Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1420: Chống cự vô ích

Chương 1420: Chống cự vô ích

Gốc Kỷ Nguyên Thụ kia nằm ở trung ương tiểu thế giới, vô cùng to lớn, có thanh sắc tiên quang điểm xuyết, bao phủ bởi sương mù hỗn độn, từng chiếc lá đều chứa đựng từng mảnh tinh hà, bao la hùng vĩ dị thường.

Lúc này đám người Cố Gia chưa đến gần mà đã cảm nhận được ý chí thế giới bàng bạc, giống như muốn nghiền nát toàn thân người khác vậy.

Tại trên những cành lá xanh biếc kia, có từng viên ngôi sao đang rủ xuống, chuyển động vù vù, phát ra thanh thế kinh khủng.

Ánh mắt Cố Trường Ca khẽ nhúc nhích, hư không mơ hồ, hoá thành một vệt cầu vồng tới gần gốc Kỷ Nguyên Thụ kia, dự định lấy nó đi, nhưng lúc này hắn lại cảm giác được có dị động từ trong vũ trụ truyền đến.

Quy tắc thế giới hoàn chỉnh trong đó bắt đầu đụng vào quy tắc thế giới hoàn chỉnh nơi này.

Mầm non Thế Giới Thụ hắn lấy được trước kia bắt đầu cộng minh với quy tắc thiên địa ở đây.

Oanh một tiếng!

Giờ khắc này giống như có một quy tắc chi lực vô cùng kinh khủng ép xuống giữa thiên địa, sau đó phát sinh ra va chạm kịch liệt, gốc Kỷ Nguyên Thụ kia bắt đầu lay động kịch liệt, như là thiên băng địa liệt.

Tất cả mọi người đều chấn kinh, thần hồn chập chờn, cảm giác được lúc này có một loại quy tắc lạ nào đấy đang buông xuống, đồng nguyên với quy tắc của thượng giới, nhưng lại như vừa mới ra đời.

Nơi đó có ánh sáng thế giới xông ra vô cùng chói mắt, giống như tiên diễm, dục hoả trùng sinh, như thác nước đổ xuống, phủ khắp cả tứ hải Bát Hoang.

Thân ảnh của Cố Trường Ca cũng khẽ run, như một khối đá lớn dưới thác nước, trong lòng thì có âm thanh kỳ diệu đang vang kên.

Đó là Kinh Văn Thế Giới đang vang vọng trong đầu hắn.

Quy tắc chi lực dần hoà hợp, vô cùng rực rõ, bao phủ khắp bốn phương tám hướng.

Trong chốc lát hắn đã thấy một hạt giống rơi vào bên trong đại vũ trụ, lấy tinh hà làm thổ nhưỡng, lấy hỗn độn làm chất dinh dưỡng, nảy mầm mọc rễ không ngừng, trưởng thành một cách khoẻ mạnh, đây là quá trình hình thành của Thế Giới Thụ.

Trong quá trình này mầm non Thế Giới Thụ của Cố Trường Ca cũng đang biến hoá!

Ở trung ương của vũ trụ có một gốc cây giống vô cùng rộng lớn dựng lên sừng sững, giống như có thể chống cả thiên địa lên, trong đó chứa đựng chí cao vô thượng chi ý!

Ở thời điểm này, thậm chí còn có hư ảnh xuất hiện, bàng bạc đến cực hạn, áp chế khiến người khác không thở nổi, da thịt sắp nứt ra, nó muốn buông xuống hiện thực, trở thành một Chư Thiên Vạn Giới chân chính.

Ầm ầm!!

Trong mắt tất cả mọi người khi này thì Chư Thiên Vạn Giới chìm nổi sau lưng Cố Trường Ca, tựa như hắn là người nâng cả vạn giới lên vậy.

Đây là vĩ lực không gì sánh kịp, thậm chí còn khiến cho mọi người có cảm giác Cố Trường Ca có thể vung vẩy gốc Thế Giới Thụ này, càn quét địch nhân ở vạn giới, trấn sát hết thảy!

"Đó là cái gì...."

"Không thể nào...."

Mặc dù Lâm Chiến vẫn đang giao thủ cũng Cốt Tổ nhưng hắn vẫn luôn chú ý đến Kỷ Nguyên Thụ sau lưng, khi Cố Trường Ca xông vào hắn đã cảm giác được không ổn.

Khi thấy một màn này thì mặt hắn biến sắc, khó nén được sợ hãi.

"Giao chiến cùng lão hủ mà ngươi cũng dám phân tâm."

