Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 847: Cường thế

Chương 847: Cường thế

"Sư thúc, cứu ta!"

Tử Dương Thiên Quân nhìn thấy người kia, lập tức lộ ra tia vui mừng và hy vọng.

Mặc dù thân thể vô cùng yếu ớt nhưng vẫn hét lớn lên, chống đỡ lâu như vậy cuối cùng cũng thấy được người cứu viện đến.

"Chí Tôn Tử Phủ …"

Nét mặt của Cố Tiên Nhi, người vẫn luôn nhìn Cố Trường Ca giao đấu với Tử Dương Thiên Quân và Tần Vô Nhai, cũng có chút thay đổi, lo lắng nhìn Cố Trường Ca.

Lúc này, sự xuất hiện của Chí Tôn Tử Phủ có nghĩa là tình thế đã xảy ra chuyển biến rất lớn, sẽ tiếp tục phát triển về hướng không thể tưởng tượng được.

Trước đó vẫn là tranh chấp của người cùng thế hệ, thế hệ trước không dám tùy tiện nhúng tay vào.

Nhưng hôm nay, cường giả Tử Phủ lại đến nơi này, xuất hiện trước mặt tất cả tu sĩ và thiên kiêu, thét lớn ra lệnh cho Cố Trường Ca dừng tay.

Chuyện này chắc chắn đã phá vỡ cục diện cân bằng được duy trì trước đó.

Nàng biết rất rõ với tính cách của Cố Trường Ca, hoặc đã lường trước được tất cả từ lâu, hoặc sẽ bị cường giả Tử Phủ chọc giận rồi trực tiếp dùng bối cảnh ở phía sau lưng.

Nhưng cho dù là loại nào thì chuyện hôm nay cũng sẽ không dễ dàng giải quyết, kể cả vị Chí Tôn Tử Phủ trước mắt cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.

Nếu đến lúc đó thì không còn đơn giản là một trận tranh đấu là có thể giải quyết.

Bất Hủ đại giáo ở giữa cuộc chiến của Trường Sinh và Bất Hủ, thật đúng là khó có thể hình dung được bằng lời!

Có thể sẽ giết đến tỉ vạn dặm trên biển sâu, Cửu Thiên Thập Địa đều sợ hãi thì sẽ không bỏ qua!

"Xem ra sư môn ngươi vẫn khá quan tâm đến ngươi, thậm chí còn phái một vị Chí Tôn tới, tiếc là như vậy thì có thể cứu được ngươi sao?"

"Ta đã nói từ sớm nếu Tử Phủ dám cản ta thì ta sẽ tiêu diệt nó một thể luôn."

Nhưng vào lúc này, Cố Trường Ca vẫn mỉm cười liếc nhìn Tử Dương Thiên Quân.

Những lời đã nói ra làm cho Tử Dương Thiên Quân cảm thấy sợ hãi, trong lòng ớn lạnh đáng sợ.

Hắn biết Cố Trường Ca tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha cho mình.

Nhưng tiêu diệt Tử Phủ!

Giọng điệu cũng thật sự rất lớn!

Mà lúc này, lão giả phía trên bầu trời chú ý tới tình cảnh bi thảm của Tử Dương Thiên Quân, cũng nghe được câu nói phớt lờ của Cố Trường Ca không để hắn vào trong mắt, vẻ mặt càng thêm khó nhìn.

Nếu không phải kiêng dè thân phận của Cố Trường Ca thì hiện tại đã ra tay dạy cho Cố Trường Ca một bài học.

Hắn không kìm được hét lên, mặt tái mét.

"Đáng ghét, Cố Trường Ca, uổng cho ngươi là người đứng đầu trong thế hệ trẻ, lại dám ra tay cay độc như thế, không để ý tới thân phận đều là đệ tử của Chân Tiên học viện, ra tay tàn nhẫn với Tử Dương như thế."

"Bây giờ hành vi của ngươi có khác biệt gì so với người thừa kế Ma Công?"

Hắn vừa nói ra lời này đột nhiên dấy lên một trận xôn xao, khiến cho sắc mặt của nhiều thiên kiêu hơi thay đổi, vô cùng kinh ngạc và cảm thấy hôm nay Tử Phủ làm như vậy, ý muốn bao che cho Tử Dương Thiên Quân.

Người tinh mắt đều có thể nhìn ra được Tử Dương Thiên Quân cấu kết với người thừa kế Ma Công, không chỉ tàn sát đệ tử của Chân Tiên học viện, bây giờ còn định phái người mình gọi là sư huynh, đi ám hại Liễu Tử Yên Tử Phủ thánh nữ.

