Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2332: Kế tiếp mới thực sự là trò hay

Chương 2332: Kế tiếp mới thực sự là trò hay

Rất nhiều người từ sau khi Cấm Kỵ kỷ nguyên liền lựa chọn dùng các loại cấm thuật để che đậy thiên cơ, che giấu khí huyết bạo động, rơi vào giấc ngủ thật sâu.

Cũng có người lai lịch càng cổ lão hơn, có thể truy ngược về trước Cấm Kỵ kỷ nguyên, đến thời đại vô cùng phồn thịnh kia.

Sau khi bọn hắn hồi phục, việc đầu tiên phải làm là nhanh chóng hiểu rõ thế giới hiện tại, nắm rõ nhiều chuyện trong quá khứ cho tới nay.

Rất nhiều người sinh ra cảm ứng trong bóng tối, lúc đó mới tỉnh lại từ trong giấc ngủ dài, còn không biết phiến thiên địa này đã xảy ra chuyện gì.

Thậm chí trong số bọn hắn còn không thiếu những người chân chính cổ lão, đã từng đi qua con đường Luân Hồi. Chuyển thế sau lần lượng kiếp đầu tiên được bảo lưu phần lớn ký ức, bọn hắn hiểu được rất nhiều bí ẩn của phương thế giới này.

Đối với bọn hắn mà nói, Tiên vực và thượng giới không có gì khác nhau, đều là một bộ phận của Sơn Hải chân giới.

"Bây giờ ở thời đại này, người thực sự hiểu rõ lượng kiếp tồn tại cũng không nhiều."

"Mấy người đó còn không biết thiên địa đã trải qua những gì. Không biết sau khi trải qua lần lượng kiếp thứ nhất rồi thứ hai mới có thể tạo nên Sơn Hải chân giới của bây giờ, biến thành bộ dáng này."

"Trong mắt bọn hắn, Cấm Kỵ kỷ nguyên chính là một đoạn thời gian xa xôi không cách nào với tới, không có khả năng chạm vào.

"Nhưng trước Cấm Kỵ kỷ nguyên còn có rất nhiều thời đại và kỷ nguyên cổ lão hơn, mỗi một thời đại và văn minh đều đã từng rực rỡ, phồn thịnh đến cực hạn."

"Những chuyện này người hậu thế đều không biết."

Một số lão gia hỏa sống lại khi biết được rất nhiều chuyện đương thời đều không khỏi lâm vào hoài niệm cùng cảm khái.

Lời nói như vậy lưu truyền rất nhiều giữa các thế lực đạo thống, điều này cũng làm cho vô vàn tu sĩ sinh linh bỗng ý thức được.

Có lẽ cái gọi là cổ lão trong mắt những tồn tại này cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, qua thời gian sẽ bị quên lãng. Cổ lão thực sự chính là cả ngàn vạn kỷ nguyên, dường như dòng sông thời gian cũng khó có thể chịu đựng hết thảy.

Những tồn tại cổ lão này hiểu được chân tướng trong thiên địa, biết được nguyên nhân hạo kiếp giáng xuống, thậm chí còn biết được cổ sử tàn tạ bị chôn vùi qua từng kỷ nguyên.

Đương nhiên cũng có một ít sinh linh sống sót sau Cấm Kỵ kỷ nguyên, khi biết được rất nhiều chuyện đương thời thì vẫn kinh hãi khó mà yên lòng.

"Không ngờ hắn vẫn sống, hơn nữa còn trông coi đương thời.”

“Trận chiến lúc trước quả thật là toàn bộ chư thiên đều tan vỡ, tất cả vũ trụ sụp đổ.”

Bọn hắn thì thầm, vì thế mà rung động, trước đây bất ngờ rơi vào giấc ngủ dài, có vài người thậm chí còn không biết mình sống lại như thế nào, rõ ràng đều đã bị chôn vùi trong trận hạo kiếp kia.

Rõ ràng vô số người đã ngã xuống, nhưng trải qua bao nhiêu năm tháng, bọn hắn lại ngoài ý muốn tỉnh lại, mờ mịt nhìn chung quanh, không biết bản thân đang ở đâu.

Một trận chiến như vậy quá mức thảm khốc. Tất cả mọi người vẫn còn nhớ rõ, Tiên Cung bất hủ đột nhiên sụp đổ chỉ trong một đêm như thế nào.

"Buồn cười biết bao, lúc trước hắn hủy diệt hoàn vũ, hiện giờ lại thống trị khắp nơi, tự lập Thần quốc cùng Thiên Đình."

"Một đại ma đầu như hắn có thể làm gì?

Một ít Tiên Cung di tộc thì thầm, trong mắt có vẻ không cam lòng cùng hận ý, thật sự khó có thể tiếp nhận một chuyện như vậy.

Thời gian chính là sức mạnh vĩ đại nhất trên thế gian nhưng lại khó có thể xóa bỏ cừu hận trong lòng bọn hắn.

Không.

Tiên vực, thượng giới, thậm chí ngay cả Dị vực cũng đều phát sinh cảnh tượng tương tự, khí vận chư thiên tăng cao.

Cố Trường Ca im lặng không nói ngồi nhìn hết thảy, chuyện xảy ra giữa chư thiên đều hiện ra dưới ánh mắt chăm chú của hắn, cũng nằm trong dự liệu của hắn.

Áp bách bên ngoài Thương Mang chi hải đến gần, thậm chí còn khiến ý chí chư thiên hồi phục, khiến những lão gia hỏa thâm tàng trong bóng tối kia cả kinh đi ra.

Đây có thể nói là bản năng của Sơn Hải chân giới.

Khi đối mặt với hạo kiếp khó có thể chống đỡ, nó đã đánh thức những Chí cường giả nó từng thai nghén.

Trong mắt sinh linh bình thường, thế giới và vũ trụ cũng không có khác nhau, thậm chí còn không ý thức được thật ra chúng cũng có ý thức nào đó.

Mà tuân theo vòng tuần hoàn của thiên đạo, sinh tử luân hồi chính là một trong số đó. Cho tới nay chân giới và sinh linh đều dựa vào quan hệ cộng sinh.

Cố Trường Ca mượn chuyện này "câu cá", làm cho những lão gia hỏa kia kinh hãi ra ngoài cũng bởi vì nguyên nhân này.

"Chư thế trở nên náo nhiệt."

"Tuy nhiên kế tiếp mới thực sự là trò hay."

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, ngẩng đầu nhìn đầu cuối của Sơn Hải chân giới.

Từ phương hướng này của hắn, quả là có thể nhìn thấy điểm cuối của thiên địa càng lúc càng nhạt nhoà, giống như một tầng bình chướng đang dần tan rã, trở thành vật chất mơ hồ và không trọn vẹn nào đó.

Vật chất này tương tự bọt biển, bao phủ ở cuối Sơn Hải chân giới, trở thành một tầng giới chướng ngăn cách Thương Mang chi hải bạo động.

Nhưng mà hiện giờ, tầng giới chướng này đang trên bờ vực tan rã sụp đổ.

Mà đây mới chỉ là Thương Mang chi hải, dấu hiệu trước khi đám "thợ săn" kia hàng lâm cũng đồng thời xuất hiện, báo cho tất cả sinh linh trong Sơn Hải chân giới được biết.

Hết chương 2332.
Bạn cần đăng nhập để bình luận