Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3554. Ta chỉ có một khẩn cầu



Chương 3554. Ta chỉ có một khẩn cầu




“Minh chủ thần thông quảng đại, không gì không biết, chắc hẳn cũng đã biết ý đồ của Vị Ương đến đây.”
Vị Ương đế quân nhìn con gái của mình một chút, biểu hiện ôn hòa. Sau khi cấm chế ngọc giản bị phá, ông ta biết con gái của mình nhất định đã thành công đến Phạt Thiên Minh, đồng thời còn gặp được Cố Trường Ca.
Quả nhiên như ông đã đoán, Khương Vị Ương chưa bao giờ làm cho ông thất vọng. Cho dù ông chưa từng nói bất kỳ chuyện gì có liên quan với nàng.
Bởi vì lo sợ Vận Chủ phát hiện và chú ý đến, Vị Ương đế quân cố ý tránh đi rất nhiều chuyện. Dù sao ngay cả ông ta cũng không biết, trên người mình Vận Chủ rốt cuộc còn lưu lại thủ đoạn gì hay không.
Thế là ông ta đã để cho Khương Vị Ương một mình rời khỏi Vị Ương tiên triều, rời xa Chính Nhất Minh.
Cố Trường Ca nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, biểu hiện thản nhiên: “Thật ra ta cũng đoán được ý đồ của ngươi đến đây, chẳng qua bây giờ bản thân ngươi còn khó đảm bảo, làm thế nào bảo ta hợp tác với ngươi được.”
Vị Ương đế quân tốn biết bao nhiêu công sức mới đưa con gái của ông ta đến bên cạnh hắn, sau đó dựa vào chân hồn hiện thân, chắc chắn không chỉ muốn gặp hắn có một lần.
Với tính cách của ông ta, đoán chừng ông ta đã biết được một số bí mật của Vận Chủ, cộng thêm ông ta biết hắn muốn đối phó với Chính Nhất Minh, cho nên ông ta sẽ dựa vào cái này để hợp tác với hắn.
Nhưng Cố Trường Ca chưa từng để Vận Chủ và Chính Nhất Minh vào mắt.
Vị Ương đế quân còn chưa xứng hợp tác với hắn.
Nghe xong, Vị Ương đế quân cười khổ: “Minh chủ đại nhân quá lo lắng rồi, Khương Vân tự biết thực lực của mình thấp, thế lực đơn bạc, không đủ tư cách hợp tác với minh chủ đại nhân. Hôm nay ta xuất hiện ở đây thật ra chỉ muốn khẩn cầu minh chủ đại nhân một việc.”
“Khương Vân biết minh chủ đại nhân không để Ân Khư động chủ vào mắt, nhưng Ân Khư động chủ là loại người thâm tàng bất lậu, mai danh ẩn tích. Ta nghĩ minh chủ đại nhân hẳn sẽ cảm thấy hứng thú.”
Giọng điệu của ông ta vô cùng thành khẩn, không hề có chút giả bộ nào.
Thân là nhân kiệt một đời khai sáng ra Vị Ương tiên triều, Khương Vân tất nhiên không phải hạng người đơn giản. Khi Vận Chủ bố cục mưu đồ, ông ta đã bắt đầu nghĩ cách làm thế nào thoát khỏi sự khống chế của Vận Chủ, đồng thời giết chết ông ta.
Mấy năm qua nằm gai nếm mặt, ông ta đã nếm thử đủ loại biện pháp, thậm chí còn tiến vào chỗ sâu thời không tìm kiếm sự trợ giúp của tộc quần hắc ám.
Chỉ tiếc là lần đó, ông ta ngoài ý muốn gặp phải đại chủ tế của dư nghiệt Đại Thiên, bị trọng thương, và cũng trong lần đó ông ta đã nhiễm phải vật chất hắc ám.
