Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 826: Bao vây

Chương 826: Bao vây

"Xem ra ngươi đã nhận ra ta."

"Vậy rốt cuộc ngươi là người phương nào?"

Cố Trường Ca mỉm cười, tay áo bồng bềnh, dưới ánh trăng có vẻ thần thanh tiên tú, chậm rãi đi đến.

Sau đó hắn phủi tay, vô số tu sĩ thiên kiêu bên ngoài viện lập tức tràn vào bao vây Tần Vô Nhai, tất cả đều đằng đằng sát khí nhìn hắn.

Khí tức kinh khủng phun trào trong sân, bầu không khí túc sát bao trùm nơi đây.

Ánh mắt tất cả mọi người lạnh lẽo và chứa đầy sát khí, trong lòng càng thêm sợ hãi.

Trong mắt bọn hắn, tối đêm nay, Tần Vô Nhai và tên áo đen đột nhập muốn ám sát Liễu Tử Yên là cùng một phe.

Nhưng hai người này rất thông minh, sau khi một người bại lộ tung tích thì lập tức sẽ dùng kế điệu hổ ly sơn.

Trước mắt thì người thần bí kia thừa dịp lẻn vào đây để tiếp tục ám sát Liễu Tử Yên.

Kế sách như vậy thật sự rất ngoan độc!

Nếu không phải Cố Trường Ca phản ứng nhanh chóng, phát giác có chuyện không đúng nên đi vòng lại, không thì có lẽ hiện tại Liễu Tử Yên đã gặp phải chuyện bất trắc gì rồi.

Mà một khi xảy ra chuyện như vậy, bọn hắn là người tuần tra, đương nhiên khó thoát khỏi tội lỗi.

Nghĩ đến những chuyện này, bọn hắn nhìn Tần Vô Nhai với ánh mắt chứa đầy sát ý, ước gì có thể lập tức ra tay đánh chết đối phương.

Thấy tất cả mọi người đều đằng đằng sát khí, trong lòng Tần Vô Nhai cũng sinh ra chút bất an.

Cho dù ban đầu hắn ôm niềm tin tuyệt đối.

Lúc này cũng không khỏi cảm thấy phía sau lưng toát ra sự lạnh lẽo, hắn hoàn toàn không ngờ Cố Trường Ca sẽ bỗng nhiên hiện thân.

Không phải Cố Trường Ca đang truy sát tên ám sát sao? Tại sao lại đột nhiên vòng trở lại?

Nếu bây giờ hắn không giải thích một chút, khẳng định cũng sẽ bị xem như cùng một phe với tên áo đen kia.

Nhưng Tần Vô Nhai đã tu hành nhiều năm, tâm cảnh phi phàm, rất nhanh đã tỉnh táo lại, trầm giọng hỏi.

"Cố Trường Ca, ngươi thức thời thì nên thả Tử Yên thánh nữ ra."

Hắn không có trực tiếp trả lời vấn đề của Cố Trường Ca mà lớn tiếng dọa người, bỏ qua quan hệ giữa mình và tên áo đen kia.

Hơn nữa, hắn đã dùng khăn đen che mặt, phù văn lấp lóe, có quy tắc đặc thù chảy xuôi, không sợ bị bại lộ danh tính.

"Trường Ca thiếu chủ..."

Lúc này, Liễu Tử Yên với gương mặt xinh đẹp tràn đầy hàn ý cũng ngạc nhiên nhìn Cố Trường Ca.

Không biết vì sao mỗi khi Cố Trường Ca ở bên cạnh thì nàng sẽ sinh ra cảm giác an toàn.

Vào thời khắc tuyệt vọng trước đó cũng là Cố Trường Ca bỗng nhiên hiện thân đánh lui người áo đen đi, cứu nàng một mạng.

Mà bây giờ khi nàng gặp nguy hiểm thì hắn lại vòng trở về.

Mặc dù Liễu Tử Yên biết nếu mình bị người khác ám sát trong phủ của Cố Trường Ca thì sẽ mang đến rất nhiều phiền phức cho hắn, đây mới là nguyên nhân mà Cố Trường Ca ra tay cứu nàng nhiều lần.

Nhưng trong lòng Liễu Tử Yên vẫn rất cảm động.

"Thả Tử Yên thánh nữ? Ngươi nhìn thế nào mà thấy ta đối đãi không tốt với Tử Yên thánh nữ?"

"Chơi trò lật lọng rất lợi hại. Nếu không phải ta phát giác người áo đen kia có dấu hiệu bất thường, đoán được hắn còn có đồng bọn, chỉ sợ lúc này ngươi đã đạt được mục đích của mình rồi."

