Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1155: Táng Ma Uyên

Chương 1155: Táng Ma Uyên

Sáng sớm ngày thứ hai, Cố Trường Ca lập tức rời khỏi Đào thôn, cũng không chọn lựa tiếp tục chờ đợi ở nơi này nữa.

Về phần Cố Tiên Nhi thì nàng quyết định ở lại Đào thôn thêm một thời gian, vừa lúc gặp phải chút vấn đề về tu vi, muốn thỉnh giáo các sư phụ.

Mặc dù Yêu Yêu và mấy người ở Đào thôn hết sức níu giữ, nhưng Cố Trường Ca vẫn quyết tâm ra đi, mục đích đến đây đã đạt được, đương nhiên cũng không cần ở lại nữa.

Sự thăm dò của Đào Yêu khiến hắn để tâm, dựa theo tình huống trước mắt thì trừ phi gặp tình huống gì rất đặc biệt, nếu không thì Đào Yêu sẽ không dễ dàng rời khỏi Đào thôn.

Ngay lập tức, sau khi đến bên ngoài Tiên Khí Chi Địa gọi đến một đám thuộc hạ, Cố Trường Ca lập tức đi đến Nội Vực, dự định đến Nhân Tổ điện một chuyến. Từ khi hắn tiếp nhận thân phận Nhân Tổ đến nay, còn chưa hề ghé qua Nhân Tổ điện lần nào.

Mà lần này, Táng Ma Uyên bạo loạn, rất nhiều đại ma xuất thế, họa loạn khắp nơi.

Nhân Tổ điện thân là mẫu mực của chính đạo đương nhiên khó tránh khỏi trách nhiệm kháng ma.

Vừa lúc Cố Trường Ca dự định đi đến Táng Ma Uyên một chuyến, không có cớ gì thích hợp, ngược lại có thể nhờ vào đó mà đến tìm Giang Sở Sở. Lấy thân phận Nhân Tổ làm việc, thuận tiện sắp xếp kế hoạch tiếp theo thỏa đáng.

Trung tâm Nội Vực, đối với tất cả thế lực lãnh đạo Thượng Giới, còn gọi là Thiên Vực.

Giờ phút này, ở khu vực cường thịnh nhất, trung tâm của cương vực cổ lão.

Một cung điện nguy nga sừng sững như trời cao đứng tại đây, rộng rãi mà thần thánh, vững vàng như một Tiên Cung.

Cung điện được xây dựng vô cùng khí thế và huy hoàng, lấy Bạch Ngọc Lưu Ly không chút tỳ vết làm ngói, lấy Kim Đàn cổ mộc trăm vạn năm làm hiên, lấy Tinh Thần thạch đen bóng thuần khiết lát nền.

Khoáng đạt cổ xưa, uy nghiêm túc mục.

Bên trong còn có một biển tiên khí cuồn cuộn như sóng biển, giống như Tiên Cảnh.

Đứng từ cung điện này nhìn xuống phía dưới có thể thấy được Cổ Thành Lão Trì kéo dài vô tận.

Đại điện ẩn hiện theo bóng mặt trời đội lên mặt trăng lặn xuống mà, phù vân lượn lờ.

Mỗi thời mỗi khắc đều chiếu rọi Cửu Thiên Tinh Thần, Càn Khôn Càn Khôn, giống như vô thượng thần tọa, cũng biểu hiện ra địa vị siêu phàm của nơi đây.

Trước cửa điện treo một cái tiên biển cực lớn, lấy tử sắc tiên kim làm nền, lấy hoàng kim tiên kim khảm chữ.

Trên viết ba ký tự cổ, Nhân Tổ Điện.

Có thể nhìn thấy, giữa thiên địa có thiên ti vạn lũ sợi tơ ánh bạc, điên cuồng lao đến nơi này, muốn tụ nhập lại bên trong, hiện ra vẻ thiêng liêng và thuần khiết.

Những sợi tơ ánh bạc này, chính là đại công tích lễ bái tụng niệm với Nhân Tổ Điện của sinh linh tu sĩ khắp nơi.

