Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2092: Tự tin quá mức

Chương 2092: Tự tin quá mức

Một chiêu này đã làm chấn động cả thiên vũ, ngàn vạn tinh vực đều đang run sợ, trước Thông Thiên cổ thành vốn đã mờ mịt hiện tại lại rơi vào sự tĩnh lặng và hắc ám vĩnh viễn.

Tất cả sinh linh đều tuyệt vọng, bị Đọa Lạc Chân Hống nuốt trọn một ngụm, sinh cơ đang biến mất một cách nhanh chóng. Quang mang của nhật nguyệt tinh thần đều đang tiêu tán, thiên địa chìm trong bóng tối, toàn thể bát hoang đều yên tĩnh.

Đây vốn không phải là hư ảnh mà là cảnh tượng chân thật tồn tại, quả thật giống như đang diệt thế vậy. Ngay cả nửa bước Tiên Vương cũng không có bất kỳ cách nào khi đứng trước loại thần thông trước mắt.

Kim Nguyên nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân lóe lên tiên quang, đại đạo phù văn đan xen, định vùng vẫy nhưng lại thất bại, chỉ có thể giương mắt nhìn sinh cơ của mình trôi đi nhanh chóng, sau đó bị Đọa Lạc Chân Hống nuốt trọn.

Trong lòng đám người Khôn Huyền Tiên Vương, Thanh Minh Tiên Vương ở nơi xa cũng chấn động không thôi, không ngờ Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương lại có sát chiêu đáng sợ như vậy.

Bọn hắn đối mặt với sát chiêu này cũng phải cẩn thận tránh đi phong mang, không thể tùy tiện đối kháng. Nếu như bị Đọa Lạc Chân Hống nuốt xuống thì chỉ sợ là ngay cả bọn hắn cũng rất khó phá vỡ thân thể của hắn mà lao ra ngoài.

Chỉ có thể nói không hổ là Vương hiện nay của dị vực, thịt trên cơ thể hắn đã cường đến mức có thể tùy ý làm vũ trụ đổ sụp. Tiên Kim cứng rắn nhất ở trước mặt hắn e là cũng sẽ hóa thành bột mịn.

“Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương đã từng nhiễm phải vật chất kỳ dị của thế giới bản nguyên, dẫn đến cơ thể bất diệt, lấy cách đáng sợ nhất để luyện thành thân thể, không sợ bất kỳ sự đau khổ nào, tương đương với miễn dịch đau khổ… hơn nữa sinh cơ vĩnh viễn không dứt…”

Khôn Huyền Tiên Vương thở nhẹ nói, có chút ngưỡng mộ Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương có được tạo hóa như vậy. Thân thể đó vượt qua mức độ của bọn hắn, từ một mặt nào đó mà nói, thực lực của Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương đều mạnh hơn một khoảng cách so với ba người bọn hắn.

“Khó trách Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương lại tự tin như vậy, dám một mình giết tới, cướp đoạt ngay trước mắt đám người chúng ta…”

Thanh Minh Tiên Vương nói, ánh mắt lạnh lùng thoáng qua vẻ rung động, mặc dù hắn là dị thú hóa thành, được xưng là nhanh nhất thế gian, vượt qua thời gian, có thể đạt tới Thanh Minh ở bên kia.

Nhưng đây chỉ là lời đồn mà thôi, mặc dù thân thể của hắn rất mạnh, có thể vượt qua sự nghiền ép của thời gian, nhưng hắn tự biết chính mình không mạnh bằng Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương.

Tinh vực trước Thông Thiên Cổ Thành đều bị nuốt trọn, trở thành hư không tuyệt đối vô cùng khủng bố. Tất cả những điều này nói thì rất chậm nhưng thật ra chỉ là chuyện trong chớp mắt, đám người Khôn Huyền Tiên Vương, Thanh Minh Tiên Vương nhanh chóng hạ xuống, trong lòng vẫn cảnh giác, không hề buông lỏng chút nào.

Bọn hắn đi được đến bước đường này đều không phải là người vụng về chủ quan.

Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương dám mạo hiểm như vậy, đó là vì hắn rất tự tin vào thân thể của mình.

Oanh!!!

Nhưng cũng chính là giây phút tam Vương sắp giáng lâm.

Ô quang nồng đậm nổ tung ra từ nơi đó, giống như một mặt trời đen đang mọc, hào quang chiếu rọi chư thiên. Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương kêu rên, sau đó gầm nhẹ, thân thể cao lớn kịch chấn như muốn nổ tung tóe.

“Không ổn rồi…”

Sắc mặt tam Vương thay đổi, bọn hắn đang định đưa tay muốn giúp đỡ Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương.

Nhưng cũng chính lúc này, một cánh tay ngang trời đánh tới như từ muôn đời trước, sau đó bổ vào khóe miệng của Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương, vô số quang huy bắn ra tứ phía.

Năng lượng mênh mông quả thật giống như một mảnh trời vô tận, muốn bao phủ toàn bộ nơi đó.

Pháp thân Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương nổ tung, chia năm xẻ bảy. Miệng của hắn nứt vỡ, máu tươi chảy ra đầm đìa, thương thế kinh khủng suýt chút bị vỡ nát.

Cố Trường Ca đứng ở đó, y bào cũng chưa từng nhấc lên, từ đầu đến cuối ánh mắt hắn không chút thay đổi, tĩnh mịch thâm thuý, vô cùng lạnh lùng.

Không biết tại sao lúc này tam Vương nghĩ đến ý chí thiên đạo tuyên cổ vĩnh hằng, nhìn xuống muôn dân mênh mông như kiến. Vậy mà bọn hắn lại rùng mình, điều này khiến chính bọn hắn cũng không thể tin nổi, không thể chấp nhận.

Thân là tồn tại Tiên Vương, trên thế gian này có chuyện gì có thể khiến bọn hắn sợ hãi, bất an, thậm chí là kinh hoảng được cơ chứ.

Bọn hắn không thể chấp nhận nổi.

“Thân thể Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương bị vỡ nát rồi, sợ là đã bị thương đến căn nguyên…”

“Tự tin quá mức, hậu quả này chỉ khiến chuyện càng khó giải quyết hơn thôi.”

Khôn Huyền Tiên Vương chú ý thấy Đọa Lạc Chân Hống đã bị Cố Trường Ca bắt lấy, đầu lâu đã vỡ, sắc mặt thay đổi liên tục.

Hắn lấy ra bảo tháp bảy tầng sáng rực, tổng cộng có bảy tầng, lúc này giống như một phiến đại lục nguy nga rơi từ trên cao xuống, nỗ lực giải cứu Đọa Lạc Chân Hống.

Thanh Minh Tiên Vương và một vị Tiên Vương khác cũng đang ra tay, hàng tỷ đạo thần liên pháp tắc hội tụ thành biển cả, không ngừng sôi trào mãnh liệt bao phủ đến hướng về phía Cố Trường Ca.

Bỗng nhiên bên người Cố Trường Ca có sóng gợn khuếch tán ra nhưng lại không rõ ràng, giống như lớp sương mù màu xanh nổi lên xung quanh, cũng giống như tinh huy tiếp nối.

Tất cả công phạt đang rung động trước mắt, im hơi lặng tiếng mà tiêu tán, hoàn toàn không thể chạm vào bản thân hắn.

Hết chương 2092.
Bạn cần đăng nhập để bình luận