Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2847. Lâm vào đường cùng

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Sương mù ở hai bên bờ Tử Quy hà ngày càng trở nên dày đặc, dù là đang đêm, đèn đuốc đốt sáng trưng, mây mù lượn lờ, một tầng sương mù, cung khuyết lầu các treo cao giữa không trung, chỉ là không còn tiếng hát loáng thoáng trước đó nữa.
Thất Thái tử Đế Khôn của Yêu Đình giáng lâm, đại chiến với lão nô bộc Đạo cảnh hầu bên người Sở Tiêu, hình như còn kinh động đến toàn bộ Nam Hoang Cổ Vực.
Hiện giờ trận chiến đó đã kết thúc, rất nhiều vùng đất đều có tu hành giả đang đuổi theo đến, muốn tìm hiểu ngọn ngành.
Sự tình xảy ra ở nơi này cũng đã truyền đến các cổ vực và vũ trụ còn lại với tốc độ cực kỳ nhanh.
Rất nhiều tu hành giả đều chú ý đến, vị lão giả Đạo cảnh Tiên Sở Hạo Thổ kia tuyệt đối không phải là đối thủ của Thất Thái tử của Yêu Đình, bây giờ, sau khi đã chiến bại, không rõ sống chết ra sao.
Con nối dõi của Quốc chủ Tiên Sở Hạo Thổ - Sở Cô Thành chỉ e cũng sẽ lành ít dữ nhiều, khó thoát khỏi cái chết.
Đương nhiên, rất nhiều đệ tử giáo phái lớn đều tỏ thái độ cười trên nỗi đau của người khác, còn muốn vỗ tay khen hay.
Trước đó, lúc ở Lâm Thủy Hiên, bởi vì Sở Tiêu hành động theo cảm tính, biết bao nhiêu tu hành giả chết thảm, hắn phải nhận hậu quả như thế cũng chỉ có thể nói là đáng đời.
Huống chi Tiên Sở Hạo Thổ và Yêu Đình đại chiến, mâu thuẫn với nhau cũng là vì Cửu Thái tử Yêu Đình bị cường giả của Tiên Sở Hạo Thổ giết chết.
Vị Thất Thái tử Yêu Đình này tìm tới tận đây trả thù cũng là chuyện đương nhiên, chỉ tiếc Tiên Sở Hạo Thổ mặc dù cũng được xưng là thế lực chí cường ở Hi Nguyên văn minh, nhưng nội tình còn lâu mới có thể so với các thế lực thâm hậu lâu đời như Tử Tiêu Sơn, Ngự Tiên Cung.
Nhưng mấy kỷ nguyên gần đây, Tiên Sở Hạo Thổ phát triển vô cùng mạnh mẽ, cũng được rất nhiều thế lực để mắt tới.
Bây giờ Tiên Sở Hạo Thổ và Yêu Đình đại chiến với nhau, mấy thế lực này cũng rất vui sướng khi nhìn thấy cảnh tượng lưỡng bại câu thương này, bọn họ chỉ cần ngồi yên ngư ông đắc lợi.
Cuộc chiến giữa Tiên Sở Hạo Thổ và Yêu Đình càng khốc liệt, tự nhiên bọn họ càng vui mừng hơn.
Đương nhiên cũng có tu hành giả chú ý đến, kể từ khi Sở Tiêu xảy ra xung đột với vị công tử bạch y thần bí kia xong, thân phận bại lộ, rồi lại bị Thất Thái tử Yêu Đình tìm tới trả thù, tốc độ này có phải hơi nhanh quá rồi không?
Hoặc nói là vừa đúng lúc khoảng thời gian gần đây Thất Thái tử của Yêu Đình đang có mặt ở Nam Hoang Cổ Vực?
Trong chốc lát, đủ loại suy đoán đều có.
Cũng có người hoài nghi rằng thế lực đối đầu với Tiên Sở Hạo Thổ đã truyền tin cho Yêu Đình, biết Thất Thái tử đang ở gần nơi này.