Cốt Tổ thấy thế nói, đại thủ quét ngang, đánh trúng vào người của Lâm Chiến, khiến hắn bay thẳng ra ngoài, ho ra máu liên tục, suýt chút nữa đã đập xuyên vùng vũ trụ này.

Chớp mắt sau nơi đó đã trở nên mơ hồ, vô cùng hỗn loạn, không nhìn thấy bất kỳ quy tắc hay khí tức nào nữa.

Cấp bậc như Lâm Chiến cùng Cốt Tổ giao chiến thì Đế Cảnh bình thường cũng không dám lại gần.

Trận đại chiến này kéo dài rất lâu, càng về sau càng hỗn loạn.

Cố Trường Ca thấy thế vẫn không ra tay, hắn phân phó những kẻ thành đạo còn lại của Cố Gia giúp Cốt Tổ một tý.

Hắn vẫn luôn chú ý Kỷ Nguyên Thụ, lấy đại pháp lực bao phủ nơi này lại, muốn dịch chuyển nó vào trong vũ trụ của mình.

Oanh!!

Ở một nơi xa xôi, toàn bộ sinh linh chỉ có thể cảm nhận được thiên ngoại có khí thế vô thượng quét ngang.

Từng viên hành tinh bắt dầu run rẩy, thương vũ rung động, càn khôn vạn vẹo, tất cả sụp đổ thành đống tro tàn.

Tiếng hét phẫn nộ truyền ra từ nơi đó, chấn động vô số sinh linh, có thể thấy được nơi đó đang phát sinh đại chiến kinh khủng như thế nào.

Từng dòng sông thời gian hiện lên một cách mơ hồ, mỗi một nhánh sông đều thân ảnh của các cường giả cái thế khi xưa hiển hoá, trợ uy cho một thế này, lại bị đánh nát trong nháy mắt.

Oanh!

Có tiếng gào thiết truyền đến từ nơi đó, Lâm Chiến cùng Cốt Tổ đều ho ra máu, thân thể nổ tung liên tục, cuối cùng chỉ có thể hoá thành chân thân.

Phanh!

Cuối cùng có một thanh chiến mâu bay đến, quy tắc chí cường lượn lờ, dùng như đại côn, thân mâu sáng chói, đúc thành từ ức vạn tiên kim.

Một kẻ thành đạo của Cố Gia đã ra tay, khuôn mặt hắn ác nghiệt, quét ngang chiến mâu, nện vào lưng Lâm Chiến bằng sức mạnh trầm trọng không thể diễn tả bằng lời, khiến hắn phun máu liên tục, bay thẳng ra ngoài.

Nhưng hắn còn chưa chạm đất thì từ hướng khác một kẻ thành đạo Cố Gia đã bước đến, xuyên qua hạn chế của không gian, đâm xuyên qua người hắn, máu tưới văng vào trên chiến mâu.

"A a a...."

Lâm Chiến gào thét, máu me khắp người, vô cùng chật vật, khi hắn hoá thành bản thể vẫn không đánh lại được, lúc này đã dầu cạn đèn tắt.

Đối thủ quá nhiều, chỉ một Cốt Tổ đã khó chơi lắm rồi, chưa tính đến những kẻ thành đạo ở nơi này.

"Ta muốn giết ngươi!!!"

Đến cuối cùng hắn bắt đầu thiêu đốt bản nguyên của mình, tất cả cừu hận cùng không cam lòng đều hoá thành lực lượng, tập trung vào Cố Trường Ca ở phía xa xa kia, hắn muốn lôi Cố Trường Ca xuống nước.

Cả người Lâm Chiến đang thiêu đốt, sáng và chói mắt hơn cả thái dương, hắn không để ý tất cả mà xông về hướng Cố Trường Ca.

"Chống cự vô ích, khác nào thiêu thân lao đầu vào lửa?"

Cố Trường Ca đang tính làm cách nào để di dời Kỷ Nguyên Thụ đi, thấy vậy ngước nhìn Lâm Chiến rồi nói một cách tiếc hận.

Một khắc sau thế giới chi ý vừa dầy vừa nặng hiện lên sau lưng hắn một cách bàng bạc, sau đó hư ảnh Thế Giới Thụ hiển hoá lên, hắn vẩy tay quét ngang hư ảnh đó xuống.

Oanh!!

Vô tận ánh sáng hỗn độn bay ra, nổ tung tại chỗ, sương máu bao phủ cả vùng biên hoang của vũ trụ này.

Hết chương 1420.
Bạn cần đăng nhập để bình luận