêm.

Cuối cùng chuyện này trở thành một vụ án không thể giải quyết.

Việc Thủ Hộ Giả nhất mạch còn tộc nhân tại nhân gian hay không thì cũng trở thành một câu hỏi không lời giải.

Cho đến hôm nay khi Cố Trường Ca nhắc lại, mới khiến cho Yến Minh giật mình nhớ ra, nhịn không được mà sợ run cả người lên.

Da đầu hắn đang run lên dữ dội, nghĩ đến thái độ cung kính của Cốt Tổ đối với Cố Trường Ca.

Chẳng lẽ người tập kích Thủ Hộ Giả nhất tộc ở hai mươi năm trước chính là Cốt Tộc?

Hắn không dám suy nghĩ thêm, mặc dù tộc nhân Cốt Tộc không nhiều, nhưng có thể độc chiếm được một đại vực thì có thể thấy được bọn hắn cường đại đến mức nào.

Một Xích Nam Thành nho nhỏ chỉ cần Cốt Tộc điều động một cường giả là có thể huỷ diệt dễ dàng.

"Thủ Hộ Giả nhất mạch xem ra chỉ còn lại một mình nàng thôi."

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, thần niệm mênh mông mà bàng bạc quét ngang từ thức hải ra, nháy mắt đã bao phủ toàn bộ Xích Nam Thành.

Lúc trước hắn không muốn làm việc quá phô trương, sợ rằng sẽ đả thảo kinh xà khiến tộc nhân Thủ Hộ Giả nhất mạch đang trốn có thể thừa cơ chạy mất.

Bây giờ thân phận của Lạc Doanh đã bại lộ, nếu tộc nhân còn lại của nàng trốn thì chắc chắn sẽ có dị động truyền ra, khi đó Cố Trường Ca sẽ cảm giác được ngay.

Giờ khắc này, toàn bộ sinh linh trong Xích Nam Thành đều có cảm giác sợ hãi từ tận sâu trong linh hồn, giống như đang bị thiên đạo nhìn trộm vậy, tất cả bí mật đều không thể dấu diếm.

Nhưng may mà cảm giác đó chỉ lướt qua liền biến mất, tuy thế vẫn khiến bọn hắn kinh hãi không thôi, nhiều người đã ướt đẫm cả lưng từ bao giờ.

"Đi thôi." Cố Trường Ca thu hồi thần niệm, không cảm giác được bất kỳ khác thường nào.

"Vâng, công tử." Cốt Tổ cung kính.

Sau đó trong ánh mắt sợ hãi tột cùng của tất cả mọi người tại đại sảnh, đại thủ của Cốt Tổ bay về phía trước, mang theo một uy thế kinh khủng, hút Lạc Doanh vào, bắt đi cùng với Lạc Phong.

Lạc Doanh còn muốn giãy dụa, nhưng thực lực của nàng thì đối với Cốt Tổ không khác gì sâu kiến cả.

Đám người ai nấy đều sợ đến mức thần hồn sắp băng liệt, nào dám đứng ra ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn đám người Cố Trường Ca xé rách không gian nơi này để rời đi.

Nhưng không khí kinh khủng đó vẫn còn bao trùm trên đỉnh đầu của tất cả mọi người, không ai dám ngước lên nhìn bầu trời dù chỉ một tý.

Đám người Lạc Tộc mặt ai nấy đều trắng bệch cả ra, nhiều người còn xụi lơ trên đất.

Ai có thể nghĩ tới việc buổi tiệc cưới hôm nay sẽ phát triển thành ra như thế này.

"Chuyện xảy ra hôm nay nếu ai dám lắm mồm thì đừng trách Yến Tộc ta vô tình."

Đến bây giờ cả người Yến Minh cũng đổ đầy mồ hôi lạnh, sau khi Cố Trường Ca rời đi thì hắn nói với tất cả mọi người.

Nhưng cũng may chỉ có hắn biết rõ thân phận của đám người Cốt Tổ, nhưng hắn thật sự lo lắng việc bại lộ thân phận của Cốt Tổ sẽ khiến Cố Trường Ca trách tội lên đầu hắn.

"Không.... Không dám!"

Nghe vậy tất cả mọi người bên trong sảnh đều lắc đầu nhanh chóng, bọn hắn nào dám nói thêm một câu nào.

Ánh mắt Yến Minh âm trầm, chủ yếu là nhìn về phía Lạc Tộc, hắn không ngờ đến Cố Trường Ca không huỷ diệt Lạc Tộc, chắc có lẽ cảm thấy giẫm chết một bầy kiến hôi là điều không cần thiết lắm.

Nhưng hắn vẫn không dám tuỳ tiện đụng chạm Lạc Tộc, hắn sợ rằng Cố Trường Ca tha Lạc Tộc một mạng là có dụng ý khác.

Đương nhiên đúng như suy đoán của Yến Minh, Cố Trường Ca không diệt Lạc Tộc đúng là vì có mục đích khác nữa.

Bởi vì Cố Trường Ca cũng không chắc rằng liệu trên đời này còn có tộc nhân của Thủ Hộ Giả nhất mạch nào tồn tại trên nhân thế không.

Giữ lại Lạc Tộc có thể khiến các tộc nhân còn lại biết được việc Lạc Doanh đã rơi vào tay hắn.

Còn một nguyên nhân khác là một tộc nhân khác của Lạc Doanh, cũng chính là Tiêu Dương, khí vận chi tử, bây giờ đã đang trên đường tìm kiếm Đại Sơn Chủ cùng với Cổ Vô Địch.

Đại Sơn Chủ ắt sẽ mang theo Tiêu Dương để tìm kiếm tộc nhân của hắn, nếu như thế, vị dư nghiệt của Cửu Đại Sơn kia lại có thêm một lý do để tự chui đầu vào lưới.

Nhị Sơn Chủ của Cửu Đại Sơn đang nằm trong tay Cố Trường Ca, bây giờ tộc nhân của Tiêu Dương cũng đang nằm trong tay hắn.

Nếu Tiêu Dương muốn cứu bọn họ thì sẽ liên hợp với tất cả mọi người hắn mời được.

Đã như thế thì Cố Trường Ca sẽ lấy đây làm mồi nhử, đem đám người đầu tiêu của cả Bát Hoang thập vực hốt gọn trong một mẻ.

Sau một thời gian ngắn Cố Trường Ca cùng Cốt Tổ rời khỏi Xích Nam Thành.

Trên bầu trời nơi này truyền đến từng đợt không gian ba động, sau đó mọi thứ dần trở nên mơ hồ, Đại Sơn Chủ, Tiêu Dương, Cổ Vô Địch lần lượt xuất hiện từ trong hư không.

"Xem ra chúng ta đã đến chậm một bước."

Áo bào trắng của Đại Sơn Chủ bồng bềnh trên không, tiên phong đạo cốt, nhưng hai hốc mắt lại rỗng tuếch.

Hắn cúi đầu nhìn Xích Nam Thành phía dưới, mặc dù hắn mù nhưng pháp lực ngập trời, đương nhiên có thể dễ dàng cảm nhận được khí tức còn sót lại ở đây.

Ở trên đường hắn đã dùng tinh huyết của Tiêu Dương để thôi diễn, đã tìm được tộc nhân của Tiêu Dương rồi.

Trong lúc đi cũng không ngừng lại chút nào, vì sợ sẽ có việc ngoài ý muốn, không ngờ như vậy lại vẫn đến chậm một bước.

Hết chương 1411.
Bạn cần đăng nhập để bình luận