Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1653: Triệu tập Kiếm Tiên toàn thiên hạ

Chương 1653: Triệu tập Kiếm Tiên toàn thiên hạ

Sắc mặt Lâm Ân thoáng qua vẻ nghi ngờ, từ trong ngực lấy ra một khối ngọc giản vô cùng cũ kỹ, phía trên có có mấy vết kiếm khá rõ ràng, trong lúc mơ hồ nó và ba động ở nơi này lại kêu gọi lẫn nhau.

Đây là khối ngọc giản ghi chép sự tình ở Cổ Tang thành tám mươi vạn năm trước, chính là bản chép tay của vị Kiếm Tiên tuyệt thế kia.

Nếu khí thế ở nơi này thực sự là vị Kiếm Tiên tuyệt thế kia lưu lại thì chắc chắn khối ngọc giản này sẽ có phản ứng.

Rõ ràng hắn đã luyện hóa khí thế trong ngọc giản vào người là để tìm đến nơi này, thế nhưng vì sao khí thế ở đây lại làm hắn bị thương?

“Cái này không chỉ đơn giản là khí thế của vị tiền bối kia lưu lại, rốt cuộc là còn có ai nữa?”

“Chẳng lẽ truyền thừa ở đây đã bị những người khác đoạt mất?’ Sắc mặt Lâm Ân trở nên âm trầm, lại nhìn về phía những Cổ Tang số còn lại ở xung quanh, dự định tìm dấu vết ở trong đó.

Ngoại trừ kiếm minh, nơi đây còn tràn ngập một loại ngôn ngữ cổ xưa, chính loại ngôn ngữ này đã làm thần niệm của hắn bị thương.

“Tên khí vận chi tử này là loại dáng vẻ gì vậy, thực lực lại có thể so với rất nhiều thế hệ tuổi trẻ chí cường…”

“Hơn nữa còn bị hắn nhìn ra?”

Cố Trường Ca vẫn luôn đứng trong sân nhìn toàn bộ những thứ này với vẻ hứng thú.

Hắn nhìn ra được là từng có một cường giả tuyệt thế đã ngộ đạo ở mảnh Cổ Tang Lâm này, quy tắc thiên địa ở xung quanh dần bị tiêm nhiễm lưu lại lạc ấn khí thế của hắn.

Mà tên khí vận chi tử trước mắt này lại thông qua khí vận mà hắn lưu lại tìm được tới đây, xuyên qua dị biến của Cổ Tang Lâm.

Nói khí vận chi tử là Tầm Bảo Thử tuyệt đối không quá đáng.

Nhưng trong mắt Cố Trường Ca, cơ duyên này đã không còn ý nghĩa gì.

Cho dù khí vận truyền thừa của vị cường giả tuyệt thế kia cũng không đơn giản nhưng Cố Trường Ca lại cảm thấy chướng mắt.

Vừa nãy hắn thử dùng thần niệm của mình xâm nhập vào không gian ý thức của khí vận chi tử này, kết quả là bị đối phương nhìn thấu.

Điều này khiến Cố Trường Ca có chút ngoài ý muốn, nếu nói đối phương không có Thiên Đạo ý chí của giới này che chở thì hắn không tin.

“Thôi, tạm thời tha cho hắn một mạng, ngược lại phải xem xem chân thân ở nơi nào.”

Cố Trường Ca khẽ gật đầu một cái, rất nhanh liền thu hồi thần niệm, hắn không muốn đánh rắn động cỏ, miễn cho tên khí vận chi tử này phát hiện điều dị thường.

Ngoài ra hắn cảm giác trên người khí vận chi tử này có Thiên Đạo ý chí che chở, không tiếp tục nhìn trộm nữa. Có lẽ có thể thông qua người này để phát hiện ra thế giới bản nguyên cũng không biết chừng.

Tuy nhiên hắn vẫn tiện tay xóa đi kiếm đạo khí thế này, cũng không để cho Lâm Ân nhận được truyền thừa ở nơi đây.

“Biến mất…”

Bên trong Cổ Tang Lâm, Lâm Ân còn không biết chuyện Cố Trường Ca đã thu hồi thần niệm.

Lông mày hắn khẽ nhíu một cái, cảm giác loại khí tức lơ đãng kia đã biến mất, giống như vừa nãy hắn đã gặp ảo giác.

