Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1798: Ngươi có hận ta không?

Chương 1798: Ngươi có hận ta không?

"Công tử..."

Tô Thanh Ca hơi trầm mặc một lát, sau đó sương mù đang che lấp thân ảnh và dung mạo lập tức tan đi, để lộ dung nhan thanh lệ tuyệt đẹp. Chỉ có điều ánh mắt nàng lại toát lên vẻ rất phức tạp, vừa buồn bã vừa giãy giụa lại vừa đau đớn.

Nhưng những cảm xúc này rất nhanh đã biến mất không còn mảy may, thần sắc nàng lạnh lùng bình tĩnh, không nhiễm bụi trần, giống như lúc nàng mới gặp Cố Trường Ca.

"Ngươi là..."

Lam Dật Phi thấy vậy thì cũng sững sờ cả người, không ngờ được chân thân của Tô Thanh Ca lại là một nữ tử thanh cao tuyệt mỹ tựa nguyệt tiên như thế.

Nhưng mà ngay sau đó con ngươi của hắn không khỏi co rụt lại, bỗng nhiên cảm thấy Tô Thanh Ca rất quen mắt.

Hình như hắn đã gặp ở đâu đó rồi.

"Trước đây lúc ở Côn Ô thành, mặc dù ta chưa từng tham gia Thần Thạch đại hội, nhưng đã từng nhìn thấy ngoại hình của thị nữ bên cạnh Cố Trường Ca."

"Không thể nào..."

Sau khi nhận ra, giọng nói của Lam Dật Phi trở nên run rẩy, không kìm được lui soàn soạt về phía sau mấy bước, lúc nhìn về phía Cố Trường Ca lần nữa, trong mắt toàn là nỗi kinh hãi khó tin.

Hắn chỉ cảm thấy cả người lạnh băng, rùng mình như thể thiên linh cái đã bị ai đó tách ra rồi dội nước đá vào.

Chuyện này sao có thể được?

"Ngươi là thị nữ bên cạnh Cố Trường Ca..."

Lam Dật Phi không nhịn được chất vấn Tô Thanh Ca, ánh mắt vô cùng sợ hãi khó tin, cảm giác bản thân đã phát hiện một bí mật kinh khủng đủ để khiến toàn bộ thượng giới phải chấn động.

Hắn không dám hỏi Cố Trường Ca, trong lòng còn sót lại chút ảo tưởng cuối cùng.

"Ta đúng là thị nữ bên cạnh công tử." Tô Thanh Ca bình tĩnh liếc nhìn hắn, giọng nói không hề dao động.

Nàng chỉ có thể cảm thấy thương hại Lam Dật Phi.

Ngay cả nàng cũng không ngờ thế mà Cố Trường Ca lại tìm tới vào đêm nay.

Lam Dật Phi còn muốn biết được thân phận của người thừa kế Ma Công thật sự, kết quả lại bị Cố Trường Ca bắt gặp, nàng cũng không biết nên nói cái gì ngoài câu tự tìm cái chết.

Cố Trường Ca không thèm để ý vẻ mặt của Lam Dật Phi thay đổi thế nào. Hắn nhìn Tô Thanh Ca, nhẹ nhàng cười bảo: "Xem ra Thanh Ca vẫn còn nhớ rõ thân phận của mình, vậy tại sao lại trốn tránh ta?"

Ngữ khí của hắn rất hiền hòa, không có chút khói lửa sát khí nào, chỉ như cố nhân đang ôn chuyện.

Tô Thanh Ca đưa mắt nhìn gương mặt của Cố Trường Ca rồi lại nhẹ nhàng cụp xuống, nàng đáp: "Ta sợ công tử sẽ giết ta."

Cố Trường Ca cực kỳ thông minh, chuyện nàng và Hồng Y nữ ma Thiền Hồng Y đã tiếp xúc với nhau không thể nào qua mắt hắn.

Từ trước đến nay nàng luôn nhớ rõ, hồi xưa lúc ở Chân Tiên thư viện, nàng từng suýt chút nữa bại lộ hành tung. Nàng đã hỏi Cố Trường Ca rằng nếu như nàng thực sự là người thừa kế Ma Công thì Cố Trường Ca định làm gì?

Lúc đó Cố Trường Ca dùng giọng điệu nửa thật nửa đùa đáp, đương nhiên là trừ ma vệ đạo, trả lại thái bình cho thượng giới.

Nhưng sau đó hắn vẫn đi cùng nàng.

Lúc ấy Tô Thanh Ca còn chưa hết hy vọng, Cố Trường Ca sớm đã biết thật ra cái thân phận gọi là người thừa kế Ma Công này của nàng là giả, vậy mà nàng lại cảm động vì những lời nói đó rất lâu.

