Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2260: Nhất định là ma đầu đó

Chương 2260: Nhất định là ma đầu đó

Ở dưới đài cao, biển người đông nghìn nghịt, cơ hồ là tất cả tu sĩ và sinh linh bên trong Vô Quy thành đều tới đây. Mà ở phía xa còn có mấy dị thú Thượng Cổ cấp Tiên Vương chạy tới từ Man Hoang.

Bọn họ là chúa tể khu vực Man Hoang kia, không liên quan tới Vô Quy thành, nước sông không phạm nước giếng, đã sống ở chỗ này rất nhiều kỷ nguyên.

"Xem tình thế bây giờ, đại trận bên ngoài Phù Diêm Cảnh cũng không thể chống đỡ được bao lâu nữa."

Quy lão chậm rãi mở miệng, giọng hắn cũng không lớn nhưng lại truyền vào trong tai mỗi một người ở phía dưới.

Thành chính vốn còn khá ồn ào, náo động những giờ khắc này đã yên tĩnh lại. Tất cả người dân sống ở đây đều nhìn lên, chờ đợi mấy vị trưởng lão đưa ra quyết định.

Không nghi ngờ chút nào, Quy lão vẫn là người đức cao vọng trọng nhất trong số đó, bình thường Quy lão luôn ra mặt xử lý rất nhiều chuyện.

Lão thành chủ đã sớm khô kiệt khí huyết, không còn sống được bao lâu nữa, đã có dấu hiệu tọa hóa.

"Mọi người đều phải chuẩn bị dự tính xấu nhất. Một khi Phù Diêm Cảnh lộ ra bên ngoài, chúng ta thân là hậu duệ của Tiên Cung, ắt sẽ khó thoát khỏi việc bị mất mạng. Những Tiên Vương ở bên ngoài đã thăm dò Phù Diêm Cảnh khắp nơi, bọn hắn không tiếc hủy đi tinh vực bên ngoài để ép chúng ta xuất hiện. Hôm nay, tinh vực bên ngoài đã sụp đổ. Nếu Phù Diêm Cảnh không hành động đúng cách thì khắp Phù Diêm Cảnh đều sẽ bị chôn vùi vào trong hỗn độn, cùng bị diệt vong theo những tinh vực bị hủy diệt kia. Điều duy nhất tương đối may mắn là những người bên ngoài vẫn chưa phát hiện ra vị trí của Phù Diêm Cảnh."

Quy lão chậm rãi nói với ánh mắt rất nặng nề, vừa rồi bọn hắn đã hiểu rõ chuyện bên ngoài.

Tiên Vương của Tiên vực đã hủy diệt tinh vực ở xung quanh để ép buộc những người đang ẩn núp ở Phù Diêm Cảnh xuất hiện. Có thể nói, hành động này rất ác độc. Nếu trong tinh vực kia còn những sinh linh khác, vậy thì đồng nghĩa với việc những sinh linh kia sẽ bị chôn vùi theo.

"Ban đầu Tuyệt Diệt Tiên Cung nhất mạch ta, hôm nay còn chưa thỏa mãn bọn chúng hay sao mà còn muốn nhổ cỏ tận gốc?"

"Liều mạng với bọn hắn!!!"

Nghe thấy lời Quy lão nói, vẻ mặt của tất cả mọi người đang yên lặng ở phía dưới đều trở nên căm hận mà cắn răng nghiến lợi.

Tổ tiên bọn hắn đều có vô số liên hệ với Tiên Cung, có vài người đã từng là bề tôi của Tiên Cung, có vài người là chúng tướng lĩnh của Tiên Cung.

Giống như vị Tiên Vương có bối phận cổ xưa nhất ở nơi này đã từng là bộ chúng của Trường Sinh Tinh quân. Ban đầu, Tiên Cung huy hoàng biết bao, thống nhất chư thiên, vạn tiên tới lạy nhưng hôm nay thì sao?

Tất cả mọi người đều như con chuột trong cống ngầm vậy, trốn trốn tránh tránh, không dám lộ mặt. Hiện nay, ngay cả Phù Diêm Cảnh để sống cũng sắp bị hủy đi?

Trong lòng tất cả mọi người cơ hồ đều mang sự hận thù, hận không thể lao ra ngoài chém giết những kẻ thù đã từng là hậu bối kia.

Sầm Sương nhìn tất cả mọi người ở phía dưới, trên mặt cũng lộ ra mấy phần đau buồn.

Sầm Sương cũng coi như là con cháu của Trường Sinh Tinh quân, hôm nay lại không thể che chở cho con dân trước đây của mình mà chỉ có thể ẩn núp, tham sống sợ chết.

"Đại mạc ngoài Phù Diêm Cảnh không thể chống đỡ quá lâu, có lẽ cơ hội duy nhất bây giờ chính là rời khỏi Phù Diêm Cảnh theo Vô Quy thành..."

"Nhưng sinh linh của Vô Quy thành..."

Quy lão than thở, không nói lời tiếp theo nhưng tất cả mọi người đều hiểu Quy lão có ý gì.

Vô Quy thành không thể mang đi tất cả mọi người, vậy thì đồng nghĩa với việc phải có người ở lại, mà hậu quả khi ở lại là gì? Không cần nói cũng biết tất cả chuyện này đã sớm sáng tỏ.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người bên trong thành chính đều trầm mặc. Xa xứ, bây giờ rời xa quê hương, hoặc là ở lại chỗ này và chờ chết?

Nơi này là quê hương của bọn hắn, trong dãy núi xa xa kia mai táng cố nhân của bọn hắn.

"Dù nói thế nào thì vẫn cần có số người phải rời đi, phải giữ lại mồi lửa mà kéo dài tiếp, không thể đoạn tuyệt truyền thừa.”

"Ta sẽ cho tất cả mọi người ba ngày để lựa chọn."

"Ba ngày sau, dù như thế nào thì Vô Quy thành cũng sẽ rời khỏi Phù Diêm Cảnh."

Lão Quy nói, sâu trong ánh mắt cũng khó nén được sự đau buồn và thương cảm.

Nếu không phải không có lựa chọn, nếu không phải tình hình đã đến mức này thì ai lại nguyện ý xa cách quê hương chứ?

Mà mọi người ở đây cũng chìm vào yên lặng, cả thành chính tràn ngập trong bi thương và buồn bã, ngoài bầu trời lại rung động lần nữa.

Thậm chí tất cả mọi người đều có thể thấy có một bàn tay khổng lồ đáng sợ đánh xuống ngang trời, tất cả sao trời cũng rơi xuống.

Đó là một tôn Tiên Vương cái thế đang ra tay phá huỷ tinh vực này bằng đạo pháp vô thượng.

"Nhất định là đại ma đầu đó ra lệnh..."

Sầm Sương gần như nghiến răng nghiến lợi nói, trong ánh mắt hừng hực ngọn lửa hận thù.

Hết chương 2260.
Bạn cần đăng nhập để bình luận