Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1483: Quả nhiên Cố Tiên Nhi là nghịch lân của hắn

Chương 1483: Quả nhiên Cố Tiên Nhi là nghịch lân của hắn

"Nói thế ta còn phải cảm ơn ngươi à? Nếu như vậy thì ta thấy ngươi sống cũng mệt mỏi quá rồi, chẳng bằng ta giúp ngươi giải thoát sớm, thế nào?"

Thần sắc Cố Trường Ca bình thản, ánh mắt thì lạnh lùng, không thèm để ý tới lời nói của nàng.

Chỉ chưởng một chưởng tuỳ ý về phía trước, uy thế kinh khủng đáng sợ, như là trời sập vậy, từng đoạn trật tự thần liên xen lẫn vào nhau rồi rủ xuống, khiến cả Côn Ô Thành đều chấn động, rất nhiều trận văn cũng khôi phục một cách tự chủ.

Rất nhiều nhân vật cấp độ giáo chủ đều biến sắc, vô cùng sợ hãi, thần hồn run rẩy vì ba động này.

Những người còn lại cũng nhịn không nổi mà quỳ rạp xuống.

Nếu không phải Cố Trường Ca đã không chế thì e rằng cả Đổ Thạch Phường đã trở thành bột mịn rồi.

"Tiểu thư, coi chừng."

Nụ cười trên mặt An Hi cứng lại, sau đó trắng bệch như tuyết, dù là thực lực của nàng bây giờ cũng không thể động đậy dù chỉ là một cái.

Thời điểm then chốt này bỗng có một lão nô sau lưng nàng ra tay, lướt ra ngoài ngăn cản.

Nhưng sau khi ba động tán đi thì nàng vẫn thổ huyết, bay ra xa, thân thể thiếu chút nữa nổ tung, còn vị lão nô Chí Tôn cảnh cứu nàng thì đã chết thảm tại chỗ, thần hình câu diệt.

Một màn này khiến cả Đổ Thạch Phường lạnh ngắt như tờ.

Rất nhiều đại giáo chủ cũng lặng lẽ nuốt nước miếng, tê cả da đầu.

Bọn hắn biết đây là do Cố Trường Ca cố ý, nếu không thì chỉ một vị lão nô Chí Tôn cảnh sao có thể cứu được An Hi.

Cử động này của hắn cũng là muốn nói cho tất cả mọi người một điều.

Trước mặt thực lực tuyệt đối thì mọi thủ đoạn đều trở nên vô nghĩa.

Đám người bộ lạc đều run rẩy vô cùng, sợ hãi đến cực hạn.

Ngưu Điền cũng tê cả da đầu, sắc mặt trắng bệch, hai chân như nhũn ra.

"Quang bá..."

An Hi bò từ dưới đất lên một cách khó khăn, khuôn mặt bị che khuất của nàng lúc này đã bị máu và cát nhuộm đỏ, chật vật vô cùng.

Âm thanh của nàng phát run, bi thương và sợ hãi tràn ngập, nàng không ngờ Cố Trường Ca lại cường thế như vậy, không cần nói bất kỳ đạo lý gì.

Nếu không có Quang bá liều chết để cứu mạng nàng thì người thần hình câu diệt bây giờ chính là nàng.

Ba động truyền từ nơi này quét qua toàn bộ Côn Ô Thành, rất nhiều tồn tại cổ lão chưa từng hiện thân cũng nhao nhao xuất hiện trên không trung, ngóng nhìn vào Đổ Thạch Phường.

"Việc này.... Đến cùng là có việc gì xảy ra?"

Tại nơi trú đóng của bộ lạc, một lão giả tóc bạc đang chống gậy, lòng thấy bất an, vội vàng cất bước đi, chớp mắt đã biến mất.

Ba động phát ra từ Đổ Thạch Phường kinh động tất cả tu sĩ sinh linh trong Côn Ô Thành, bất kỳ ai cũng nhìn sang đó với ánh mắt khiếp sợ.

Không ít người còn bị doạ đến phát run, thần hồn bị khí tức khi nãy chấn nhiếp, giờ đây vẫn còn sợ hãi.

"Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì thế, chẳng lẽ là kẻ thành đạo nào ra tay hay sao...."

Mấy vị tồn tại cổ lão của Bất Hủ Đạo Thống đều đứng trên không trung, sắc mặt ai nấy đều ngưng trọng, nhìn về phía Tụ Thành Phường với cái nhìn đầy kiêng kỵ.

