Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1752: Tiên Vực

Chương 1752: Tiên Vực

Sau khi Cố Trường Ca thiêu đốt tế văn, lực lượng tín ngưỡng mênh mông trong Nhân Tổ Điện đã được khơi dậy.

Các nơi bao la vô tận trong thượng giới đều xuất hiện dị tượng kinh thiên.

Thoáng chốc vô vàn tu sĩ đã trông thấy nơi tận cùng của thiên khung có nhiều tòa cung điện rộng lớn cổ lão đang trôi nổi, chúng nguy nga lộng lẫy, tiên quang xán lạn, tựa như một tiên đô chẳng bao giờ rơi xuống.

Hơn nữa còn nghe thấy có tiếng tụng kinh cực kỳ hào hùng của hàng tỷ thần phật vang lên bên tai.

Cảnh tượng này kéo dài rất lâu, chiếu rọi tất thảy mọi thứ bên trong trời cao. Vô số tu sĩ chấn kinh nghị luận, đều ồn ào suy đoán đây có phải là một điềm báo nào đó của thiên địa hay không.

Đương nhiên cũng có người còn nghe được tiếng mời chào của Hắc Ám Thiên Đình cổ lão vượt qua dòng sông thời gian để đến nơi đây.

Phảng phất như từ trong tiềm thức có âm thanh nào đó đang nói cho bọn hắn rằng nếu tìm được Hắc Ám Thiên Đình thì có thể đạt được vĩnh sinh.

Không chỉ có mỗi tu sĩ bình thường nghe được âm thanh như vậy.

Ngay cả một vài tồn tại ở Chí Tôn cảnh đang bế quan, thậm chí là Kẻ thành đạo cũng cảm ứng được, bọn hắn cảm thấy kinh hãi tột độ.

Bọn hắn biết rõ để làm được điều này không đơn giản chỉ cần người thi pháp có tu vi cao thâm, mà còn phải có lực lượng tín ngưỡng mênh mông khó mà tưởng tượng nổi, như vậy mới có thể khiến cho chúng sinh cảm ứng được.

Điều này cũng có nghĩa, thực ra hiện tại Hắc Ám Thiên Đình đã có vô số tín đồ rồi sao?

Suy đoán này khiến cho các thế lực đạo thống phải hoảng hốt và có chút rùng mình.

"Cũng tức là vào lúc chúng ta không hay biết, Hắc Ám Thiên Đình đã thẩm thấu vào rất nhiều ngóc ngách từ lâu rồi..."

"Thậm chí người thân bên cạnh chúng ta cũng có thể là tín đồ của Hắc Ám Thiên Đình?"

Tất cả tu sĩ đều cảm thấy sau lưng mình lạnh buốt, da đầu tê dại.

Như thế cũng quá đáng sợ rồi, dù sao nếu xem chuyện xảy ra ở Hoàng Đô của Đại Du tiên triều ngày đó thì Hắc Ám Thiên Đình còn dám tập kích cả Cố Trường Ca nữa.

Nghĩ như vậy, còn có chuyện gì trên thế gian này mà Hắc Ám Thiên Đình không dám làm không?

Một vài tu sĩ của thế hệ trước cũng than thở bảo: "Ta đã linh cảm không lâu nữa thượng giới sẽ phải đối mặt với biến loạn, có lẽ trận loạn lạc hắc ám từ thời kỳ cổ lão này sẽ do Hắc Ám Thiên Đình mang đến."

"Tới lúc đó, có lẽ ngay cả Kẻ thành đạo cũng không lo nổi thân mình, thượng giới sẽ trở nên hỗn loạn hơn, không ai có thể may mắn thoát khỏi. Bóng tối vô tận sắp bao phủ đại địa rồi."

Vào thời khắc tất cả các nơi trên thượng giới đều cuồn cuộn sóng ngầm, Cố Trường Ca đã rời khỏi Đại Du tiên triều trở về Trường Sinh Cố gia.

Mặc dù hắn tuyên bố với bên ngoài là mình bị thương không nhẹ, nhưng nhìn vào chiến tích đơn thân độc mã chiến đấu với ba Kẻ thành đạo mặc hắc y của hắn thì chắc cũng không đáng lo ngại.

Cho nên sau khi trở về Trường Sinh Cố gia, chỉ có mấy người bao gồm phụ thân của hắn đến đây thăm hỏi, còn những tộc lão khác thì đều không hiện thân lần nào.

Bây giờ Cố Trường Ca đã như mặt trời ban trưa, bất kể là ở thượng giới hay là ở Trường Sinh Cố gia thì đều như thế.

