Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1931: Lật tẩy

Chương 1931: Lật tẩy

Trận chiến này quá mức thảm thiết, dưới bầu trời rách nát này,

tất cả cường giả cùng sinh linh đều đang rống giận, cả người thiêu đốt, bị hào quang ôm chặt lấy cơ thể.

Chúng chiếu rọi cả bầu trời, chiếu xuống những bóng người nhỏ bé đang chiến đấu với một thế lực sừng sững ngoài khả năng.

Nhưng bóng dáng kia quá khổng lồ, toàn thân tựa như được chế tạo từ Bất Hủ Tiên Kim, cứ sừng sững như vậy ở nơi tận cùng vũ trụ.

Ánh vàng rực rỡ, khuôn mặt mơ hồ, không thấy rõ ngũ quan.

Chỉ có một đôi mắt lạnh lùng vô tình, lộ ra vẻ lạnh lẽo như vạn vật với nó chỉ là rơm rác.

Nó trông giống như kẻ thuộc Nhân tộc, nhưng lại có đến ba đầu và sáu cánh tay.

Mỗi đầu đều không giống nhau mà giống như rồng như phượng, sáu cánh tay dài, trong tay nắm các loại thiên binh, trên mình thứ đó mọc ra lông dài đủ màu khiến người ta phải run rẩy sợ hãi.

Chỉ cần đi xuống phía dưới thôi cũng có thể thấy toàn bộ vũ trụ đang sụp đổ, phân mảnh.

Vô số cường giả nổi giận gầm lên, nhưng nó không ngăn được việc họ nổ tung, cả cơ thể và hồn phách đều biến mất, tan thành mây khói.

Nhưng mặc dù vậy, vẫn có người không hề sợ sệt mà liều lĩnh xông lên.

Cho dù chỉ tạo thành một chút thương tổn không đáng kể cho con quái vật khủng bố này, cũng không nuối tiếc.

Như thể trong lòng chỉ còn một suy nghĩ duy nhất: phải tiêu diệt con quái vật khủng bố này.

Những Kẻ thành đạo xông lên phía trước, họ lăm lăm đế binh trong tay và lao đến, nhưng còn chưa tiếp xúc với con quái vật đáng sợ kia thì cả người đã nổ tung.

Về tu vi, bọn họ cũng chỉ là Kẻ thành đạo sơ kỳ, họ không thể đấu lại con quái vật có thể so với Tàn Tiên này được.

Chênh lệch giữa hai phe thật sự quá lớn, mà họ không hề có khả năng chống lại.

"Thì ra là như thế, con quái vật này hóa ra lại là người trông coi trấn thủ tiên môn, nó coi Kẻ thành đạo ở vũ trụ này như đồ ăn mà nuốt trọn…

"Từ khi nào trong những vũ trụ này, lại bắt đầu lưu truyền tin rằng phía sau bí mật thành tiên của tiên môn là con đường thành tiên?”

"Đúng là một lời nói dối khủng khiếp, khiến mọi người bán mạng phấn đấu, theo đuổi tiên đạo.”

Cố Trường Ca chăm chú nhìn trận đại chiến thảm thiết này, sau đó quét ngang thần niệm, nháy mắt hắn đã hiểu rõ hết thảy.

Thấy vậy mà biểu cảm khuôn mặt Luân Hồi cổ thiên tôn vẫn không hề thay đổi, tựa như không nghe thấy Cố Trường Ca đang nói gì.

Hắn cũng biết mình không thể ngăn cản Cố Trường Ca.

Dù gì thực lực của Cố Trường Ca cũng đã đến cảnh giới như hiện tại, những việc này chỉ cần dùng thần niệm tìm hiểu một chút là có thể hiểu được hết thảy.

Lúc này lại để Cố Trường Ca phát hiện ra bí mật này, hắn cũng không cần phải giấu diếm nữa.

"Thật ra có rất nhiều chuyện, đồ nhi đừng nên biết nhiều như vậy mới đúng.”

