Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1911: Không thuộc về một đời này

Chương 1911: Không thuộc về một đời này

Ở một bên khác của đại điện trung tâm, Kim Thiền Phật Tử đang đứng bên cạnh Sát Na Cổ Phật của Phật Sơn, hắn chắp tay trước ngực, biểu cảm bình tĩnh, không vì thế giới bên ngoài mà hiện lên một gợn sóng nào.

Sát Na Cổ Phật vẫn giữ dáng vẻ từ bi như trước, lông mày trắng rủ xuống mặt, dường như quanh người đang tràn ngập Phật quang mênh mông khiến cho người khác không khỏi nảy sinh lòng thành kính.

Trừ bọn hắn ra, Thiên Sinh Yêu Vương của Ma Sơn cũng mặc y phục cổ lão của nhân tộc, tuy chỉ là một mảnh xám trắng nhưng lại giống như ẩn chứa tang thương vô tận, cặp sừng đen nhánh trên đỉnh đầu cực kỳ nổi bật.

Hắn và rất nhiều yêu ma của Ma Sơn đứng đó, vô cùng lạnh nhạt, không nói tiếng nào.

Hắn đáng sợ ở chỗ toàn thân toát ra lực lượng khí huyết mênh mông cuồn cuộn, từng tia từng tia khí vẩn đục bay ra từ miệng mũi hắn rồi lại lưu chuyển ngược về, nghiền ép khiến cho phiến hư không này suýt thì vỡ ra.

Kẻ thành đạo bình thường cũng không dám đứng gần hắn.

Còn về độc nhãn đạo nhân của Thiên Hoàng Sơn thì lại đứng ở một bên khác, hắn vẫn luôn giữ khoảng cách với mọi người, sắc mặt bình thản tựa như một lão đạo đắc đạo, trên khuôn mặt đang lấp lánh ánh sáng trong suốt giống như ngọc thạch.

Đại Du tiên triều, Vô Song tiên triều, Tử Tiêu Cốc, Luân Hồi Đạo Hồ,... Nhân vật nội tình của tất cả các thế lực bất hủ đạo thống trên đều đã có mặt trong đại điện, bọn hắn đang lặng lẽ đợi chờ.

Ở ngoài đại điện cũng có rất nhiều đại nhân vật đang nhìn bên này, bọn hắn chú ý sát sao tình huống trong điện.

Thân là nhân vật của thời đại thần thoại, phần lớn chuyện về Luân Hồi cổ thiên tôn giống như một thiên cổ sử xuyên suốt dòng sông lịch sử.

Rốt cuộc giờ đây hắn sắp hiện thân trước mặt thế nhân, sao có thể không khiến chúng nhân kích động sục sôi cho được.

"Đã để chư vị đợi lâu."

Lúc này ngoài điện bỗng nhiên vang lên một tiếng cười nhẹ.

Trong ánh mắt chờ đợi của mọi người, cuối cùng thân ảnh của Cố Trường Ca đã xuất hiện, hắn bước đến đây.

Thân hình của hắn cao ráo thẳng tắp, ngũ quan thanh tuấn nho nhã, một thân huyền sắc trường y rộng rãi thêu rất nhiều hoa văn như trăng sao mặt trời, sông núi biển khơi. Hắn tươi cười hòa nhã, để lộ khí chất tôn quý thần bí.

Giờ khắc này, cho dù là những nhân vật có nội tình cũng không khỏi nín thở, bọn hắn cảm nhận được trên người Cố Trường Ca có khí tức khiến bọn hắn phải kiêng kị.

"Lão tổ, hắn chính là Cố Trường Ca mà ta từng kể với ngươi."

Thấy Cố Trường Ca hiện thân, trong mắt Khương Lạc Thần lóe lên ý cười, không nhịn được nhỏ nhẹ nói bên tai lão nương tóc vàng.

...

Mặc dù trước đó tất cả nhân vật nội tình đã biết đến Cố Trường Ca và một số chuyện về hắn.