"Rốt cuộc thì ngươi là ai?"

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, giữa hai tay thấp thoáng có thần phù ẩn hiện, triển lộ tài năng tuyệt thế, lưu quang rực rỡ, xuất hiện khí tức kinh khủng.

"Cố Trường Ca, cả thiên hạ đều biết việc ngươi giam lỏng Tử Yên thánh nữ, lúc này ngươi còn muốn giảo biện cái gì nữa?"

"Ta chỉ là không quen nhìn ngươi, cho nên đến đây nghĩ cách cứu viện Tử Yên thánh nữ thôi."

Tần Vô Nhai nhíu mày trầm giọng nói, đồng thời hắn nhìn về phía Liễu Tử Yên, "Xin Tử Yên thánh nữ hãy yên tâm. Tại hạ cũng không có ác ý gì, sở dĩ tối nay tới đây chỉ là vì muốn cứu ngươi thoát khỏi ma trảo."

Hắn biết khi mình mới hiện thân thì Liễu Tử Yên đã quá mức cảnh giác, lúc này mới coi hắn là người cùng phe với người áo đen, cho nên muốn ra tay với hắn.

Mà lúc này đây, hắn chỉ cần giải thích rõ ràng mọi việc, chắc hẳn Liễu Tử Yên sẽ rõ ràng ai mới là người tới cứu nàng.

"Cứu ta?"

"Cứu thoát ma trảo?"

Có điều khi nghe Tần Vô Nhai nói như thế, Liễu Tử Yên không khỏi cười lạnh một tiếng, nàng cũng không nói gì nhiều, ánh mắt lạnh như băng.

Nếu không phải nàng phản ứng nhanh, phỏng chừng bây giờ đã chết thảm nơi đây, hình thần câu diệt.

Mà cho tới bây giờ người này vẫn còn muốn lừa gạt nàng, thật sự cho rằng nàng không thấy rõ cục diện sao?

Còn không chịu tìm ra một cái cớ hợp lý hơn.

Trong suy nghĩ của Liễu Tử Yên, người đàn ông thần bí trước mắt này và người áo đen trước đó đều là do Tử Dương Thiên Quân phái tới.

Tử Dương Thiên Quân tâm cơ sâu nặng, cảm thấy phái một người không đảm bảo, cho nên lại điều động một người nữa đến đây.

"Tử Yên thánh nữ, ngươi phải tin tưởng ta, ta thật sự không có ác ý gì với ngươi cả." Tần Vô Nhai vẫn trầm giọng nói, hắn chẳng hiểu tại sao Liễu Tử Yên lại cảnh giác hắn như thế.

"Trường Ca thiếu chủ, vết thương của ngươi không sao chứ?"

Nhưng lúc này Liễu Tử Yên đã không còn để ý tới Tần Vô Nhai nữa rồi, nàng nhớ tới Cố Trường Ca đang bị trọng thương, cho nên lo lắng hỏi thăm.

Hiện tại thương thế của hắn coi như có chuyển biến tốt, nhưng nếu cố gắng ép bản thân ra tay, không chừng sẽ để lại ảnh hưởng không nhỏ.

"Nếu chỉ đối phó một mình tên này thì hẳn không có gì đáng lo ngại."

Cố Trường Ca mỉm cười trả lời, phong thái siêu nhiên mà tuyệt thế.

Ong!

Trong lúc nói chuyện thì hắn đã ra tay, ống tay áo cuốn lên, cường hoành bễ nghễ.

Tiếng ùng ùng truyền khắp nơi, rung động vòm trời, những người sau lưng Cố Trường Ca cũng đồng loạt ra tay.

Các loại thần thông bảo thuật diễn hoá dưới bầu trời đêm, vầng sáng chói lọi, khí tức vô cùng đáng sợ.

Thực lực của bọn hắn là nằm trong những người mạnh nhất trong cùng một thế hệ.

Rất nhiều người trước đó là tuổi trẻ chí tôn danh chấn một phương.

Bây giờ tất cả đồng loạt ra tay, chiêu thức lăng lệ, sôi trào mãnh liệt, khiến cho hiện trường lập tức hỗn loạn, giống như có rất nhiều ngôi sao nổ tung, từng đợt dao động đáng sợ, lan tỏa khắp Huyền Vũ hoàng đô.

Các loại bảo thuật và pháp khí được thi triển dưới bầu trời rồi ào ào lao về phía Tần Vô Nhai.

Hết chương 826.
Bạn cần đăng nhập để bình luận