Luân Hồi cổ thiên tôn thản nhiên nói, hắn không còn vẻ hiền lành như trước, mà câu nói này cũng có vẻ hết sức sâu xa.

Cố Trường Ca cũng thản nhiên cười nói:

"Sư tôn nói như vậy, là vì bây giờ không định dẫn đồ nhi đi đạo tràng nữa sao? Thật là đáng tiếc, đồ nhi còn muốn nhìn xem trong đạo tràng của sư tôn cất giấu bảo vật gì nữa đó.”

"Xem ra, những lời ngươi nói lúc trước, cũng chỉ là đang qua mắt vi sự mà thôi?"

"Ngươi quả nhiên có mưu đồ khác.”

Luân Hồi cổ thiên tôn híp mắt lại, hắn có thể nghe ra ý đùa cợt trong lời nói của Cố Trường Ca.

Hắn đột nhiên cảm thấy bản thân đã quá xem thường Cố Trường Ca, cũng không phát hiện hắn thế tính kế bản thân từ trước.

Cố Trường Ca không tham lam như hắn nghĩ, hoặc là nói, không đơn giản như hắn nghĩ.

Đợi chút.

Suốt cả quảng đường, nếu không phải vừa rồi bại lộ chuyện lừa gạt của tiên môn, chỉ e hắn còn bị Cố Trường Ca lừa tiếp, mà không phát hiện lúc trước hắn đang phối hợp với mình giả ngu.

Luân Hồi cổ thiên tôn đột nhiên rùng mình.

Nếu ngay từ đầu, từ khi hắn nhận thấy nguồn gốc của phù văn của Tuyệt Âm Thiên tổ khí có vấn đề, từ lúc đó Cố Trường Ca đã tỏ ra cố ý phối hợp với hắn.

Vậy nghĩa là từ lúc đó trở đi, hắn đã bị Cố Trường Ca tính kế sao? Hắn vẫn luôn bị Cố Trường ca xem như công cụ mà lợi dụng? Thậm chí cả lần lộ diện ở Thần thành, tất cả đều giúp Cố Trường Ca xẩy dựng uy tín? Vì hắn giải quyết mối hoa của Tuyệt Âm Thiên?

"Ngươi thật không hổ là đồ đệ tốt của sư phụ, không ngờ đã đã tính kế ta ngay từ ban đầu.”

Sắc mặt Luân Hồi cổ thiên tôn tối sầm.

"Sư tôn tựa hồ thức tỉnh quá muộn rồi...”

"Nhưng dù sao cũng phải cảm tạ ngươi đã thay đồ nhi giải quyết nhiều chuyện như vậy, thậm chí còn đưa đồ nhi đến nơi này.”

Cố Trường Ca cười nhạt, vốn định đợi Luân Hồi cổ thiên tôn chủ động lộ ra chân tướng.

Hoặc là nói đến khi hắn chủ động động thủ, hắn mới vạch trần ý đồ của bản thân.

Nhưng hiện tại cũng không tính quá sớm, nơi này cách trung tâm Thượng Giới đủ xa rồi, trung gian còn cách biết bao vũ trụ khô héo.

Luân Hồi cổ thiên tôn chết ở đây, cũng sẽ không gây ra bất cứ xôn xao và nghi ngờ nào.

E là hắn sẽ phải tiếp tục bị Cố Trường Ca lừa gạt và bị hắn lợi dụng.

"Thật là to gan lớn mật! Ngươi tưởng bản tôn không dám giết ngươi sao?"

Nghe xong lời này, sắc mặt Luân Hồi Cổ Thiên Tôn liền lạnh băng, trên mặt hắn dường như không có chút cảm xúc nào, sâu trong đôi mắt hiện lên rất nhiều cảnh tượng đáng sợ, làm tinh vực bốn phía bắt đầu sụp đổ.

Hắn cực kỳ tức giận, liền ra tay không có ý định chừa đường sống cho đối phương, hắn quyết định phải giết chết Cố Trường Ca ngay tại mảnh vũ trụ này.

Hết chương 1931.
Bạn cần đăng nhập để bình luận