Tín ngưỡng chi lực, không chỉ có thể diễn hóa rất nhiều đạo pháp thần thông, thậm chí tại một số thời khắc, chỉ cần trong lòng có sở niệm, thì có thể cách cả cự ly tỉ dặm, hiển hóa ra pháp thân.

Thậm chí, có thể nhờ vào đó mà tu thành hai trăm bốn mươi ba bất hủ chi thân, chỉ cần tín ngưỡng không dứt, giữa thiên địa vẫn còn người nhắc đến tên thật của hắn, như vậy sẽ không phải chết đi.

Đây là lực lượng thần bí khó nói nên lời.

Lúc này, một vị nữ tử tuyệt mỹ mặc một bộ áo trắng không tỳ vết, trên mặt đeo khăn lụa, đang nhắm mắt tu luyện bên trong đại điện.

Từng hình bóng mơ hồ của tiên tôn, hùng vĩ mà thần bí, giống như đang tụng kinh, ở sau lưng nàng ẩn hiện không ngừng, giống như muốn vượt thời không từ viễn cổ đến đây.

Màu da của nàng trắng nõn tinh tế tỉ mỉ, lông mày như vẽ, đôi ngươi đen láy như đá quý, lóe ra tia sáng động lòng người.

Nhưng ánh mắt của nàng rất bình tĩnh, ngoại trừ sự bình tĩnh ra thì không còn bất kỳ cảm xúc gì.

Điều này giống như trời sinh đã thế, cũng tựa như vứt bỏ hết thất tình lục dục, cũng không bởi vì bất kỳ kẻ nào mà xao động dù chỉ một chút.

Mấy vị lão ẩu tu vi cao thâm, ở sau lưng nàng nói gì đó, trong đôi mắt hiện lên vẻ lo lắng.

“Cho dù Thánh Nữ điện hạ đã đạt đến Thánh Cảnh hậu kỳ, đối với ma họa lần này cũng thúc thủ vô sách, Tử Câm Thánh Nữ thì không biết tung tích, không biết đã đi đến phương nào, nhưng cho dù có Tử Câm Thánh Nữ ở đây, có lẽ cũng không làm nên chuyện gì.”

“Bây giờ, rất nhiều đạo thống ở Thượng Giới cũng điều động đại quân đến Giới Bi Hải, muốn giết vào Bát Hoang thập vực, loạn ở Táng Ma Uyên lại càng không có ai để ý đến, nhưng lại không biết đại ma nơi đó đã gây họa loạn khắp ngàn dặm cương vực phụ cận. Không ít thế lực bởi vậy mà bị hủy diệt.”

“Đúng thế, Nhân Tổ điện ta bây giờ lại là củ khoai nóng phỏng tay, không thể bỏ cũng chẳng thể rời, bởi vì chuyện này mà phải nghĩ biện pháp.”

Chủ đề nói chuyện của nhóm người này, đều là vì lo lắng họa loạn ở Táng Ma Uyên.

Bởi vì từ lúc ấy đến nay, phong ấn Táng Ma Uyên giống như rất bất ổn.

Ngay cả Huyền Không Phật tự phụ trách trấn thủ bên đó trước nay cũng tổn thất nặng nề, mấy vị La Hán, Phật Đà phật pháp cao thâm cũng bị thương nặng.

Tuy chuyện này còn chưa đến tình trạng oanh động Thượng Giới, nhưng cũng không thể bỏ qua.

Bây giờ, Nhân Tổ điện bởi vì chuyện ở Bát Hoang thập vực đã điều động không ít cường giả đi rồi.

Hết lần này đến lần khác, vào ngay lúc này, chuyện Táng Ma Uyên lại vô cùng khẩn cấp, làm cho nhóm các nàng cũng không thể thoát thân ra.

Nhưng thân là đại diện cho chính đạo, Nhân Tổ điện lại không thể bỏ mặc chuyện này, bây giờ đã có rất nhiều thế lực phát ra tín hiệu cầu cứu hướng đến các nàng.

Hết chương 1155.
Bạn cần đăng nhập để bình luận