Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 459: Niết Bàn Trì

Chương 459: Niết Bàn Trì

"Vẫn là dựa theo kế hoạch lúc trước làm việc, để tộc nhân của ngươi thông báo cho Thiên Hoàng Tử, tiết lộ chút hành tung của gã sai vặt kia, liền nói hắn không biết vì sao bỗng nhiên phát điên"

Cố Trường Ca nói, nụ cười có vẻ sâu xa.

Điên hay không kỳ thật cũng không quan trọng, hắn chỉ là muốn cho Thiên Hoàng Tử bây giờ biết, gã sai vặt ở trong tay hắn, sinh tử chớ luận.

Cố Trường Ca nắm trong tay bí mật lớn nhất của hắn.

Nắm nhược điểm này, Cố Trường Ca có đủ các loại thủ đoạn nghiền ép hắn, đem tất cả giá trị thiên mệnh thu hoạch sạch sẽ.

"Vâng, chủ nhân." Nhận được phân phó, Doãn Mi rời đi, cũng chuẩn bị trở về tộc địa.

Nhưng trước khi nàng rời đi, Cố Trường Ca suy nghĩ chốc lát,đưa một bình ngọc đóng kín vào trong tay nàng.

"Chủ nhân, đây là..." Doãn Mi kinh ngạc, cách vỏ bình ngọc vẫn cảm giác được năng lượng bành trướng trong đó.

Cố Trường Ca lắc đầu, lười giải thích, phất tay để nàng lui xuống.

Sự trung thành và năng lực làm việc của Doãn Mi hắn đều thấy rõ, đương nhiên sẽ không bạc đãi nàng.

Dù sao nàng đặt ở kiếp trước cũng là loại người cực kì hoàn mỹ.

"Đa tạ chủ nhân."

Doãn Mi mừng rỡ, đuôi lông mày cũng nhiễm lên một tầng vui vẻ.

Bên trong bình ngọc là cái gì kỳ thật không quan trọng, quan trọng là Cố Trường Ca vậy mà chủ động ban thưởng đồ vật cho nàng.

Điều này rõ ràng là thái độ Cố Trường Ca đối với nàng đã chuyển biến rất lớn.

Mà trong nháy mắt, vài ngày đã trôi qua.

Trường Sinh Cố gia cũng bởi vì một việc lớn quan trọng mà công việc lu bù lên.

Keng!

Keng!

Keng!

Sau mấy tiếng chuông vang, rất nhiều tộc nhân đều buông xuống việc trong tay, thần sắc thành kính hướng về phía tổ điện thi lễ một cái.

"Niết Bàn Trì mở ra. Lần này cũng không biết sau khi mở ra gông xiềng, có thể hay không bồi dưỡng ra thiên kiêu càng mạnh hơn?"

"Nhưng huyết mạch Cố gia vốn đã cường hoành, mỗi một thế hệ chỉ chọn lựa ra năm thiên kiêu trẻ tuổi, đều là người nổi bật có một không hai trong thiên hạ."

"Lần này còn có hai người Trường Ca, Tiên Nhi, ba người khác sợ là đều phải biến thành phông nền."

Phía trên các ngọn núi và thần đảo lớn, đều có thần hồng xuất hiện, lần lượt từng thân ảnh, rơi vào không trung, nhìn về địa phương thần quang ngút trời nơi xa.

Bọn hắn đang đàm luận, biểu tình trên mặt mang theo vẻ đầy chờ mong.

Đó là một mảnh Tịnh Thổ.

Trời quang mây tạnh, Hỗn Độn bốc lên, từng mảnh Thần Sơn sừng sững nguy nga, phảng phất như tới từ thời kì thiên địa sơ khai cổ xưa nhất.

Thiên địa tinh khí vô cùng nồng đậm, hóa thành long hình, hoàng hình, Kỳ Lân các loại, như muốn hóa thành chất lỏng.

Giữa rừng núi, thậm chí có ngộ đạo Cổ Trà mọc lên, Bất Tử Thụ chống trời, thần dược, tiên dược lấp lóe quang huy, bảo quang điểm điểm, tựa như tinh thần.

Mà điều này, chỉ là một tia nội tình thôi.

Ở giữa trung tâm.

Bên trong một tòa đại điện rộng rãi xưa cũ, năm người nam nữ trẻ tuổi đứng thẳng, người cầm đầu, chính là Cố Trường Ca.

