Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 576: Nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch oan ức

Chương 576: Nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch oan ức

Trong khoảng thời gian này người thừa kế Ma công không có động tĩnh gì, các thế lực khác cũng không nghe thấy tin tức về người thừa kế Ma công và cũng không ai chết dưới tay của người thừa kế Ma công.

Vấn đề này đã gây ra rất nhiều cuộc bàn tán.

Doanh Sương là người thừa kế của Doanh Thiên Hoàng ở Thiên Hoàng sơn, hắn cũng thành thật ở lại đó, không dám ló mặt đi đâu.

Sự việc này khiến nhiều tu sĩ lộ ra vẻ mặt khác lạ

Trong thời điểm người thừa kế Ma công biến mất, Doanh Sương cũng không xuất hiện nữa.

Điều này có phải là quá trùng hợp rồi hay không?

...

Bên cạnh đó ở Thiên Hoàng sơn.

Doanh Sương thân là người trong cuộc, hắn đối với những lời đồn đại bên ngoài chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nuốt vào bụng, khiến hắn vô cùng bứt rứt.

Nếu hắn rời khỏi Thiên Hoàng sơn, hắn chắc chắn sẽ bị tấn công và bị giết chết bởi một số tu sĩ cùng sinh linh đang giương cao ngọn cờ muốn chinh phạt người thừa kế Ma công, hiện tại bản thân hắn đang giống như một con chuột băng qua đường mọi người ai cũng la hét và đánh đập.

Nếu hắn không rời khỏi Thiên Hoàng sơn, người thừa kế Ma công cũng không xuất hiện, thì hắn có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được nỗi oan này, chỉ có thể oan ức mang tội danh này đến chết.

Tình huống tiến thoái lưỡng nan.

Trừ khi người thừa kế Ma công thực sự xuất hiện và giết chết những người trẻ tuổi kia, chủ động rửa sạch sự nghi ngờ giúp hắn, nếu không thì trong khoảng thời gian này hắn sẽ phải chịu oan ức dài dài.

“Mặc kệ chuyện này như thế nào thì người thừa kế Ma công cũng không liên quan gì đến ca ca ngươi. Dù ngoại giới có đổ oan thì nó cũng không thể trở thành sự thật.”

Bên trong đại sảnh, Doanh Ngọc một thân tóc dài màu bạc, thân hình cao gầy khẽ mở miệng, chân mày nàng hơi nhăn lại, đang an ủi Doanh Sương sắc mặt không được tốt lắm.

“Việc nay ta biết, nhưng bị người khác đổ oan như vậy, ta cảm thấy rất ức chế.”

Khi nghe được những điều này, Doanh Sương cười khổ, thở dài một hơi và nói “Ta không biết mình đã đắc tội với ai, tự nhiên lại bị người khác vu oan hãm hại mà không có lý do.”

“Ta và Cố Trường Ca cùng với truyền nhân của Nhân Tổ Điện không thù không oán. Tại sao họ lại tạt nước bẩn lên người ta?”

Doanh Sương nói như vậy, đặt mình vào vị trí của nạn nhân mà nói với giọng điệu vô cùng bất lực.

Nhưng trong lòng hắn thì cực kì căm thù Cố Trường Ca và những người khác.

Trong khoảng thời gian này, hắn đã tìm ra rất nhiều biện pháp, nếu so sánh với Doanh Sương trước kia thì cũng không chênh lệch quá lớn.

Ngoại trừ phương diện tu vi và thực lực không tốt bằng Doanh Sương trước kia, thì ở những phương diện khác ngay cả Doanh Ngọc cũng không phát hiện được chút dị thường.

Bởi vậy, ngược lại cũng khiến Doanh Sương thở phào nhẹ nhõm, đó là chuyện tốt duy nhất trong số những chuyện tồi tệ đã xảy ra.

Bản thân hắn càng ngày càng diễn đạt, cứ như thể hắn mới là thật.

“Trong chuyện này chắc là có gì đó không ổn. Nếu chỉ có Cố Trường Ca nói như vậy thì có lẽ vẫn chỉ là tai nạn, nhưng điều ngoài ý muốn là hai vị truyền nhân của Nhân Tổ Điện đều cho rằng người thừa kế ma công chính là ca ca...”

“Như vậy chỉ là trùng hợp thôi sao, ta cảm thấy được trong chuyện này hẳn là có cái gì đó kỳ quái.”

Doanh Ngọc nhẹ nhàng nói và nhìn chằm chằm vào biểu hiện của Doanh Sương, như muốn nhìn ra điều gì đó bất thường từ sắc mặt của hắn.

Nàng cũng không rõ, liệu Doanh Sương có phải hay không đang giấu diếm chuyện gì với nàng.

Nghe vậy, trong lòng Doanh Sương nhảy lên một cái, biểu hiện rất tự nhiên nói: “Muội muội nói đúng chỗ ta cũng nghi ngờ, theo đạo lý mà nói, ta chưa từng gặp qua ba người họ.”

Bí mật lớn nhất của hắn, chính là việc hắn đoạt xá Doanh Sương, bị Doanh Ngọc nhìn chằm chằm như vậy, hắn có chút không được tự nhiên.

“Thôi, dù sao rất nhanh Chân Tiên thư viện cũng sẽ thành lập, Thiên Hoàng sơn nhất mạch cũng sẽ điều động chí cường giả đến đó, nghe nói vị kia xuất thân cùng một chỗ với phụ thân.”

“Đến lúc đó có hắn che chở cho chúng ta, trong Chân Tiên thư viện, chắn hẳn cũng sẽ không có kẻ nào mù mắt dám nhảy ra khiêu khích.”

Sau đó, Doanh Ngọc tiếp tục nói, thời điểm đề cập đến Chân Tiên thư viện, trong mắt không khỏi sinh ra chút ngưỡng vọng.

Dù sao tài nguyên của thư viện lấy từ rất nhiều đạo thống đại giáo, cũng chỉ bồi dưỡng ra một vị Chân Tiên mà thôi.

Mặc dù thiên phú của nàng cường đại, lại là dòng dõi của Doanh Thiên Hoàng, huyết mạch kinh người, thế nhưng không nắm chắc có thể tranh thắng được nhiều thiên kiêu trẻ tuổi.

Mà Chân Tiên thư viện vừa vặn có thể để nàng tiến hành ma luyện, chính là nơi tu hành tuyệt vời, thiên kiêu tụ tập, quần tinh hội tụ.

Tất cả thế hệ trẻ tuổi cũng rất chờ mong, hi vọng ở nơi đó có thể cá vượt Long Môn (Cá chép hóa rồng), từ đó bước lên một thế giới khác.

Nghe nói như vậy, nụ cười của Doanh Sương có chút cứng nhắc, thực ra hắn không muốn đến Chân Tiên thư viện, hắn hiểu rõ năng lực của mình, đến lúc đó đối mặt với rất nhiều thế hệ trẻ tuổi, có thể đánh thắng bao nhiêu người?

Nhưng thân là Doanh hoàng tử, các này không phải do hắn quyết định.

“Muội muội nói không sai, ở Thiên hoàng điện chờ lâu như vậy, đến lúc tiến về Chân Tiên thư viện, cũng đến lúc thể hiện uy danh của Thiên Hoàng Sơn ta.”

Doanh Sương làm ra một bộ dạng tự tin bễ nghễ nói. Những lời khiến Doanh Ngọc không khỏi khâm phục, đây mới chính là ca ca mà nàng quen thuộc.

Hết chương 576.
Bạn cần đăng nhập để bình luận