Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2205: Làm sao có thể

Chương 2205: Làm sao có thể

"Cái gì..."

Vương Tử Câm đi theo phía sau, cách đám người Tiên Vương một khoảng, giờ phút này hoàn toàn ngây dại, trên mặt hiện vẻ khó có thể tin.

Nàng cứng đờ như một bức tượng, không thể tin được những gì mà mình đang nhìn thấy, cả người bị cảm xúc khó tin bao phủ.

Điều này làm sao có thể? Tại sao hắn lại ở đây? Không đúng...

Hắn... là kẻ đã khiến tất cả mọi người ở Tiên vực sợ hãi kiêng kỵ, khiến Tiên vực hiện giờ lâm vào khủng hoảng? Quả thực Vương Tử Câm không thể tưởng tượng được những gì mà bản thân đang nhìn thấy, có cảm giác tất cả mọi chuyện đều quá mộng ảo.

Lúc ở thượng giới, tuy rằng nàng cảm nhận được Cố Trường Ca cất giấu rất nhiều thủ đoạn, không hiền hòa lương thiện như vẻ bề ngoài, ẩn chứa rất nhiều bí mật không muốn ai biết.

Nhưng nàng hoàn toàn không nghĩ tới hắn sẽ có thân phận như vậy.

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, nàng thật sự không có cách nào liên hệ tất cả những chuyện này với nhau.

Lúc ấy nàng vô cùng tò mò, luôn muốn đào sâu bí mật trên người Cố Trường Ca. Thời điểm ở Chân Tiên thư viện, nàng còn đánh chủ ý lên Cố Trường Ca nhiều lần.

Thế nhưng lúc đó biểu hiện của Cố Trường Ca giống như là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, ngược lại tựa hồ rất có hứng thú đối với một vị Thánh nữ khác của Nhân Tổ Điện là Giang Sở Sở.

Đối với nàng mà nói, Cố Trường Ca là một người rất đặc biệt, giống như sương mù, tràn ngập vô số điều huyền bí.

Vương Tử Câm cũng không có cách nào phủ nhận, đúng thật là nàng có hảo cảm với Cố Trường Ca, bằng không thì với tính cách của nàng, không có khả năng nàng chủ động tiếp cận hắn.

Đương nhiên, sau một số chuyện gặp phải ở Bát Hoang thập vực, cái nhìn của nàng đối với Cố Trường Ca đã thay đổi rất nhiều.

Hắn rất nguy hiểm, tâm ngoan thủ lạt, mặt ngoài hiền hòa khiêm tốn, kì thực vô cùng lạnh lùng và tuyệt tình, xem thế nhân như kiến hôi và quân cờ.

Đối diện với vô lượng sinh linh ở Bát Hoang thập vực, hắn cũng có thể mặt không đổi sắc, vân đạm phong khinh mà lừa giết. Nhưng tính cách Cố Trường Ca như vậy lại làm cho Vương Tử Câm nhớ mãi không quên.

Thế nên trước khi được Tiên Vương thế gia tiếp dẫn rời khỏi thượng giới thì nàng còn định nói cho Cố Trường Ca biết một tiếng.

Tuy nhiên lúc ấy thời gian quá mức vội vàng, cho dù là tộc nhân của gia tộc nàng hay rất nhiều thân nhân cũng đều không biết việc này, chứ đừng nói là người bên ngoài.

Điều này trở thành một tiếc nuối trong lòng Vương Tử Câm.

Giữa Tiên vực và thượng giới, Địa Tuyệt Thiên Thông quá mức xa xôi, giống như một đầu là tinh không, đầu khác là thế giới bên kia. Ngay cả Tiên Vương muốn đi tới thượng giới cũng vô cùng khó khăn, sẽ bị quy tắc và ý chí thiên địa áp chế. Nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn, chỉ sợ cả đời này nàng cũng sẽ không thể gặp được Cố Trường Ca. Mà Vương Tử Câm tuyệt đối không ngờ mình lại được nhìn thấy Cố Trường Ca ở thời điểm và địa điểm đặc thù như thế này.

Nhất là hiện tại nàng lại dùng phương thức khác xuất hiện ở đây.

Vương Tử Câm phục hồi tinh thần, biểu tình rất phức tạp, muốn tiến lên bắt chuyện nhưng chung quy vẫn chỉ há miệng mà không nói gì cả, nàng đứng yên tại chỗ.

Với tính cách của nàng, nếu như là trước kia, nàng sẽ không do dự lằng nhằng như vậy, mà bây giờ đã khác với ngày xưa.

Cố Trường Ca vẫn còn ở đó nhưng hiện tại hắn vẫn là hắn của trước kia sao? Đã bao nhiêu năm hai người không gặp rồi?

Mấy trăm năm, thậm chí còn lâu hơn, thời gian Tiên vực trôi qua cùng thời gian thượng giới trôi qua có thể giống nhau sao? Giờ khắc này Vương Tử Câm nghĩ đến ngọc bội thiếp thân lúc trước Cố Trường Ca tặng cho nàng, đại biểu rằng Cố Trường Ca nợ nàng một nhân tình.

Cố Trường Ca cũng cam đoan hắn có thể đáp ứng một yêu cầu của nàng, chỉ cần không quá đáng là được. Mà hiện giờ miếng ngọc bội thiếp thân kia được nàng cẩn thận cất giữ, trân trọng như mạng.

Nàng chỉ lẳng lặng đứng tại chỗ, nhìn thấy La vương và hai vị Tiên Vương của Vương gia cùng với các Tiên Vương khác ở Trung Tiên vực đang đứng đằng trước cung kính bái kiến. Bọn hắn vô cùng sợ hãi, đồng thời đang cố hết sức giải thích chuyện đã xảy ra lúc trước.

Trước tiên mấy vị Tiên Vương thề với thiên đạo sau đó nói rõ bọn hắn không liên quan đến chuyện kia.

La vương cũng giống như vậy, sớm đã mất đi uy phong của Tiên Vương ngày trước, đứng ở nơi đó giải thích nguyên nhân, lo lắng Cố Trường Ca sẽ hiểu lầm.

Tất cả Tiên Vương ở Trung Tiên vực đều được coi là lực lượng cường đại nhất của Tiên vực hiện nay, một mình có thể hủy đi đại giới và vũ trụ vô cùng cổ lão, mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng bọn hắn thân là Tiên Vương vậy mà lại sợ hãi, kiêng kỵ đối với một người trẻ tuổi như vậy.

Cố Trường Ca ngồi tại chỗ, không nhanh không chậm uống rượu, cũng không để ý đến đám người Trung Tiên vực.

"Nếu các ngươi đã nói không phải do các ngươi gây ra, vậy ta phải tin tưởng các ngươi như thế nào?"

"Một lời nói, một câu thề với thiên đạo, liền muốn vứt bỏ tất cả những chuyện này không còn một mảnh?"

Hắn tùy ý nói.

Hắn biết với dũng khí của những Tiên Vương này tuyệt đối không dám làm ra chuyện như vậy. Dù sao ở phía sau bọn hắn còn có hậu nhân tộc quần, thậm chí còn có toàn bộ Trung Tiên vực.

Trừ khi bọn hắn thật sự không muốn sống, muốn kéo cả tộc quần, thậm chí Trung Tiên vực cùng nhau bị diệt.

Nhưng Cố Trường Ca vẫn nói như vậy, muốn để cho bọn hắn nảy sinh sự sợ hãi, đồng thời bắt được thế lực lúc trước đã động thủ.

Hết chương 2205.
Bạn cần đăng nhập để bình luận