Thế là bọn hắn mới truyền tin thông báo cho hắn biết, lúc này mới dẫn đến việc Thất Thái tử nhanh chóng xuất hiện.
Quốc chủ Sở Cô Thành Tiên Sở Hạo Thổ trước đây còn từng đắc tội không ít kẻ thù. Những kẻ ôm hận kia chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội trả thù tuyệt hảo như thế.
Rất nhiều tu hành giả đều đang suy đoán liệu tiếp theo Tiên Sở Hạo Thổ có xảy ra kịch biến, khiến thế cục toàn bộ Hi Nguyên văn minh đảo lộn một phen hay không.
Mà vào lúc này, trên ngọn núi hoang ở Nam Hoang Cổ Vực, bầu trời bỗng dưng chấn động kịch liệt. Ngay sau đó, một cánh tay khổng lồ, tựa như xuyên qua cả nửa vũ trụ cắm xuống bên dưới.
Tất cả trời sao đều lao xao run rẩy, tinh hà đóng băng, trông hệt như cảnh tượng trước khi tận thế.
Mặt mày Sở Tiêu đã trắng bệch và tràn đầy tuyệt vọng, miệng nôn ra một ngụm máu, rơi thẳng từ trên trời xuống đất, đáp xuống trên núi hoang nơi này.
“Ngươi tiếp tục trốn nữa xem? Để ta xem thử cuối cùng ngươi có thể trốn tới đâu đây?”
Đế Khôn khoác đại bào trên người, dáng người cao lớn khôi ngô, trông như một ngọn núi sừng sững, xuất hiện ở cách đó không xa.
Hắn nhìn vào Sở Tiêu đã tràn đầy tuyệt vọng, trên mặt là vẻ bỡn cợt trêu tức như mèo vờn chuột.
“Sao ngươi có thể đuổi theo tới nhanh như thế chứ?”
Giọng nói Sở Tiêu đang run rẩy không ngừng, vô cùng sợ hãi và tuyệt vọng.
Cả người hắn đầy máu, bị thương vô cùng nặng, vừa rồi không gian nổ tung, đường hầm không gian vốn rất vững chãi nhưng trong nháy mắt đã đổ sụp.
Nếu không phải hắn có rất nhiều bảo vật để hộ thân thì chỉ vọn vẹn trong nháy mắt đó đã bỏ mạng, nổ thành đống máu tươi, cả thể xác và linh hồn đều chẳng còn.
Đương nhiên, có lý do khác khiến Đế Khôn không định giết chết hắn ngay.
Đế Khôn nở nụ cười lạnh lẽo, nói: “Chỉ với lão nô bộc kia của ngươi mà muốn ngăn cản được ta ư, đúng là liều lĩnh.”
“Thức thời chút đi, ngươi đừng có mưu toan bỏ trốn giữ mạng nữa, có lẽ ta còn có thể để ngươi chết thoải mái một chút.”
Phen này khiến Sở Tiêu sợ hãi không thôi.
Giờ khắc này, trong lòng hắn là oán hận vô tận và không cam lòng.
Tại sao Phúc bá thân là Đạo cảnh mà chẳng ngăn cản nổi Đế Khôn, hoàn toàn không kéo dài được bao nhiêu thời gian.
Chẳng lẽ “kéo dài thời gian” mà Phúc bá đã nói chỉ là lừa gạt hắn, thật ra là Phúc bá đã bỏ trốn giữ mạng cho riêng mình?
“Ta và Yêu Đình các ngươi không thù không oán, tại sao ngươi lại muốn ra tay hạ sát ta. Oan có đầu nợ có chủ, rõ ràng là kẻ khác đã giết chết Thái tử Yêu Đình của các ngươi, ngươi không đi tìm hung thủ thật sự mà lại tính hết lên đầu ta.”
“Chuyện này là thế nào đây hả?”
Sở Tiêu không cam tâm, vô cùng sợ hãi hét to chất vấn.
Hết chương 2847.
Bạn cần đăng nhập để bình luận