Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 659: Ta là Ma Chủ?

Chương 659: Ta là Ma Chủ?

"Trên thế giới này có thể xuất hiện những bông hoa tương tự. Nhưng như thế không có nghĩa là chủ nhân sẽ xuất hiện trên người hắn."

"Ồ…"

Dáng vẻ của lão giả da ngăm đen càng trở nên bình tĩnh, không quan tâm tới lời nói của đại trưởng lão.

Hắn nói với Cố Trường Ca: "Lão hủ tên là Lão Thạch. Không biết phải xưng hô với công tử như thế nào?"

Thần sắc của Cố Trường Ca vẫn luôn như thường. Bây giờ cũng bình tĩnh mà đáp: "Cố Trường Ca."

Trong lòng của hắn kỳ thật không hề bình tĩnh giống như vẻ ngoài tỏ ra.

Vừa rồi lão giả có làn da ngăm đen đã thốt ra việc Ma Chủ chưa chết.

Cố Trường Ca liền cảm giác được một loại hàn ý kinh khủng bao phủ toàn thân hắn.

Thậm chí Đại Đạo Bảo Bình cũng xuất hiện từ linh hải, xen lẫn ô quang đáng sợ, dự định chống lại.

Thế nhưng khí tức này rất nhanh liền biến mất.

Cho nên, kết hợp cả đoạn ký ức trong thức hải trước đây cùng với chuyện ngày hôm nay, trong lòng của hắn thầm có suy đoán.

Hắn là Ma Chủ.

Lúc trước, những việc mà hắn làm đoán chừng không khác biệt quá lớn so với một đời mà Nguyệt Minh Không đã trải qua.

Theo lý mà nói, Lão Thạch ở trước mắt này không nên sinh ra sát ý cùng hàn khí lớn như vậy đối với hắn.

Khả năng duy nhất chính là, trạng thái của hắn hiện nay rất có thể là do mình tạo thành.

Ân tình mà Lão Thạch nợ Đào Yêu là gì?

Hơi cẩu huyết một chút nhưng nói không chừng mối ân tình này là do lúc trước giúp ngăn cản một trận công kích.

Đương nhiên, tất cả việc này cũng vẫn chỉ là suy đoán của Cố Trường Ca.

Hồng y nữ ma, Đào Yêu, Lão Thạch ở trước mắt này cùng với phân thân Ma Chủ hẳn phải có quan hệ rất lớn.

Việc này khiến hắn có cảm giác câu chuyện bắt đầu trở nên ý vị sâu xa.

"Cố Trường Ca? Quả nhiên là hắn!"

Thần sắc của hoàng y nữ tử có chút hiểu ra vấn đề.

"Cố Trường Ca? Thì ra chính là ngươi? Ta hi vọng ngươi chỉ là một đóa hoa tương tự mà thôi…"

"Như vậy, thực sự cũng để cho mọi người an lòng."

Lão Thạch lần nữa sững sờ, nói mấy câu mà đại trưởng lão và hoàng y nữ tử nghe không hiểu, rồi thở dài nói: "Là Đào Yêu bảo ngươi đến tìm ta?"

"Đúng vậy, Đào Yêu nói ngươi không chừng có thể giải quyết vấn đề liên quan đến thân thể của ta."

Cố Trường Ca thành thật trả lời, thần sắc nhìn không ra nét dị thường nào.

Đối phương gọi là Đào Yêu, như thế xem ra, suy đoán của hắn cũng không sai.

Đào Yêu cùng lão Thạch mất trí nhớ trước mặt có không ít liên quan.

Bằng không sẽ không xuất hiện tình huống xưng hô rối loạn như vậy.

Mà giờ khắc này, đại trưởng lão cũng đã giữ vững trầm mặc.

Hắn biết rõ bản tính quỷ quái trời sinh của Cố Trường Ca.

Mà Lão Thạch trước mắt rõ ràng là yêu, vì sao hắn lại có ma tính lớn như thế?

Liệu đây có phải chính là lý do mà Cố Trường Ca đến đây tìm hắn?

"Vấn đề này, kỳ thật ta cũng không biết rõ lắm. Đào Yêu có lẽ cảm thấy sau khi ta bị ngâm bởi máu của chủ nhân, cũng không có bị ma tính khống chế. Nhưng điều này căn bản chỉ là do may mắn…"

"Đúng rồi. Dựa vào trạng thái của Đào Yêu hiện nay mà nói, nàng hẳn cũng không nhớ rõ được việc gì."