Nhưng được tận mắt nhìn thấy ở khoảng cách gần như thế này thì vẫn là lần đầu tiên.

Trong lòng mọi người đều nảy sinh cảm giác rất lạ thường, cảm thấy quả không hổ danh những lời đồn đại trước đó.

"Thật là nam tử hiếm thấy trên đời, ngay cả ta cũng không nhìn thấu được hắn."

Nghe vậy, lão nương tóc vàng cũng chính là Kim Dương Thiên Nữ nhẹ nhàng lắc đầu.

Đôi mắt của nàng cực kỳ giống với Khương Lạc Thần, lúc nhìn chăm chú vào Cố Trường Ca có kim mang lưu chuyển, không còn vẻ già cả vẩn đục như trước nữa.

Nói về huyết mạch, nàng cực kỳ giống với Khương Lạc Thần.

Nhưng mà Khương Lạc Thần vẫn chưa đạt đến trình độ phản tổ như nàng, còn kém rất nhiều thời cơ.

Thật ra toàn bộ Thái Hư thần tộc có quan hệ cực kỳ mật thiết với Kim Ô nhất tộc thời cổ lão.

Bản thân Thái Hư thần tộc chính là do Thái Dương Chân Ý diễn hóa ra.

"Bái kiến Trường Ca thiếu chủ."

Sau khi phản ứng lại, mọi người trong đại điện trung tâm đều khách sáo chắp tay chào hỏi Cố Trường Ca.

"Cái gì..."

Khác với bọn hắn, đôi đồng tử màu xanh lá của Thiên Sinh Yêu Vương lại lập tức dính chặt vào Cố Trường Ca.

Toàn thân hắn căng cứng cứ như gặp được chuyện nào đó không thể tưởng tượng nổi.

Vốn dĩ biểu cảm của hắn cực kỳ lạnh nhạt, cho dù nhìn thấy rất nhiều nhân vật nội tình ở đây hắn cũng lười phản ứng lại.

Nhưng mà giờ đây cả người hắn lại run lên nhè nhẹ như thể gặp được chuyện kỳ quặc nào đó, tâm trạng khó mà bình tĩnh lại được.

"Yêu Vương, ngài..."

Một chúng yêu ma đằng sau Thiên Sinh Yêu Vương đều do hắn cầm đầu, hiện nay cảm giác được dị trạng của hắn, sắc mặt cả bọn đều khẽ biến, không kìm được lên tiếng quan tâm hỏi.

Đa số nhân vật có nội tình như Sát Na Cổ Phật, độc nhãn đạo nhân và Kim Dương Thiên Nữ cũng lập tức cảm nhận được điểm dị thường của Thiên Sinh Yêu Vương, bọn hắn nhìn lại đó, mỗi người một biểu cảm khác nhau.

Thần niệm của bọn hắn cực kỳ cường đại, tất nhiên có thể phát hiện ra giờ khắc này trong lòng của Thiên Sinh Yêu Vương hoảng sợ và chấn động như thế nào.

Điều này khiến cho bọn hắn vô cùng tò mò, thậm chí có hơi khó hiểu.

Chẳng lẽ trên người Cố Trường Ca có chỗ thần dị nào đó nên hắn mới như thế? Hay là Thiên Sinh Yêu Vương đã nhận ra có điểm nào đó không thích hợp?

Nhưng ngay sau đấy, chỉ trong nháy mắt ý niệm này đã tan biến khỏi đầu bọn hắn, bọn hắn cho rằng Thiên Sinh Yêu Vương như thế là vì thấy được một thân ảnh khác phía sau Cố Trường Ca.

Một đạo nhân có vóc dáng tầm trung đang cất bước vào trong điện theo Cố Trường Ca.

Vũ y tinh quan đạo bào tung bay.

Trên khuôn mặt hắn có nét cười hiền lành ôn hòa, có tang thương mà cũng không thiếu sự sáng suốt, dường như có mảnh vỡ thời gian lượn lờ quanh thân hắn, tựa hồ không thuộc về một đời này.

Hết chương 1911.
Bạn cần đăng nhập để bình luận