Ngay cả những lão tổ Kẻ thành đạo ngày thường luôn xuất quỷ nhập thần kia cũng phải xử sự khách khí với hắn, không còn coi hắn như một tên tiểu bối nữa.

Những chuyện liên quan đến Đại Du tiên triều, hắn giao cho Doãn Mi và Du Thiên Chính.

Thân là người chưởng quản Vạn Đạo Thương Minh hiện giờ, Doãn Mi cực kỳ để tâm chuyện này, dù sao thì Vạn Đạo Thương Minh cũng không thể so với Đại Du tiên triều.

Đây chính là một bất hủ tiên triều dù là ở thượng giới cũng cực kỳ lâu đời cổ lão, nó thực sự chứa đựng năng lượng quá mức kinh khủng, bây giờ Cố Trường Ca cũng chỉ mới khống chế một phần chứ không để nhân thủ của mình nhúng tay vào đó hoàn toàn.

Dù sao thì rất nhiều lão ngoan đồng đang bế quan ngủ say ở trong đó đều không mù, bọn hắn không thể nào không phát hiện ra điều dị thường được.

Hắn cũng chỉ có thể mưu tính từ từ, không thể quá gấp gáp.

Nhưng mà khiến Cố Trường Ca bất ngờ là có một lần Cố Thanh Y lại chủ động đi tìm hắn.

Mặc dù chỉ nói vài câu ngắn ngủi nhưng đã là chuyện rất hiếm thấy ở nàng rồi.

"Tiên môn sắp mở. Tiên vực khi xưa sẽ hiện thế lần nữa, màn che của Tuyệt Thiên Thông biến mất, hết thảy sẽ quay về Tiên Cổ..."

"Xem ra không lâu nữa thượng giới sẽ đại loạn, kiếp này tuyệt đối không bình thường, chẳng những có cơ hội thành tiên mà còn có rất nhiều tương lai và những chuyện quỷ dị khác."

Cố Thanh Y đứng trên một tảng đá thì thầm nói, dung mạo tuyệt thế xuất trần và thanh cao như nguyệt tiên, ống tay áo bồng bềnh, mái tóc bay lất phất.

Dường như nàng cố tình nói như vậy, rất hiếm khi thấy nàng nói nhiều.

"Đại loạn như thế nào? Chẳng lẽ ngươi phải vào Tiên vực?"

Trên mặt Cố Trường Ca thoáng qua nét khó hiểu, sau đó hắn hỏi.

Đến tận bây giờ, hắn cũng hoàn toàn không nhìn thấu được tu vi của Cố Thanh Y, phải biết rằng ngay cả Tàn Tiên cũng khó có thể che giấu được tất cả khí tức ở trước mặt hắn.

Hơn nữa từ đầu đến cuối Cố Thanh Y cũng chưa từng che giấu khí tức của mình.

Sự tồn tại của nàng tựa như thanh phong minh nguyệt, vô cùng tự nhiên đồng thời cũng giống như hư vô không thể nhìn thấu, bản thân nàng đã hòa vào làm một với hết thảy trong thiên địa.

Chẳng qua Cố Trường Ca đã đoán ra được từ lâu rằng giữa hắn và Cố Thanh Y có quan hệ sâu xa nào đó.

Tất nhiên lai lịch của nàng sẽ không tầm thường.

Nghe vậy, Cố Thanh Y ngước đôi mắt lóng lánh như nước hồ thu lên nhìn hắn, nàng khẽ lắc đầu rồi lại gật đầu, không nói năng gì.

Nàng hiểu rất rõ Cố Trường Ca nên cũng không lo đại loạn ở thượng giới sẽ gây ảnh hưởng gì đến hắn, cho dù Tiên vực hiện thế cũng vậy.

Trái lại Tiểu Vọng Nguyệt đi theo phía sau lưng nàng lại nhăn cái mũi xinh xắn lại nói: "Tên chủ nhân không chịu trách nhiệm nhà ngươi, Thanh Y tỷ tỷ đến để nói lời từ biệt với ngươi đấy."

"Nói lời từ biệt với ta?"

Lúc này đây Cố Trường Ca mới có chút ngạc nhiên, hắn nhìn về phía Cố Thanh Y, hỏi với vẻ hơi ngờ vực: "Ngươi sắp rời khỏi Cố gia sao?"

Tuy Cố Thanh Y là cổ đại quái thai của Cố gia, nhưng ngay cả các lão tổ cũng không thể nói rõ được lai lịch chân chính của nàng.

Nếu như nàng sắp rời đi thì chắc là đến Tiên vực hay là nơi nào đó chăng?

Hết chương 1752.
Bạn cần đăng nhập để bình luận