Về sau, thân phận của nàng khó mà che giấu được nữa, vốn cho rằng Cố Trường Ca sẽ động thủ giết nàng. Nhưng không, hắn vẫn trả lời y như trước, hơn nữa còn giải quyết nỗi lo ngày sau và che giấu thân phận giúp nàng.

Chuyện này làm nàng cực kỳ xúc động, đâu ai ngờ được hết thảy mọi chuyện chỉ đơn giản là vì Cố Trường Ca muốn mượn tay nàng để chơi đùa thượng giới mà thôi.

Đã từng có lúc Cố Trường Ca là nơi nương tựa duy nhất của nàng bên trong thượng giới bao la, là niềm thương nhớ duy nhất của nàng khi bị vô vàn kẻ địch kẻ thù truy sát.

Nếu không có Cố Trường Ca thì cũng không có nàng của hiện tại.

Thế nhưng kết quả lại là, nàng nghe được chân tướng, rằng chính nàng cũng chỉ là một quân cờ đáng thương bị Cố Trường Ca đùa bỡn lừa gạt trong lòng bàn tay mà thôi.

Tất cả sự xúc động và hy vọng của nàng đổ vỡ hóa thành tro tàn chỉ trong một đêm.

Trong khoảng thời gian này nàng từng hận từng oán, cũng từng tỉnh táo từng mê man, thậm chí còn nghĩ sau này mình tồn tại vì nghĩa lý gì? Để báo thù Cố Trường Ca vì đã làm tổn thương nàng như Hồng Y nữ ma Thiền Hồng Y đã nói sao?

Hay là đi đến trước mặt Cố Trường Ca hỏi hắn vì sao trước đây lại làm như vậy?

Tuy nhiên, dường như tất cả những thứ đó đều không có chút ý nghĩa nào.

Bởi vì đối với Cố Trường Ca mà nói, hắn cũng chỉ cười hời hợt một chút, sau đó không hề do dự mà ruồng bỏ nàng.

Thật ra hết thảy những gì nàng đã làm trong những năm gần đây thậm chí là bây giờ đều là để Cố Trường Ca có thể nhìn thẳng vào nàng, nàng không muốn mình là một tồn tại có cũng được không có cũng không sao trước mặt Cố Trường Ca nữa.

"Giết ngươi? Từ trước tới nay ta chưa từng nghĩ như vậy." Cố Trường Ca nghe thế thì lắc đầu.

"Vậy ngươi có hận ta không?"

Sau đó hắn xòe bàn tay ra, chạm vào khuôn mặt trắng muốt trơn mịn của Tô Thanh Ca, nhẹ giọng hỏi.

"Có hận."

Trong ánh mắt của Tô Thanh Ca có chút buồn bã và đau đớn, nhưng nàng đã nhanh chóng khôi phục bình tĩnh mà nói tiếp: "Nhưng mà... bây giờ đã không hận nữa, cũng do ta vô dụng nên chỉ có thể biến thành một quân cờ đáng thương."

"Ngươi vẫn ngoan hiền như trước đây nhỉ."

Hình như Cố Trường Ca hơi thở dài, sau đó hắn nhìn về phía Lam Dật Phi bên kia.

"Xem ra hắn đã tu hành Ma Công. Khoảng thời gian này, ngươi cứ nghỉ ngơi một chút đi."

"Công tử..."

Tô Thanh Ca có vẻ không rõ hàm ý trong lời của Cố Trường Ca, vốn dĩ định nói thêm gì đó.

Nhưng ngay sau đó nàng lại cảm thấy trước mắt tối sầm lại, ý thức lập tức trở nên mơ hồ, cả người tê liệt mềm oặt ngã vào trong lòng Cố Trường Ca.

"Ngươi là... Trường Ca... Trường Ca thiếu chủ?"

Tận mắt trông thấy hết thảy mọi chuyện, cho dù Lam Dật Phi có là Đạo tử của Đạo Tiên Minh, trong thế hệ cùng thời hiện tại khó mà tìm thấy địch thủ, thì giờ đây trong giọng nói của hắn cũng chất chứa sự sợ hãi tột độ, thần hồn phát run.

Hắn đã hoàn toàn xác định được thân phận của Cố Trường Ca!

Đừng nói là hắn, cho dù lão tổ Đạo Tiên Minh của hắn tới đây thì cũng đừng mong chạy thoát hay tìm được bất cứ đường sống nào.

Ai dám tưởng tượng vậy mà người thừa kế Ma Công và Cố Trường Ca, nhân vật thủ lĩnh hiện giờ của thượng giới lại chính là cùng một người!

Từ trước tới nay, Cố Trường Ca đã lừa gạt chơi đùa tất cả mọi người trên thượng giới trong lòng bàn tay.

Hắn mới là người giật dây thực sự!

Hết chương 1798.
Bạn cần đăng nhập để bình luận