Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1344: Bạch Cốt đại vực

Chương 1344: Bạch Cốt đại vực

"Ta đã biết, cho nên nói bây giờ sư tôn ta đã rơi vào trong tay Thượng giới sao?"

Tống Thiền rất nhanh bình tĩnh lại, thầm nghĩ đến lúc sư tôn rời đi đã dặn dò với nàng rằng không nên đi báo thù.

Thế nhưng chuyện đã đến bước này, nàng thật có thể thờ ơ sao?

Nếu không có sư tôn, làm sao có nàng ngày hôm nay.

"Chính xác mà nói chính là đã rơi vào tay Cố Trường Ca."

Lâm Vũ thở dài nói, hắn thấy lần này ở sâu trong Giới Vô Uyên, bỗng nhiên có đại quân Thượng giới xuất hiện, kỳ thật không thoát khỏi quan hệ với Thiên Lộc Huyền Nữ,.

Lúc ấy, hắn gặp qua Thiên Lộc Huyền Nữ, cảm giác tình trạng của nàng cũng không ổn lắm.

"Cố Trường Ca…"

Sắc mặt của Tống Thiền có chút trắng bệch, nàng tự nhiên nhớ ra đã từng thấy qua uy thế kinh người của Cố Trường Ca lúc ở Giới Vô Uyên.

Sư tôn rơi vào trong tay hắn rồi, phải đi cứu người như thế nào đây?

"Vậy ngươi nói, lần này việc thông đạo ở Giới Vô Uyên có thể liên quan đến sư tôn ta hay không?"

Tống Thiền bỗng nhiên nghĩ đến khả năng khác đã nhịn không được rùng mình một cái.

Nàng không thể tin được, sư tôn nàng có thân phận cỡ nào, chính là thần thủ hộ Thiên Lộc thành, cho dù là chết nàng ấy cũng sẽ không phản bội Thiên Lộc thành.

Tống Thiền hiểu rất rõ đối với Thiên Lộc Huyền Nữ, biết được nàng ấy sẽ không làm chuyện như vậy.

Nhưng bây giờ, ngoại trừ khả năng đó ra không còn khả năng thứ hai.

Nói cách khác, không biết từ khi nào Thiên Lộc Huyền Nữ đã đứng ở phía bên kia Thượng giới, trở thành kẻ thù của Bát Hoang Thập Vực.

Điều đấy khiến đầu nàng có chút choáng váng, thậm chí nhất thời cảm thấy mình điên rồi, làm sao lại suy đoán ra chuyện đáng sợ như thế!

"Ngươi thân là đệ tử của Thiên Lộc Huyền Nữ, chắc hiểu rõ về nàng hơn so với ta."

Lâm Vũ lắc đầu, cũng không nói thêm gì.

Hắn tới đây, cũng chỉ là nói cho Tống Thiền chuyện này, việc còn lại, hắn sẽ không nhiều lời.

Nếu Tống Thiền thật sự lo lắng cho sự an nguy của Thiên Lộc Huyền Nữ, như vậy nàng tuyệt nhiên sẽ biết làm như thế nào.

Trận pháp hạch tâm ở Thiên Lộc thành, hắn chỉ có thể tiếp cận thông qua Tống Thiền nếu không hắn sẽ không còn cách nào khác.

"Ta đã biết." Âm thanh của Tống Thiền nhẹ nhàng đến phát run.

Đột nhiên ý thức được sư tôn đã phản bội Bát Hoang Thập Vực, điều đấy làm nàng không thể tin được, cho tới bây giờ đầu vẫn cứ ông ông.

Sau đó, Lâm Vũ rời đi, dự định trở về tộc địa nhằm an bài một vài việc trong tộc.

Sau khi tận mắt thấy sự cường đại của Cố Trường Ca, gia tộc phía sau hắn cũng hiểu rõ trận chiến kia sẽ khôgn chiếm được bao nhiêu phần thắng.

Nếu đại quân Thượng giới bắt đầu công phạt Thiên Lộc thành, lúc đó không chỉ đơn giản là đối mặt với một mình Cố Trường Ca như vậy.

Hắn không chỉ muốn cân nhắc vì bản thân, mà còn là vì gia tộc.

Ỏ một bên khác, Cổ Vô Địch, Tiêu Dương với rất nhiều tồn tại cổ lão đang ở cùng một chỗ thương nghị đại sự.

Hai người đều là đệ tử của Cửu Đại sơn, nhất là Cổ Vô Địch còn là Đạo Tử Cửu Đại sơn, thân phận tôn quý.

Nhưng bây giờ Cửu Đại sơn bị hủy diệt, chỉ dựa vào thực lực của hai người đó rất khó có tác dụng gì trong cuộc đại chiến này.

Cho nên sau một lúc thương nghị, bọn hắn quyết định đi tìm Đại Sơn chủ thần bí.