Nhiều năm áp chế, nhưng tình huống chẳng những không có bất cứ chuyển biến tốt đẹp nào, ngược lại còn có xu thế không áp chế nổi.
Bây giờ, thế cục Thương Mang hỗn loạn, rung chuyển bất an. Vị Ương đế quân suy tính rất lâu, cuối cùng quyết định ký thác hy vọng vào Phạt Thiên Minh.
Cho đến lúc này, minh chủ Phạt Thiên Minh Cố Trường Ca là nhân vật đầu tiên mà ông ta nhìn không thấu, vô cùng thâm bất khả trắc.
Lần này, ông ta để con gái của mình đến Phạt Thiên Minh cũng xem như một lần đánh cược của ông ta.
Sở dĩ bây giờ ông ta dám nói ra hết những lời này trước mặt Khương Vị Ương, bởi vì ông ta dựa vào nơi này chính là địa bàn của Phạt Thiên Minh. Cho dù chủ nhân Ân Khư động có lớn gan đến mức nào cũng không dám nhìn trộm nơi này.
Cho nên, đối với ông ta mà nói, nơi này chính là nơi an toàn nhất.
Bên trong đình viện, Cố Trường Ca ung dung thưởng thức nước trà. Nghe Vị Ương đế quân Khương Vân nói xong, hắn cũng không suốt ruột đáp lại.
Khương Vân không nói muốn hợp tác với hắn, chuyện này đúng là nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng nhìn từ điểm này cũng đủ chứng minh Khương Vân là người thông minh.
Hơn nữa, Khương Vân đoán cũng không sai. Từ đầu đến cuối Cố Trường Ca cũng không để Vận Chủ và Chính Nhất Minh vào mắt. Hắn cân nhắc chính là những con cá lớn ẩn tàng rất sâu.
Chỉ một Vận Chủ, Cố Trường Ca muốn đối phó ông ta cũng chỉ là suy nghĩ muốn hay không muốn mà thôi.
“Ngươi nói như vậy, ta đích thật cảm thấy có chút hứng thú.”
Cố Trường Ca nhìn Khương Vân, ánh mắt thâm thúy mang theo sự nghiền ngẫm, giống như muốn nhìn thấu rất nhiều suy nghĩ của ông ta.
Vị Ương đế quân cười khổ: “Minh chủ đại nhân cứ yên tâm, trước mắt đây chính là biện pháp duy nhất mà ta có thể nghĩ đến. Cho nên, ta khẳng định không có khả năng lừa ngươi.”
“Chủ nhân Ân Khư động vẫn cho rằng mấy năm qua ta không dám phản kháng sự thao túng của ông ta, nhưng thật ra từ trước, khi ta mưu đồ, ta cũng đã biết được rất nhiều chuyện liên quan đến ông ta…”
Khương Vị Ương khoanh tay im lặng đứng bên cạnh. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy cha của mình ăn nói khép nép như vậy.
Thân là chủ nhân của Vị Ương tiên triều, ông ta nói những chuyện như thế cũng đủ chứng tỏ bây giờ ông ta đã cùng đường mạt lộ, chuẩn bị đập nồi chìm thuyền.
“Nói ra thỉnh cầu của ngươi đi.”
Cố Trường Ca khẽ gật đầu.
Chủ nhân Ân Khư động trong miệng Khương Vân dĩ nhiên là Vận Chủ.
Thật ra, Cố Trường Ca muốn biết chuyện liên quan đến Vận Chủ cũng không khó. Lần trước, khi cùng với Cơ Hàm Cảnh quay về Thái Cổ, Cố Trường Ca đã nhìn thấy rất nhiều thủ đoạn của Vận Chủ.
Chỉ có thể nói thủ đoạn như vậy, có lẽ Vận Chủ cho rằng nó kín không kẽ hở, nhưng trong mắt Cố Trường Ca, đó chỉ là trò vặt. Hết chương 3554.



Bạn cần đăng nhập để bình luận