Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2106: Hắn cần lãnh thổ Nam Tiên Vực để làm gì?

Chương 2106: Hắn cần lãnh thổ Nam Tiên Vực để làm gì?

Ngoại trừ Bắc Tiên vực, thật ra những Tiên vực còn lại cũng có tình hình tương tự.

Tứ tôn Tiên Vương vẫn lạc, đây là đại sự hiếm thấy tự cổ chí kim, khắp vũ trụ đều xuất hiện dị tượng đáng sợ. Cũng chính nhờ chuyện này, Tây Tiên vực đã hoàn toàn khôi phục sự yên bình hiếm có.

Các gia tộc Dị vực nhao nhao rút lui khỏi đây, trở về Dị vực, không dám ở lại lâu.

Ngay cả mấy chân tiên có đạo hạnh sâu không lường được, khi đi qua biên giới của Tây Tiên vực cũng cảm thấy sởn tóc gáy, có thể cảm nhận được cảm xúc không cam lòng, hối hận của Tiên Vương sau khi vẫn lạc vẫn còn lưu lại giữa các phiến tinh vực.

Nếu là người có tâm trí không kiên định thì chắc chắn sẽ bị cảm xúc ấy ăn mòn.

Giờ nghĩ đến cũng có thể hiểu rõ rốt cuộc trận chiến khi ấy thảm thiết đến nhường nào, tứ Vương của Dị vực giáng lâm như thế, cường thế khôn cùng, vốn tưởng rằng có thể càn quét tất cả, nhưng đến cuối cùng lại ôm hận vẫn lạc như vậy.

Chấn động do trận chiến này tạo thành quả thực còn đáng sợ so với lúc bình chướng của Tây Tiên vực bị Dị vực công phá trước đây. Trong lúc nhất thời, khắp các Tiên vực đều xuất hiện lời đồn, có người tuyên bố rằng đã chứng kiến tình cảnh khi đó.

Thiên địa giáng mưa to huyết vũ, mọi dị tượng đáng sợ nhất từ xưa đến nay đều xuất hiện. Đất trời ảm đạm, chỉ còn lại tĩnh mịch và hắc ám vô tận.

Cũng có người nói rằng kẻ đã đánh chết tứ Vương đến từDị vực đến từ Khởi Nguyên chi giới đã giáng lâm thông qua cánh cửa đó chính là tồn tại Cấm Kỵ ở trong luân hồi, người không thể nhắc đến.

Cũng có người nói thật ra đó chính là Chí cường giả đến từ một chân giới khác, cũng không phải là sinh linh của Khởi Nguyên chi giới. Tóm lại, mọi nghị luận và suy đoán đều có đủ.

Nam Tiên vực, Nguyệt vương phủ tọa lạc ở chỗ sâu trong hư không, đại khí bàng bạc, ngay cả tường vây bên ngoài cũng đều được đúc bằng các loại tiên ngọc, vô cùng huy hoàng.

Là một trong hai vị Tiên Vương còn lại của Nam Tiên vực, Nguyệt vương có địa vị chí cao vô thượng, mà Nguyệt vương phủ càng là biểu tượng thần thánh.

Cả tòa phủ đệ đều được bao phủ trong vầng tiên quang mênh mông, hỗn độn khí lượn lờ khắp nơi.

Tuy nhiên, trong ngày thường, không một ai dám tới gần nơi này, ngay cả một vài Chân Tiên lão tổ của các thế lực đạo thống cũng chỉ có thể cung kính nhìn lại từ nơi xa.

Giờ phút này, sâu bên trong Nguyệt vương phủ, giữa hư vô có bồ đoàn hạ xuống.

Một thân ảnh tinh khiết như vầng nguyệt sắc sáng rực ngồi xếp bằng ở đó, gương mặt vô cùng mờ nhạt, bàn tay tinh tế trắng nõn có quang huy lượn lờ, như được điêu đúc bằng tiên ngọc thượng thừa nhất.

Nàng đeo nguyệt sa mờ ảo như dòng nước chảy xuôi, mái tóc lại như mưa bụi.

"Tồn tại Cấm Kỵ..."

Đúng lúc này, Nguyệt vương mở miệng, như đang sống ở trăm triệu năm trước, tuy giọng nói nàng như thiên âm nhưng lại không có bất cứ dao động tình cảm nào, cả người tự nhiên mà lại cổ xưa, được bao phủ trong hỗn độn khí.

Ở bên dưới, Kim Nguyên cung kính cúi đầu đứng chờ, nghe vậy bèn trả lời:

"Lúc đó ta đã tận mắt nhìn thấy, câu nào cũng là lời thật, không dám lừa gạt Nguyệt vương."

"Không ngờ rằng ta chỉ nói lời lôi kéo mà đến cuối cùng lại làm hại chính mình phải tuân thủ lời nói ấy."

Nguyệt vương khẽ nói, ngữ khí chẳng nghe ra bao nhiêu gợn sóng, nhưng vẫn mang theo chút chút hối hận.

Nàng giơ bàn tay trắng nõn lên, chén trà tiên ngọc được đặt trên bàn bạch ngọc phía trước đáp xuống tay nàng, rồi sau đó, "rắc" một tiếng, chén vỡ ra rồi hóa thành tro tàn.

Có thể thấy được, lúc này tâm trạng của nàng cũng không bình tĩnh như vẻ bề ngoài.

Kim Nguyên không dám lên tiếng. Sau khi tận mắt nhìn thấy tất cả những gì xảy ra ở đằng trước Thông Thiên cổ thành, bây giờ trong lòng hắn vẫn tràn ngập hoảng loạn và run rẩy, từ đầu còn không dám nói thêm hay nhắc đến bất cứ chuyện nào ở trong đó.

Nhắc đến tồn tại Cấm Kỵ, mỗi lời nói và hành động đều có khả năng dẫn tới nhân quả.

Ngay cả Tiên Vương cũng bị tiện tay trấn giết, nửa bước Tiên Vương như hắn có là cái thá gì? Hắn cũng không có năng lực hứng chịu những nhân quả khủng bố này.

"Nếu thật sự là vị tồn tại Cấm Kỵ như lời ngươi nói, vậy hắn cần lãnh thổ Nam Tiên vực để làm gì?"

Nguyệt vương cũng không để ý tới Kim Nguyên, mày nhăn lại, như đang thì thào tự nói, phỏng đoán ý nghĩ của Cố Trường Ca lúc đó.

Sở dĩ nàng nói ra lời muốn chia sẻ thiên hạ chỉ là vì muốn lôi kéo một vị Tiên Vương lai lịch bất minh, ra sức duy trì cục diện yên bình của Nam Tiên vực.

Nếu không thì sớm hay muộn Nam Tiên vực cũng sẽ nối gót theo Tây Tiên vực, bị Tiên Vương của Dị vực công phá, mà nàng cũng phải hứng chịu kết cục khó có thể trốn thoát. Nàng là tồn tại chí cao vô thượng tại Nam Tiên vực, giờ đang thống trị Nam Tiên vực. Còn Bồ vương chỉ để ý đến sự tồn vong của Phật quốc, đã mấy ngàn vạn năm chưa từng hiển hóa.

Lần cuối Nguyệt vương gặp được hắn còn là từ mấy kỷ nguyên trước.

Hết chương 2106.
Bạn cần đăng nhập để bình luận