Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1967: Khí tức của tiên

Chương 1967: Khí tức của tiên

“Từ khi tách ra đến giờ không gặp vấn đề gì chứ? Bây giờ xem ra ngươi không còn hận ta giống như lúc trước nữa.”

Cố Trường Ca khẽ vuốt cằm, cảm giác như mới một thời gian ngắn không gặp mà tu vi của Tiêu Nhược Âm đã đột phá đến Thánh cảnh. Nhưng cái này cũng chỉ là thực lực bề ngoài của nàng, thủ đoạn chân chính sẽ đáng sợ hơn nhiều.

Lúc trước hắn giữ lại Tiêu Nhược Âm là muốn tính toán đợi đến lúc sinh mệnh bản nguyên của nàng trưởng thành rồi đoạt lấy, nhưng chỉ sợ là Tiêu Nhược Âm đã sớm biết được âm mưu của hắn mà có chuẩn bị trước.

Đương nhiên, hiện tại Cố Trường Ca đã không cần đến sinh mệnh bản nguyên của nàng nữa. Dù sao trong tay hắn cũng đã có vô số Kỷ Nguyên đạo quả của Luân Hồi cổ thiên tôn tích trữ, tất nhiên là không cần sinh mệnh bản nguyên của nàng làm gì.

Gặp lại một lần nữa, nỗi lòng đã sớm khác với trước đây, Cố Trường Ca cũng không muốn tính toán thêm cái gì với nàng.

“Chuyện đã qua tựa như mây khói, không cần phải quan tâm nhiều như vậy làm gì.”

Tất nhiên là Tiêu Nhược Âm cũng biết những điều này, tính tình nàng không màng danh lợi, sau khi chúc mừng hắn một tiếng thì hóa thành một đạo hư ảnh rời khỏi đại điện, không tiếp tục lưu lại.

Tuy nhiên sau đó dường như nàng chợt nhớ ra chuyện gì, bèn quay đầu nhìn Cố Trường Ca một cái, có chút muốn nói lại thôi.

Mà Cố Trường Ca thì không quay lại nhìn nàng mà quay người mời rượu những cố nhân khác. Hắn vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy thân ảnh của Vương Tử Câm nhưng chỉ nhìn thấy rất nhiều đại nhân vật của Trường Sinh Vương gia chứ chưa từng thấy nàng.

Điều này làm Cố Trường Ca có chút kinh ngạc, dựa theo hiểu biết của hắn về Vương Tử Câm thì đáng lẽ trong hoàn cảnh như thế này nàng sẽ không vắng mặt mới đúng.

“Thể chất của nàng có chút đặc thù, chẳng lẽ hiện tại nàng không ở thượng giới?”

Cố Trường Ca chỉ có thể suy đoán như vậy. Lúc vừa tiếp xúc với Vương Tử Câm hắn đã cảm giác được trên người nàng cất giấu không ít bí mật.

Mà hiện giờ bên phía Trường Sinh Vương gia cũng chỉ nhìn thấy đệ đệ của nàng là Vương Vô Song, nhưng Cố Trường Ca cũng không có ý định đi qua thăm hỏi.

Đại hôn vẫn tiếp tục, trong đại điện một mảnh náo nhiệt vui mừng, khắp nơi có pháo trúc nở rộ. Các loại thần nhạc tươi vui được tấu lên, cũng có thiếu nữ hoành không như Lăng Ba tiên tử.

Các loại chim cát tường như Tiên Hạc, Thanh Loan, chim Phượng bay múa, các loại thụy thú như Linh Lộc, Kỳ Lân chạy nhảy xung quanh. Mây trắng lượn lờ, thần quang xán lạn như một cung điện treo ở trên cao, phảng phất như bước vào Thiên giới.

Bầu không khí nơi đây sôi nổi không gì sánh bằng, một mảnh tường hòa. Mọi người uống rượu hết chén này đến chén khác, trong đại điện có rất nhiều nhân vật thế hệ trước cũng chân thành nói lời chúc phúc. Từ đầu đến cuối, toàn bộ đám cưới luôn duy trì nhiệt độ cao hừng hực.

Sau đó, ở bên ngoài đại điện, giữa rặng mây đỏ đầy trời có một mảnh ngân hà rộng lớn xuất hiện, lập lòe sáng chói rơi xuống từ nơi sâu trong vũ trụ, trực tiếp tiến vào trong điện. Tiên vụ tràn ngập xen lẫn thần hà, chói lọi không gì sánh được.

Rất nhiều thiếu nữ trang phục lộng lẫy động lòng người dẫn tân nương chậm rãi đi tới, tựa như Cửu Thiên Huyền Nữ hạ phàm.

Hầu như tất cả tân khách trong đại điện đều bị một màn này làm cho sững sờ, trong mắt tràn đầy sợ hãi thán phục.

Cố Trường Ca mỉm cười đi tới, vô cùng tự nhiên nắm tay nàng dâu nhỏ của mình.

“Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê giao bái…”

Một vị lão tổ của Trường Sinh Cố gia mặt đầy vui vẻ nhìn hai nhân vật chính hôm nay, miệng hô lớn lời chúc cát tường, lại để bọn hắn hành lễ đối với phụ mẫu hai bên đang ngồi ở trên, dựa theo quá trình làm một lần.

Oanh!

Nhưng đúng lúc này, một âm hưởng kinh hồn khiến trời long đất lở truyền đến. Rất nhiều tinh vực xung quanh cũng đang run sợ, vô số tinh thần lắc lư dao động như muốn rơi xuống.

Hơn phân nửa mảnh tinh vực ở bên ngoài Trường Sinh Cố gia đang rung chuyển, ánh sáng chói lọi xông lên trời, chấn động cả một phương vũ trụ này.

Trong chớp nhoáng, tất cả tu sĩ sinh linh đều sợ ngây người. Ngay cả Kẻ thành đạo cũng nhíu mày buông chén rượu trong tay xuống.

Ở nơi xa trong vũ trụ đột nhiên có quang mang kinh khủng tuyệt luân xé rách bầu trời, tựa như muốn xuyên phá cửu thiên thập địa bao phủ Bát Hoang.

Dường như toàn bộ thiên địa đang phát sinh kịch biến, có một loại khí tức kinh khủng làm người sợ hãi lan tràn tới từ nơi nào đó.

“Vù!”

Tất cả mọi người đều nghe được âm thanh như có đồ vật nào đó nặng nề rơi xuống. Không biết là rơi xuống từ đâu, thoáng cái đã đập xuống nơi sâu trong vũ trụ, thanh thế ngập trời mãnh liệt khiến một tinh vực bị đập rơi xuống.

Loại khí tức này kinh khủng đủ để áp sập hư không đang không ngừng tràn ngập mà đến khiến lòng người run sợ, một mảng tinh vực lớn cũng đều không chịu nổi bắt đầu ảm đạm rồi sụp đổ.

“Đây… khí tức này… khí tức của Tiên?”

“Chẳng lẽ là Tiên thi rơi xuống đây?”

Gần như sắc mặt của tất cả nhân vật nội tình ở trong đại điện của Trường Sinh Cố gia đều đồng loạt đại biến, bọn hắn khiếp sợ đứng dậy thất thanh nói.

Ánh mắt của bọn hắn lập tức xé rách hư không, nhìn chằm chằm địa phương có thanh thế kinh khủng truyền đến.

Hết chương 1967.
Bạn cần đăng nhập để bình luận