Bây giờ kẻ thành đạo tại thượng giới cũng đã bắt đầu thức tỉnh.

Nhưng đa số đều là nhân vật có cấp bậc lão tổ tông của các tộc, trên người bọn hắn đều mang một trách nhiệm cùng ý nghĩa đặc biệt, cho nên nếu không đến thời điểm then chốt thì sẽ không động thủ.

Vậy mà bây giờ bọn hắn lại cảm nhận được ba động thuộc cấp độ kẻ thành đạo.

Chẳng lẽ nơi đó có kẻ thành đạo hiện thân, hoặc có thể là đang giao chiến?

Việc này khiến bọn hắn bắt đầu nghiêm túc, dần có dự cảm không tốt lắm.

Cơ Tộc còn chưa cử binh đánh vào Côn Sơn, không lẽ lúc này trong Côn Ô Thành lại bộc phát một trận đại chiến kinh khủng hay sao?

Tình thế cực kỳ khẩn cấp.

Nghĩ đến đây thì các tồn tại cổ lão này cũng không dám chậm trễ, chớp mắt đã bay về hướng Đổ Thạch Phường.

Còn lúc này trong Đổ Thạch Phường thì tất cả đã im lặng, sự tĩnh mịch bao phủ tất cả, ai nấy đều bị sợ hãi bao trùm.

Cho dù rất nhiều giáo chủ của các đại giáo cũng cảm thấy tâm thần mình run rẩy, bị sự cường thế cùng thủ đoạn của Cố Trường Ca doạ cho phát sợ.

“Quả nhiên Cố Tiên Nhi là nghịch lân của hắn, không thể chạm vào.”

Ánh mắt của Thiên Hoàng Nữ nhìn Cố Tiên Nhi vô cùng phức tạp.

Đã rất nhiều lần nàng thấy Cố Trường Ca ra mặt vì Cố Tiên Nhi rồi, lúc ở Thái Hư Thần Mộ cũng như thế.

Lúc đó vị công chúa kia của Thái Hư Thần Tộc còn mém bị Cố Trường Ca giết chết.

Nếu không phải có Thế Thân Khôi Lỗi thì đã hương tiêu ngọc vẫn từ lâu.

Cố Tiên Nhi mặc dù biết Cố Trường Ca sẽ ra mặt cho nàng.

Nhưng không ngờ Cố Trường Ca lại cường thế như vậy, không lưu tình tý nào, một tý nữa thì đã đánh chết An Hi tại đây rồi.

Nàng nhìn bộ dáng chật vật đau khổ của An Hi, nhớ lại bộ dáng đắc ý tự phụ lúc trước.

Nàng hơi hả giận một tý.

"Đây là tờ giấy đó?"

"Bây giờ nhìn thử xem nó dám trốn sao?"

Những đồ án về tinh thần, dị thú trên huyền y của Cố Trường Ca như được sống lại, hiển hoá trên hư không, toả ra thần uy khiếp người, áp chế khiến tất cả đều khó mà thở nổi, da thịt như muốn nứt ra.

Cố Trường Ca thì vẫn mở miệng một cách lạnh lùng, quét mắt nhìn xem Ngưu Điền một tý, sau đó giơ tay chộp về phía Ngưu Điền.

Ngưu Điền biến sắc, khuôn mặt trở nên tái nhợt.

Hắn muốn tránh nhưng lại phát hiện bản thân như đã bị giam cầm, ngay cả huyết dịch cũng bị đông cứng lại.

Những văn tự Ẩn Tiên trên tờ giấy trong tay Ngưu Điển đang phát sáng lập loè, quang hoa chói mắt tràn ngặp khắp mọi nơi.

Oanh!!

Giờ khắc này nó cũng đã cảm nhận được có một loại áp bách kinh khủng, bắt đầu khôi phục lại quyền tự chủ, thoát từ trong tay Ngưu Điền ra.

Sau đó bắn ngàn vạn đạo kiếm khí ra, huy hoàng như một mặt trời màu đen, chói mắt rực rỡ, chém về phía Cố Trường Ca.

Tất cả mọi người trong Đổ Thạch Phường biến sắc, cho dù là các giáo chủ đại giáo kia cũng cảm giác khó thở, không thể kiềm chế được mà ra tay chống cự.

Hết chương 1483.
Bạn cần đăng nhập để bình luận