Hắn giờ phút này một thân trường bào màu trắng mộc mạc, không có trang sức gì khác, tóc đen như mặc ngọc lấy một sợi dây đơn giản buộc lại, tuấn tú thần nhã, nhìn cực kì xuất trần, cho người khác một cảm giác như tiên giáng trần.

Ở bên cạnh hắn, Cố Tiên Nhi đứng đấy thần sắc thanh lãnh, tiên cốt thần tú, váy áo phần phật, trên khuôn mặt nhỏ nhắn là một bộ dáng cực kỳ ghét bỏ Cố Trường Ca, giống như không muốn đứng cùng một chỗ với hắn.

Ngoài ra, còn có ba thiên kiêu khác, đều là người nổi bật thế hệ này của Trường Sinh Cố gia, thiên phú kinh khủng, thực lực cường đại.

"Đây là lối vào Niết Bàn trì trong tổ điện, mỗi đời chỉ có năm người có cơ hội đến nơi này cởi bỏ huyết mạch gông xiềng, cảm ngộ tiên tổ chi đạo, tăng cao cảnh giới tu vi, khống chế thần thông bảo thuật... "

Cố Trường Ca khẽ nói, trong mắt mang theo dị sắc, tựa hồ đang nói với ba người bên cạnh.

Bên trong đại điện, khí tức xưa cũ lâu đời.

Trên mặt đất điêu khắc phù văn của rất nhiều kỷ nguyên khác nhau, có thiên địa chí lý, nhìn một chút phảng phất liền có thể khiến cho người ta ngộ đạo.

"Ta biết, cái này không cần ngươi nói." Cố Tiên Nhi mạnh miệng nói, chỉ thích đối nghịch với Cố Trường Ca.

Nhưng mà, Cố Trường Ca không thèm để ý tới nàng, phảng phất như không nghe thấy nàng nói.

Việc này khiến Cố Tiên Nhi tức giận, rõ ràng ở Đạo Thiên Cổ Thành mang nàng đi mua thật nhiều đồ, thế nhưng sau khi vừa về tới Trường Sinh Cố gia, Cố Trường Ca liền lật mặt như lật bánh tráng

Lại khôi phục thái độ lạnh lùng trước kia.

Điều này khiến nàng buồn bực, cảm thấy tức giận, nhưng cũng biết hắn có nỗi khổ tâm, cũng không quá để ý.

"Người đến đủ rồi? Nếu như đủ chúng ta liền bắt đầu mở Niết Bàn Trì."

Trong bốn phía cung điện, có không ít lão nhân đang chờ đợi, sau lưng chuẩn bị đại lượng tài liệu chân quý, mỗi một loại đều có thể làm cho người khác điên cuồng tranh đoạt ở ngoại giới.

Các loại bảo huyết đáng sợ, đủ mọi màu sắc, có Thái Cổ hung thú hư ảnh huyễn hóa, tựa như muốn cách thời không đến đây.

Tuyệt thế tiên dược phát ra kim sắc sáng chói, sương mù lưu động, mùi thơm ngào ngạt, có thể khiến người vũ hóa phi tiên.

Ở phía sau, mấy người còn trông thấy không ít những quả trứng thần dị mà kinh khủng , tựa như từng viên mặt trời nhỏ.

Đạo hà chảy xuôi, tiên vận xen lẫn, tất cả đều tụ hợp vào trong đó.

Rất nhiều thứ bọn hắn chưa từng thấy qua, cũng chưa từng nghe qua

"Những đồ tốt này, mỗi một kiện ở ngoại giới đều sẽ dẫn đến náo động lớn, trách không được mỗi một thế hệ cũng chỉ có thể mở Niết Bàn Trì một lần."

Một vị tuổi trẻ thiên kiêu trong đám người Cố gia nhịn không được mà nói,vô cùng sợ hãi thán phục.

"Đúng nha, chỉ sợ cũng chỉ nội tình của tộc ta mới chịu được tiêu hao" một vị thiên kiêu khác gật đầu nói, trong con ngươi dần dần xuất hiện vẻ kích động.

"Những đồ vật này, chúng ta chuẩn bị đã lâu, thậm chí còn có cả máu huyết của dòng dõi thần huyết chi vương... đươngn hiên tất cả đều tươi...nhưng những cái này cũng không quan trọng ... "

Một vị lão nhân nói, nhưng vội ho một tiếng, cảm thấy có chút phát rồ.

Hết chương 459.
Bạn cần đăng nhập để bình luận