Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1840: Tế Tổ

Chương 1840: Tế Tổ

Không lâu sau, Cố Trường Ca ngồi xuống với vẻ mặt thản nhiên, hắn nhìn vô số cao lương mỹ vị và rượu ngon ở trước mặt, bắt đầu nhâm nhi thưởng thức một cách cực kỳ tự nhiên.

So với bên ngoài thì đa số linh quả trong Tuyệt Âm Thiên lây nhiễm không ít Tuyệt Âm chi khí.

Đối với tu sĩ bình thường mà nói, đây chính là kịch độc có thể ăn mòn tu vi và thần hồn.

Nhưng đối với Cố Trường Ca thì lại không gây chút ảnh hưởng nào cả.

"Hoàng tỷ còn chưa tới à?" Già Lạc vừa rót rượu cho Cố Trường Ca vừa hỏi thị nữ bên cạnh.

Hiện nay ở Tuyệt Âm Hoàng Đình, Già Nam rất được các vị cổ tổ coi trọng, chuyện tiếp đãi Cố Trường Ca cũng do nàng toàn quyền phụ trách.

"Hồi bẩm Già Lạc hoàng tử, Trưởng công chúa đang ở tổ điện."

Thị nữ nghe hỏi thì cung kính trả lời, không dám giấu diếm gì cả.

"Tổ điện?"

Già Lạc hơi chau mày lại.

Thông thường tổ điện là nơi mà các vị cổ tổ bế quan tu hành, nếu bọn hắn không triệu kiến thì bất kể là ai cũng không được đi quấy rầy.

Bỗng nhiên Già Nam lại được triệu tới, hiển nhiên là do các vị cổ tổ có chuyện muốn giao phó cho nàng.

Nghĩ tới đây, Già Lạc kín đáo nhìn Cố Trường Ca một cái, lòng đăm chiêu nghĩ ngợi.

Thật ra hắn cũng biết về chuyện chế tạo Luân Hồi đài.

Hơn nữa hắn biết rõ Cố Trường Ca không phải là truyền nhân thật sự của Luân Hồi cổ thiên tôn.

Cố Trường Ca chưởng khống truyền thừa của Luân Hồi cổ thiên tôn, mà vừa hay Tuyệt Âm Hoàng Đình cần sự trợ giúp của hắn, cả hai đều ngầm hiểu ý nhau.

"Trên đường đến đây, cảnh tượng của Tuyệt Âm Thiên mà ta đã thấy khác rất xa so với tưởng tượng của ta."

Lúc này dòng suy tưởng của Già Lạc đột ngột bị tiếng cười nói của Cố Trường Ca bên cạnh cắt ngang.

Hắn hơi đổi sắc, nhưng lại nhanh chóng khôi phục như thường, mỉm cười giải thích: "Thật ra từ xưa đến nay Tuyệt Âm Thiên của chúng ta luôn như thế, chưa từng thay đổi gì cả, chẳng qua người ngoài gần như không đặt chân đến nên không hiểu rõ thôi."

Cố Trường Ca đặt chén rượu xuống, cười nhạt bảo: "Xem ra tại hạ đã lo lắng quá rồi."

Trên đường tới đây, hắn đã quan sát tỉ mỉ Tuyệt Âm Thiên của hiện tại.

Nói thực lòng thì, mặc dù ở đây chứa không ít Tuyệt Âm chi khí, nhưng còn lâu mới đạt được như kỳ vọng trong lòng hắn.

Xét từ một phương diện nào đó, thậm chí Cố Trường Ca còn cảm giác hiện tại Tuyệt Âm Thiên đang khô kiệt, căn bản không thể tạo thành uy hiếp chân chính cho thượng giới.

Trước đây hắn muốn Trưởng công chúa Già Nam đưa Tuyệt Âm bản nguyên cho hắn.

Đối phương tìm mọi cách khước từ, thậm chí còn lần lữa một thời gian rất lâu rồi cuối cùng mới đưa cho hắn một ít.

Lúc đó Cố Trường Ca đã nghi ngờ có phải Tuyệt Âm Thiên đã xảy ra một biến cố nào đó rồi không.

Già Nam đã giải thích cho hắn là Tuyệt Âm Hoàng Đình đang phát sinh nội loạn.

Nàng cần dẹp yên nội loạn nên không có thời gian rảnh để tìm Tuyệt Âm bản nguyên cho hắn.

