Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1922: Hy vọng lá gan của hắn không lớn như vậy

Chương 1922: Hy vọng lá gan của hắn không lớn như vậy

Tai họa Tuyệt Âm Thiên quét sạch thượng giới mấy năm nay rốt cuộc cũng bị phong ấn.

Vô số tu sĩ sinh linh kinh hỉ hoan hô, thậm chí ở các nơi còn xây dựng tượng đài và miếu thờ Luân Hồi cổ thiên tôn để ngày đêm cúng bái.

Rất nhiều thế lực đạo thống cũng phái tộc nhân mang theo rất nhiều trọng lễ đi bái phỏng cảm kích Luân Hồi cổ thiên tôn.

Dù sao hắn đã vì phong ấn Tuyệt Âm Thiên mà tiêu hao không ít sức lực, hiện giờ tự nhiên là muốn đi làm quen, thuận tiện xoát độ hảo cảm.

Cố Trường Ca đương nhiên cũng biết được tin tức này.

Cái gọi là phong ấn ngàn năm, theo hắn thấy đây chỉ là thủ đoạn nhỏ của Luân Hồi cổ thiên tôn mà thôi.

Trận tai họa Tuyệt Âm Thiên này hắn cũng có biện pháp giải quyết triệt để. Cách nói của Luân Hồi cổ thiên tôn chẳng khác nào lấy cớ.

Nói cho cùng vẫn là Luân Hồi cổ thiên tôn quá đa mưu túc trí, vừa muốn mình tín nhiệm hắn, vừa muốn mình thả lỏng cảnh giác.

“Còn giả bộ là tiêu hao không ít sức lực, đây chẳng phải là thủ đoạn trước sau như một của mình sao?”

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, sau đó đem ngọc giản trong tay bóp nát, hóa thành bột mịn bay đầy trời.

Kim Thiền Phật Tử đã rời khỏi Thần thành, đang trên đường trở về Phật Sơn rồi.

Mặc dù bên cạnh hắn có Kẻ thành đạo bảo vệ nhưng Sát Na Cổ Phật cũng không ở đó mà luôn ở trong Thần thành, dường như là có chuyện gì đó định hỏi Luân Hồi cổ thiên tôn.

Bên người không có nhân vật nội tình ủng hộ cũng được coi là đã an toàn sao?

Dù sao, đối với chuyện đâm sau lưng hắn một đao ở chính giữa đại điện Cố Trường Ca không muốn tha cho hắn nhẹ nhàng như vậy.

Hắn cũng không định phái A Đại hay A Nhị đi giải quyết Kim Thiền Phật Tử.

Giết gà sao phải dùng dao mổ trâu, không đến mức phải dùng Đồ Long Kiếm.

“Giải quyết Kim Thiền Phật Tử, ba con rối Kẻ thành đạo chắc cũng ổn rồi.”

Rất nhanh, Cố Trường Ca truyền mệnh lệnh xuống phái ba Kẻ thành đạo hắc ám.

Sau khi Hắc Ám Thiên Đình hiện thế không lâu, số lượng Kẻ thành đạo cũng có mười mấy người.

Đừng nói là xóa bỏ một tuổi trẻ Chí Tôn, cho dù là đánh giết chưởng giáo của một phương bất hủ đại giáo cũng là dư sức. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là trên người đối phương không mang theo nội tình tiên khí.

Để đảm bảo tuyệt đối không có sai sót hay nhầm lẫn, Cố Trường Ca còn ban cho một kiện bí bảo cấm khí. Sau khi sai phái ba Kẻ thành đạo, Cố Trường Ca vẫn chưa dừng lại. Hắn đưa tin cho Đạo tử Lam Dật Phi của Đạo Tiên Minh biết để hắn tìm thời cơ động thủ.

Số lượng tuổi trẻ Chí Tôn bên trong tòa Thần thành kia cũng có không ít.

Ở thời điểm này làm sao có thể thiếu loại đồ vật náo nhiệt này được.

Cố Trường Ca hắn không để ý nước trong này đục hơn một chút.

Nhưng sau đó có một người tới chơi bất ngờ làm hắn có hơi ngoài ý muốn.

“Lần này lại lựa chọn ai đây?”

Cùng lúc đó, ở một bên khác trong Thần thành, sắc mặt Lam Dật Phi phức tạp nhìn tin tức trên ngọc giản trong tay, sau đó nhẹ nhàng bóp nát nó.

Hắn không dám vi phạm mệnh lệnh của Cố Trường Ca.

Lúc đầu vốn là nghĩ lần này Kim Thiền Phật Tử sẽ đưa ra chứng cớ gì đó chứng minh Cố Trường Ca chính là người thừa kế Ma công chân chính. Đáng tiếc vẫn là nước cờ kém một chiêu, Cố Trường Ca sớm đã có cách đối phó.

Ngay cả Sát Na Cổ Phật cũng không biết rõ những lời đồn về Cố Trường Ca là thật hay là giả.

“Thiên Hoàng Nữ, Lục Quan Vương… những người này đều không phải đèn đã cạn dầu.”

“Xem ra vẫn phải hạ thủ trên người những thiên kiêu theo sau…”

Lam Dật Phi than nhẹ một tiếng, quay người rời khỏi sân nhỏ, rất nhanh đã biến mất khỏi Thần thành.

“Phật Tử, Cổ Phật nói lộ trình trở về Phật Sơn lần này sẽ không thuận lợi.”

“Hắn muốn để chúng ta đi theo ngươi trở về, bảo hộ ngươi dọc đường.”

Hướng tây bắc Thần thành, hào quang lập lòe, khí tức tràn ngập không gian.

Một truyền tống trận toạ lạc ở chỗ này, linh khí mênh mông dao động từ trong đó truyền ra, giống như liên thông với một phương tinh không vô ngần khác.

Một đám tăng nhân khí tức thâm thúy đi theo sau lưng Kim Thiền Phật Tử, chắp tay trước ngực giải thích.

Kim Thiền Phật Tử gật đầu: “Cổ Phật đã nói với ta việc này, ta sẽ cẩn thận hơn, làm phiền mấy vị sư thúc rồi.”

Khí nói chuyện, trên tay hắn cầm một cái Xá Lợi toả ra quang hoa được ẩn giấu dưới tăng bào.

Đây là cấm khí Sát Na Cổ Phật tặng hắn, bên trong ẩn chứa một luồng đạo tắc pháp thân của Sát Na Cổ Phật, uy lực mạnh mẽ tuyệt đối.

Dù sao thì Kim Thiền Phật Tử cũng là hy vọng trong tương lai của Phật Sơn.

Sát Na Cổ Phật thôi diễn ra được lần này hắn gặp đại hung nên mới để hắn trở về Phật Sơn trước, đồng thời cấm túc hắn mấy năm.

Lần này trên đường trở về Phật Sơn cũng không an toàn, hung cát không rõ.

Trong lòng Kim Thiền Phật Tử có chút bất an, luôn cảm thấy Cố Trường Ca sẽ không dễ dàng tha cho hắn như vậy.

Thời điểm ở đại điện trung ương, dựa theo tính cách của Cố Trường Ca trong dĩ vãng mà nói, hắn tuyệt đối sẽ không thả cho mình một cửa.

“Hi vọng lá gan của Cố Trường Ca không lớn như vậy.”

Kim Thiền Phật Tử hơi nhắm hai mắt có từng tia từng sợi tinh manh lướt qua, không hề bình thản lạnh nhạt như vẻ bề ngoài.

Hết chương 1922.
Bạn cần đăng nhập để bình luận