Lão Thạch tự giễu một tiếng: "Thứ này không thể dựa vào người khác, chỉ có thể dựa vào chính ngươi, ai cũng không giúp được ngươi."

Âm thanh của hắn nghe rất vô tình. Thế gian từ trước đến nay đã xuất hiện được bao nhiêu người trời sinh ma tâm?

Nhưng đều không có ngoại lệ. Chẳng ai có kết cục tốt đẹp mà còn bị vận xui quấn lấy người.

"Chủ nhân?"

Trong lòng Đại trưởng lão chấn động càng sâu. Lão Thạch ở trước mặt gọi người kia là chủ nhân ư? Vậy người đó phải mạnh đến cỡ nào?

Làm sao Cố Trường Ca lại có quan hệ với người đó? Đóa hoa tương tự ư?

Lúc này, trong lòng hắn tràn đầy nghi hoặc.

Rất rõ ràng, lai lịch của Lão Thạch so với hắn còn xa xưa hơn. Mặc dù đại trưởng lão được cho là đã sống vô cùng lâu đời, năm tháng dài dằng dặc, nhưng chỉ có chính hắn mới biết rõ. Năm tháng dài dằng dặc của hắn so với Lão Thạch đã sống hơn một kỷ nguyên thì thật không đáng nhắc tới.

Kỷ Nguyên của Ma Chủ ư?

Cách thời kỳ này bao lâu? Không ai có thể nói rõ được. Lúc đó là thời kỳ hỗn loạn, không được cổ sử ghi lại.

Thần sắc của Cố Trường Ca rất tự nhiên, gật đầu, cũng không nói thêm điều gì.

Lão Thạch nói như vậy, kỳ thật là đúng với ý hắn.

Hắn cũng không cần giải quyết vấn đề ma tâm gì gì đó. Hắn chỉ muốn Lão Thạch trả lại mối ân tình kia mà thôi.

Đóa hoa tương tự chó má gì, Ma Chủ căn bản chính là phân thân của hắn.

Đương nhiên Cố Trường Ca sẽ không nói ra lời này, căn cứ tình huống hiện tại mà nói, ngoại trừ Đào Yêu, Lão Thạch trước mắt, cùng hồng y nữ ma xuất thế từ Táng Ma Uyên đều ôm cừu hận với hắn.

Lão Thạch chỉ coi hắn như một đóa hoa tương tự, cho nên chưa động thủ.

Nhưng căn cứ lời nhắc nhở của hệ thống thì hồng y nữ ma sẽ không như vậy.

Nàng một lòng muốn tìm hắn để báo thù!

Thế nhưng Cố Trường Ca cũng không lo lắng Lão Thạch sẽ có dũng khí động thủ với hắn. Lấy thân phận hiện nay của hắn mà nói, trừ phi Lão Thạch không còn gì vướng bận, một lòng muốn chết, dự định kéo hắn chết cùng một chỗ.

"Trước đó, tiền bối đã gặp ta sao?"

Lúc này, rất nhiều ý niệm lướt qua trong lòng Cố Trường Ca, khuôn mặt lại rất tự nhiên hỏi: "Vì sao ngươi lại cho ta một cảm giác rất quen thuộc?"

"Cái gì?"

Khuôn mặt của Lão Thạch hơi biến đổi, có chút giật mình.

Hắn chau mày, không hiểu hỏi: "Cảm giác quen thuộc ư?"

"Trước kia lúc tu hành ở gia tộc, vãn bối cũng chẳng biết duyên cớ gì, luôn thích ngồi xếp bằng trên một tảng đá để tu luyện."

"Nhưng mà tìm mãi cùng không có tảng đá nào hài lòng."

"Cuối cùng mãi mới tìm được một hòn đá xanh, hình dáng rất giống với tảng đá mà tiền bối biến thành lúc trước."

Trên khuôn mặt của Cố Trường Ca biểu lộ dáng vẻ khó hiểu, sau đó nói: "Chính là bởi vậy nên lúc này mới có chút quen thuộc."

Nghe được những lời này của Cố Trường Ca, Lão Thạch ngây ngẩn cả người, không nói gì thật lâu.

Hắn cũng không hoài nghi lời này Cố Trường Ca là thật hay giả.

Rất nhiều ký ức tốt đẹp xa xưa xuất hiện, cuối cùng khiến hắn thở dài một tiếng, tâm trạng vô cùng phức tạp.

Hết chương 659.
Bạn cần đăng nhập để bình luận