Nhưng thương thế trong thần niệm của hắn không phải là giả.

“Nơi đây lại có chút tà môn.”

Sau đó Lâm Ân dạo một vòng quanh Cổ Tang Lâm, cẩn thận hơn rất nhiều so với ban đầu.

Nhưng hắn cũng không biết vì nguyên nhân nào mà kiếm đạo khí thế lúc nãy lại vô căn cứ mà biến mất, cũng không tìm được chút dấu vết nào.

Hắn có chút không cam tâm, lại tìm kiếm một lần nữa. Đánh ra mấy đạo kiếm phù ở trong hư không phong tỏa khí thế ở nơi này.

Nhưng mãi đến tận khuya, xung quanh vô cùng u ám, loại âm thanh của kiếm minh kia cũng chưa từng vang lên.

“Không thể nào, rõ ràng là lúc nãy kiếm đạo khí thế vẫn còn ở đây…”

“Chắc chắn là bị người khác đoạt mất. Rốt cuộc người lưu lại đạo thần niệm kia là người phương nào, thực lực khó mà tưởng tượng được.”

Sắc mặt Lâm Ân lập tức trở nên khó coi.

Nhưng cuối cùng hắn cũng không phải người thường, thở sâu một hơi liền tỉnh táo lại.

Hắn quyết định ngày mai lại đến tìm kiếm một phen, nếu vẫn không có kết quả thì chỉ có thể lựa chọn rời đi.

Cổ Tang thành cũng không phải là lớn, kéo dài mấy trăm dặm. Sinh linh các tộc bên trong thành sinh sống cùng với tu sĩ.

Ngày bình thường, ngoại trừ phủ Thành chủ thì các tộc còn lại cũng chỉ có thể xưng bá bên trong Cố Tang thành, nếu ra khỏi thành tới ngoại giới mà nói thì nhiều lắm cũng chỉ được xem là Tam lưu thế lực.

Ngô gia chính là một trong những gia tộc lớn ở Cố Tang thành.

Giờ khắc này, trong phủ đệ Ngô gia, một đám người sắc mặt ngưng trọng vây quanh đại sảnh thương luận sự tình.

Một lão giả khép hở hai mắt, tóc mai điểm bạc khẽ nâng hai tay ra hiệu cho đám người an tĩnh lại.

Hắn chính là gia chủ hiện tại của Ngô gia, Ngô Hưng. Thực lực đã đạt tới nửa bước Đệ Thất cảnh.

“Có biết không? Kỳ thực A Thanh tiểu thư trở về từ thiên ngoại, thanh niên trẻ tuổi cùng vào thành với nàng cũng đến từ thiên ngoại. Tin tức đã truyền đến từ Nam Hoang châu bên kia…”

Hắn mở to mắt, trong đó có từng sợi kim quang thoáng qua, chậm rãi đảo qua đám người trong sảnh.

“Một lão Kiếm Tiên của Thục tông hạ lệnh tập kết Kiếm Tiên trong thiên hạ, muốn bắt thanh niên trẻ tuổi kia, nghe nói thân phận của hắn ở thiên ngoại không đơn giản, nếu như có thể bắt được hắn thì có thể hiệu lệnh đám Vực Ngoại Thiên Ma kia.”

“Cái gì?”

Nghe nói như vậy, tất cả mọi người trong đại sảnh đều ngây ngẩn cả người, bọn hắn chỉ biết A Thanh tiểu thư hiểm tử hoàn sinh nên lúc này mới trở về từ thiên ngoại, nhưng không hề biết tên nam tử trẻ tuổi bên người nàng vậy mà cũng đến từ thiên ngoại.

Đây chẳng phải nói là A Thanh tiểu tư đã trở thành một người của Vực Ngoại Thiên Ma hay sao?

Bọn hắn cũng có chút khó có thể tin được, nhìn từ bên ngoài căn bản không nhìn ra nam tử trẻ tuổi bên người A Thanh tiểu thư lại là Vực Ngoại Thiên Ma.

Trong ấn tượng của bọn hắn, Vực Ngoại Thiên Ma là một đám người cực kỳ hung ác, vô cùng dữ tợn, thật sự rất khó mà liên tưởng đến Cố Trường Ca.

Hết chương 1653.
Bạn cần đăng nhập để bình luận