Theo những lời của sơn chủ khác ở Cửu Đại sơn nói qua, thực lực Đại sơn chủ rất cường đại khủng bố, muốn tìm hiểu thời gian tồn tại của hắn phải ngược dòng về thời điểm Cửu Đại sơn thành lập.

Dù là tám vị sơn chủ còn lại cộng lại cũng không phải là đối thủ của hắn.

Nếu có thể tìm được Đại sơn chủ, như vậy lần này Bát Hoang Thập Vực quyết chiến một trận cuối cùng với Thượng giới, e là có thể có được kết quả không tưởng tượng nổi.

Hơn nữa, trong lòng Tiêu Dương còn có suy nghĩ khác, trước đó Nhị Sơn chủ từng nói với hắn về thân thế của hắn.

Đoạn thời gian qua, hắn cũng thông qua đủ loại phương pháp, điều tra về tin tức của Thủ Hộ Giả nhất tộc.

Nhưng chỉ biết là hơn hai mươi năm trước, tộc đàn đó đã gặp phải tai họa bất ngờ, bị một đám người thần bí tấn công sau đó sụp đổ và biến thành một thảm họa.

Bây giờ, ở bên trong dãy núi thuộc về Thủ Hộ Giả nhất tộc vẫn có thể thấy được ngọn lửa lớn rừng rực không thể dập tắt.

Rất nhiều người đều đang hoài nghi có phải Thủ Hộ Giả nhất mạch đã bị diệt tuyệt rồi hay không.

Chuyện ấy khiến Tiêu Dương thảm thiết trong lòng, ký ức của hắn kỳ thật không nhiều, huống chi hơn hai mươi năm trước hắn còn ở trong tã lót, dốt nát vô tri.

Sau đó, được người hầu mở ra đường máu, chiến đấu anh dũng đưa đến dưới chân Cửu Đại sơn, nơi bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.

Nhưng, Tiêu Dương cũng không tin trên thế gian này trừ hắn ra, lại không còn thân tộc nào còn sống.

Dựa theo lời Nhị sơn chủ, huyết mạch của hắn còn cần phải trải qua phương pháp đặc biệt thì mới có thể thức tỉnh, khi đó, mới có thể có được sức mạnh quỷ thần cường đại.

Nếu hắn không tìm thấy tộc nhân, thì huyết mạch của Thủ Hộ Giả nhất tộc cũng không có tác dụng gì.

Cho nên Tiêu Dương dự định trong khoảng thời gian này tìm bốn phương xem có thể có một chút manh mối, tìm được tộc nhân của mình hay không?

Mà ngay khi Bát Hoang Thập Vực đang bị tin tức Giới Vô Uyên bại trận bao trùm làm khắp nơi hỗn loạn thì ở Bạch Cốt đại vực, ở một nơi cực kì khô kiệt u ám.

Đây là một vùng đất nhỏ màu đen, có khí tức cổ xưa vô cùng lâu đời, hóa thành sương mù Hỗn Độn bao phủ tám phương, tràn ngập khí thế đáng sợ.

Cho dù là người có cấp độ Thánh Cảnh khi bước vào nơi đây cũng phải tim đập nhanh, mặt biến sắc, cẩn thận từng li từng tí.

Bạch Cốt đại vực là một vực cực kì đặc biệt của Bát Hoang Thập Vực.

Bởi vì ở vực này sinh linh cực kì thưa thớt, mặc dù vô cùng rộng lớn nhưng thế lực bộ tộc còn ít hơn so với các đại vực còn lại.

Còn có ý kiến cho rằng Bạch Cốt đại vực kỳ thật được tạo thành từ một mảnh vỡ được tách rời thuộc một nơi từng có tên là Cửu U Táng Địa thần bí.

Ầm! !

Mà giờ khắc này, ở trong nơi sâu nhất, có một đôi mắt mở ra, trong đó hiện lên một cảnh tượng kinh khủng.

Mặt trời mọc, mặt trăng lặn, biển cả hóa ruộng dâu, lôi điện khô kiệt hóa thành tro, vũ trụ vỡ nát, chúng sinh buồn bã khóc lóc.

Đôi mắt đó rất lớn, giống như là màu đen duy nhất trong sương mù, rất lạnh lùng, không có cảm xúc.

"Giới Vô Uyên tan tác, nhân vật thủ lĩnh Thượng giới là họ Cố, thì ra là thế."

"Cuối cùng trận đại chiến kia vẫn diễn ra sao? Sứ mệnh tộc ta nhiều năm như vậy, cuối cùng vẫn phải hoàn thành..."

Thân ảnh người này vô cùng kinh khủng, đang thì thào nói.

Ngoài mặt là vậy nhưng trong lòng của hắn lại có chút thoải mái, khó mà che đậy được một chút kích động, hưng phấn.

Hết chương 1344.
Bạn cần đăng nhập để bình luận