Hành vi như vậy, Tử Phù vẫn giả vờ như không nhìn thấy, nhất quyết muốn đối đầu với tất cả các thế lực đạo thống.

Đây không phải là đang tìm chết sao?

Lẽ nào nói Tử Phù thật sự có dũng khí, to gan như vậy, chấp nhận trở thành kẻ địch của tất cả mọi người?

"Hành vi của ta không khác gì người thừa kế Ma Công?"

"Vậy dám hỏi tiền bối, hành vi của Tử Dương Thiên Quân và Tử Phủ thì giống với cái gì?"

“Vãn bối ra tay thay trời hành đạo chẳng lẽ là sai lầm hay sao?”

Nghe vậy, Cố Trường Ca ngẩng đầu lên nhìn về phía lão giả trong hư không, khóe miệng hiện lên tia phong vân khinh đạm.

Hắn vừa nói ra lời này, đã dẫn đến một trận oanh động, rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi đều nhìn về phía vị Chí Tôn Tử Phủ kia, mang theo mỉm cười và chế giễu.

Những gì Cố Trường Ca nói gần giống như những gì họ nghĩ!

"Miệng lưỡi rất dẻo, nói xằng nói bậy."

"Làm sao Tử Dương có thể có quan hệ với người thừa kế Ma Công, tất cả những chuyện này đều do người thừa kế Ma Công hãm hại hắn, ngược lại, nhà ngươi là tiểu bối không có bằng chứng, điên đảo thị phi, lừa gạt mọi người."

"Chẳng lẽ thật sự tưởng có Trường Sinh Cố gia sau lưng thì không ai dám quản ngươi sao?"

Lão giả mặc Đại La đạo bào không ngờ Cố Trường Ca lại nói như vậy, sắc mặt càng thêm u ám, tái xanh, không nhịn được hỏi lại và hét lên.

“Ồ, nếu đã như vậy thì nói nhiều vô ích, xem ra Tử Phủ đã cố chấp muốn đối địch với ta rồi.” Cố Trường Ca cũng không nói nhiều nữa, vẫn khẽ mỉm cười làm cho người ta rất khó đoán ra tâm trạng của hắn.

"Đối địch với ngươi? Tiểu bối ngươi đánh giá mình quá cao rồi …"

Lão giả mặc Đại La đạo bào cười lạnh một tiếng, hình như đang cười Cố Trường Ca không biết tự lượng sức mình, nhưng ngay sau đó, lời nói của hắn đã bị Cố Trường Ca cắt ngang.

Chỉ thấy vẻ mặt của Cố Trường Ca bình tĩnh, không chút dao động, trực tiếp giẫm bàn chân xuống.

Tử Dương Thiên Quân đột nhiên rên lên, thân thể nổ tung, máu bắn tung tóe.

Sau đó, Cố Trường Ca đưa tay ra thăm dò, dưới ánh mắt kinh hoàng và tuyệt vọng của Tử Dương Thiên Quân, hắn sắp đào lấy Hồng Mông đạo cốt vô cùng huyền diệu, phát ra tia sáng màu tím nhạc kia.

Thật vô cùng cường thế!

"Dừng tay!"

Lão giả mặc Đại La đạo bào vô cùng tức giận, hai mí mắt gần như bị rách ra.

Không ngờ, Cố Trường Ca lại cay độc và quả quyết như vậy, hắn sắp đào ra Hồng Mông đạo cốt của Tử Dương Thiên Quân trước mặt mọi người.

Hắn đã trực tiếp ra tay, xốc lên tay áo, cơn gió mạnh rít lên như biến thành thiên địa càn khôn, có thể chứa tất cả mọi thứ.

Thủ đoạn và thần uy của Chí Tôn cuồn cuộn khó lường, muốn vây khốn Cố Trường Ca vào trong đó.

Ầm!

Tiếp đó, Sơn Hà Đại Ấn khôi phục lại, bùng nổ ra uy áp Chí Tôn, như muốn lật đổ non sông hàng trăm triệu dặm.

Nhưng cuối cùng không thể so với Chí Tôn chân chính, bị một chưởng của lão giả này vây khốn, lập tức bị bắn ra ngoài, nằm trên mặt đất.

Bùm!

Gần mười ngàn dặm xung quanh đều lộ ra vết nứt đáng sợ, hiện trường hoang tàn, vô cùng đáng sợ.

Tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn thấy cảnh này, dù là đám người Lục Quan Vương cũng cau mày, sợ hãi không dám tới gần, chỉ sợ bị liên luỵ.

Hết chương 847.
Bạn cần đăng nhập để bình luận