Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2521: Thư luận tội

Chương 2521: Thư luận tội

Trong lòng Nghịch Trần hãi hùng, trên đường tới nơi này hắn đã rất cẩn thận giấu lấp khí tức bản thân. Nhưng chưa từng ngờ tới ánh mắt của mấy lão hồ ly kia lại sắc bén như thế, thế mà vẫn nhìn ra một ít manh mối.

Có điều Nghịch Trần cũng không phải hạng người đơn giản, trên mặt hắn vẫn duy trì sự trấn định tự nhiên, thản nhiên trả lời.

“Lần này ngoại địch xâm phạm ta vốn định ra sức đánh một trận, đốt lên hào quang Tiên Đế, ngưng luyện ra Tiên Đế đạo quả, để có thể phát huy ra càng nhiều tác dụng.”

“Nhưng ta không ngờ được vì quá mức vội vàng mà dẫn đến thời điểm đột phá xảy ra vấn đề, làm tổn thương bản nguyên, mấy ngày nay ta vẫn luôn tu dưỡng, nếu như không phải mấy vị tiền bối hạ lệnh, thì có lẽ hiện tại ta còn đang tu dưỡng trong động phủ…”

Hắn nói như thế coi như là giải thích lúc trước vì sao không ra tay, rồi còn lý do trốn ở hậu phương.

Tuy nhiên mọi người trong điện đều không tin tưởng hắn, lời nói kiểu này có khác gì lừa gạt người bình thường đâu.

Nơi này đều là lãnh tụ thuộc các tộc, lo xa nghĩ rộng, thông minh hơn người, đã sống rất lâu, không có khả năng ngay cả loại nghệ thuật nói chuyện của Nghịch Trần cũng không nhìn ra.

“Ha ha, thì ra là thế, lần này đạo tử dụng tâm lương khổ, thật sự khiến cho người ta khâm phục.”

Minh vẫn cười nhạt như trước, nhưng giọng điệu lại không hề che dấu sự đùa cợt, chế nhạo.

Sắc mặt Nghịch Trần không thay đổi nói:

“Không biết mấy vị tiền bối, rốt cuộc gọi tại hạ đến đây làm gì?”

Lúc nói chuyện, ánh mắt hắn không khỏi nhìn về một phương hướng khác trong điện.

Đó là một thiếu nữ với gương mặt trong trẻo lạnh lùng, không nói một lời nào, giống như không dính khói lửa nhân gian, nàng mặc một chiếc váy trắng đơn giản, mái tóc đen như thác.

Ngũ quan không chút tì vết, con ngươi trong suốt như ngọc thạch, tựa như tiên giáng trần bay theo gió.

Lúc mọi người trong đại điện nói chuyện, nàng chỉ yên lặng đứng ở nơi đó, không nói bất cứ lời nào, cứ như đang ở thế ngoại, nhưng lại là trung tâm của thế giới, thanh lãnh cô độc, tuyệt thế thoát tục.

Thật ra ngay từ lúc mới tiến vào đại điện, Nghịch Trần đã chú ý tới thiếu nữ lạnh lùng đứng bên đám người Cố Vô Vọng, Minh kia.

Đây là gương mặt xa lạ mà hắn chưa từng thấy qua trước đây, nhưng Nghịch Trần đã đoán ra thân phận của nàng.

Tuy rằng hắn chưa từng đi tới chiến trường Thương Mang, chống lại ngoại địch, nhưng cũng nghe được rất nhiều chiến tích kinh người của thiếu nữ này, nàng chính là Cố Tiên Nhi!

Biểu muội đồng tộc đương thời của Cố Trường Ca, không giống Thẩm Nhàn Nhi, nữ tử này đạo vận ngập trời, được Cố Trường Ca hết mực yêu thương. Nghịch Trần cố ý nghiên cứu qua rất nhiều chuyện đã từng phát sinh ở thượng giới, biết được thân phận Cố Tiên Nhi không tầm thường.

Địa vị ở trong lòng Cố Trường Ca cũng rất không tầm thường.

“Lần này chúng ta gọi ngươi đến đây là có chuyện quan trọng muốn nói cho ngươi biết.”

Khi Nghịch Trần đang đánh giá Cố Tiên Nhi, suy đoán mục đích của nàng, phó minh chủ Cố Vô Vọng luôn không nói gì rốt cục cũng mở miệng, giọng điệu của hắn vẫn có vẻ chậm chạp như trước, nhưng lại ẩn chứa uy nghiêm cùng cực.

Các lãnh tụ còn đang thấp giọng nói chuyện trong đại điện đều đồng loạt yên tĩnh lại.

Trong lòng Nghịch Trần thoáng kinh ngạc, tuy nhiên vẫn mang theo nụ cười tươi hỏi: “Không biết Vô Vọng tiền bối muốn thông báo chuyện gì cho tại hạ thế?”

“Đây là bức thư luận tội do lãnh đạo các tộc, chưởng giáo của các đạo thống cùng nhau viết.” Cố Vô Vọng không nhiều lời, hắn vung tay lên.

Ngay lập tức, dưới y bào rộng lớn, một đạo ánh sáng màu vàng sậm bay ra, hóa thành một bức thư màu vàng dập dềnh không yên, tựa như sóng biển.

Bức thư tín màu vàng kia mở ra trong hư không, từng chữ viết rực rỡ như sao hiện lên, trong sự chiếu rội có vĩ lực không hiểu sao chảy xuôi.

Trong lòng Nghịch Trần giật thót, trên mặt mang theo vài phần trấn định, rất nhanh quét qua nội dung trên bức thư này. Một đám tùy tùng phía sau hắn đều nhìn qua, nhanh chóng xem lướt qua.

Mà càng xem sắc mặt mọi người lại càng khó coi, đến càng sau thậm chí còn có vẻ âm trầm. Đây rõ ràng là một bức thư luận tội do các tộc, các đạo thống liên hợp viết ra, liệt kê rất nhiều tội trạng của Nghịch Trần. Đồng thời yêu cầu cách chức vị trí đạo tử của Phạt Thiên Minh của Nghịch Trần.

Lãnh tụ các tộc, chưởng giáo của các đạo thống đều để lại chân mệnh ở trên đó.

Một khi thư tín có hiệu lực, thì sẽ lập tức thông báo chư thiên, lan truyền khắp các đại thế giới, toàn bộ vũ trụ.

Mà đến lúc đó, Nghịch Trần cũng sẽ mất đi thân phận đạo tử kia, tất nhiên không còn uy thế như bây giờ.

Bọn họ đi theo Nghịch Trần, đồng cam cộng khổ với hắn, bây giờ cũng sẽ hoàn toàn rơi xuống thần đàn, mất đi quyền thế và địa vị trước kia.

Chứ đừng nói đến các loại tài nguyên chỗ tốt khác.

Bức thư luận tội này hoàn toàn có thể đánh cho bọn họ rơi vào vực sâu vạn kiếp bất phục.

Hết chương 2521.
Bạn cần đăng nhập để bình luận