Thế nhưng xem tình trạng hôm nay thì hắn biết cũng không phải Già Nam không có thời gian đi tìm Tuyệt Âm bản nguyên.

Mà là Tuyệt Âm bản nguyên đã trở nên cực kỳ ít ỏi, tìm được đã khó chứ đừng nói gì đến mang đi làm giao dịch với Cố Trường Ca.

"Nói như vậy, chắc hẳn chuyện gọi là tế tổ này sẽ trở nên vô cùng thú vị."

Cố Trường Ca nở một nụ cười rất sâu xa ẩn ý, lập tức đưa mắt nhìn ra ngoài cung điện, hướng tới một chỗ.

Lúc trên đường, hắn đã cảm nhận được có mấy ánh mắt đang nhìn trộm hắn, trong đó ẩn chứa một loại ý vị quan sát đánh giá nào đó.

Nhưng mà hắn có mưu đồ khác, vì không muốn đánh rắn động cỏ nên đã giả vờ như không biết.

Hiện tại xem ra, chắc là có mấy đại gia hỏa đang ẩn núp trong Tuyệt Âm Thiên.

Sương mù dày đặc, từng luồng từng luồng bao phủ trên mặt đất giống như âm hồn vĩnh viễn không tan.

Thật ra đối với thế giới bên ngoài mà nói, ngoại trừ Tuyệt Âm vụ khí luôn lượn lờ khắp nơi thì Tuyệt Âm Thiên vô cùng thần bí cũng không có gì quá đặc biệt.

Như Cố Trường Ca thấy thì chí ít quy tắc thiên địa của nơi này không khác nhiều so với thế giới bên ngoài.

Cung điện thành lũy tọa lạc, núi non sông ngòi ngăn cách.

Trên bề mặt đại địa đầy vết tích mà chiến trường cổ lão để lại, khắp nơi toàn là cảnh hoang tàn.

Gần như tất cả tu sĩ và sinh linh của thượng giới đều sợ Tuyệt Âm Thiên như sợ quỷ thần.

Nhưng thật ra thứ bọn hắn sợ hãi chỉ là loại vật chất thần bí quỷ dị là Tuyệt Âm vụ khí kia thôi.

Sau khi đi tới Tuyệt Âm Thiên, Cố Trường Ca đã có dự cảm.

Rằng chỉ cần hắn tiếp xúc được vật khởi nguyên của Tuyệt Âm Thiên thì sẽ có năng lực lừa giết được toàn bộ thượng giới.

Tuyệt Âm bản nguyên chính là thứ quan trọng nhất trong kế hoạch của hắn.

"Bái kiến Trường Ca thiếu chủ."

Già Nam đến trễ đang chạy tới, nàng bước vào trong cung điện, vừa nhìn đã thấy được Cố Trường Ca đang ngồi ở vị trí trọng yếu nhất, không khỏi nở nụ cười chắp tay nói.

"Từ khi chia tay đến giờ Già Nam công chúa vẫn khỏe chứ."

Cố Trường Ca ngước mắt nhìn nàng một cái, khẽ vuốt cằm hỏi.

"Tuyệt Âm Thiên không giống như thế giới bên ngoài, nếu như có chỗ nào tiếp đãi chưa chu đáo thì mong Trường Ca thiếu chủ không trách tội."

Già Nam mỉm cười bảo.

Có vô số cường giả đang đi theo phía sau nàng, khí tức của mỗi một người đều cực kỳ cổ xưa tang thương.

Những người đó ở Tuyệt Âm Thiên thì hẳn đã tu hành rất nhiều năm tháng, ở thế giới bên ngoài thì ít nhất cũng là tồn tại Chí Tôn, Chuẩn Đế có thể càn quét một phương.

Vậy mà bọn hắn lại đi theo Già Nam khiến gần như tất cả mọi người trong đại điện đều đưa mắt nhìn.

Trước đó tất cả mọi người đều biết Cố Trường Ca có truyền thừa của Luân Hồi cổ thiên tôn.

Lần này hắn đến Tuyệt Âm Thiên thật ra cũng là vì lời hứa năm xưa với Trưởng công chúa.

Chuyện Luân Hồi đài rất quan trọng, cơ hồ tác động đến nỗi lòng của tất cả mọi người.

Hết chương 1840.
Bạn cần đăng nhập để bình luận