Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3667. Đúng là không biết sống chết



Chương 3667. Đúng là không biết sống chết




Mặc dù Vị Ương tiên triều khá nổi tiếng trong Thương Mang, nhưng bọn họ cũng chỉ là một phương thế lực, có nội tình có thể so sánh với chí cường chân giới, nhưng trước mặt văn minh thần bí lâu đời, bọn họ vẫn không đáng nhắc đến.
Một vương tộc trong ngũ đại vương tộc của Cổ Tàng Văn Minh cũng có thực lực quét ngang Vị Ương tiên triều.
Đối với sinh linh và tu sĩ của Cổ Tàng Văn Minh mà nói, hành động lần này của Vị Ương tiên triều có chút buồn cười.
Tuy nhiên, vẫn có rất nhiều nhân vật cổ lão sau khi thức tỉnh thì cau chặt mày. Vị Ương tiên triều không đáng để lo, nhưng hiển nhiên sau lưng nó có chỗ dựa. Đó chính là Phạt Thiên Minh đã hình thành đại nhất thống chi thế.
Vị Ương tiên triều xâm phạm, biểu hiện của một đội quân tiên phong, còn không phải Phạt Thiên Minh thăm dò thì là cái gì?
Nên biết rằng tộc đàn hắc ám đang khởi xướng xâm lược Cửu Thiên chi địa, bây giờ đến phiên Phạt Thiên Minh tấn công Cổ Tàng Văn Minh.
Hai bên đã thương lượng xong?
Trong Thương Mang, ngoại trừ những tồn tại ẩn thân bên trong thời không loạn lưu, trong số những chân giới văn minh chi chít khắp nơi, chỉ còn sót lại Cổ Tàng Văn Minh và Cửu Thiên chi địa được xem là tịnh thổ.
Nhưng hiện tại, hai tịnh thổ này bắt đầu bị chiến hỏa xâm nhập, không còn thời gian yên bình nữa.
“Vị Ương tiên triều không có ý khai chiến với Cổ Tàng Văn Minh, nhưng mong rằng Cổ Tàng Văn Minh giao ra chủ mưu đằng sau của Chính Nhất Minh là Vận Chủ.”
“Vận Chủ cấu kết tộc đàn hắc ám, họa loạn Vị Ương tiên triều ta, lại còn thao túng sinh tử của Vị Ương đế quân, bắt ông ấy mang đi…”
Trong hư vô hạo đãng, âm thanh của Khương Vị Ương bỗng nhiên vang lên.
Nhưng trong giọng nói thanh thúy đó lại ẩn chứa một sự kiên định và chấp nhất đến cực hạn, đáp lại những người đã xuất hiện trong hư không.
“Buồn cười.”
“Vận Chủ là ai? Chúng ta chưa từng nghe nói qua. Nếu Vị Ương tiên triều thức thời, các ngươi hãy ngoan ngoãn thối lui. Bây giờ thế cục Thương Mang vất vả lắm mới lắng lại. Cân nhắc đến cục diện rối rắm đã được dẹp yên, chúng ta sẽ bỏ qua sự mạo phạm của Vị Ương tiên triều.”
“Nếu không, các ngươi đừng trách chúng ta không khách sáo.”
Mấy bóng người đứng giữa hư không đều là tồn tại Đạo cảnh.
Tuy nói bọn họ có thể cảm nhận được bên trong đại quân của Vị Ương tiên triều che giấu khí tức của nhân vật Tổ Đạo cảnh, nhưng bọn họ vẫn không hề cố kỵ, trong lời nói tràn ngập sự khinh miệt và khinh thường Vị Ương tiên triều.
Gương mặt của Khương Vị Ương không thay đổi, vẫn lạnh lùng và dứt khoát như cũ: “Đã như vậy, Vị Ương tiên triều ta sẽ tự mình đi tìm, tìm cho ra Vận Chủ đó.”
“Ha ha, tiểu công chúa của Vị Ương tiên triều, dựa vào thực lực của các ngươi mà cũng dám đến làm càn ở Cổ Tàng Văn Minh ta sao?”
“Đúng là không biết sống chết.”
Đám người lần lượt phát ra tiếng cười lạnh, hoàn toàn không quan tâm đến đại quân Vị Ương tiên triều trước mắt.
Trên gương mặt xinh đẹp của Khương Vị Ương tràn đầy sương lạnh, ngọc thủ nắm chặt, sau đó nàng lạnh lùng hạ lệnh: “Ra tay.”
Trận đại chiến này không cách nào tránh khỏi bạo phát. Vị Ương tiên triều mở thông đạo thời không mà đến, bọn họ đã sớm chuẩn bị cho một trận chém giết.
“Giết.”
Đại quân Vị Ương tiên triều trùng sát đến, cuốn lên một đợt thủy triều, hình như có ngàn tỷ lớp.
Rất nhiều vũ trụ của Cổ Tàng Văn Minh cũng có cánh cửa mở ra, hào quang sáng chói chiếu rọi tinh vực đen nhánh, hiển thị những thế giới đã sớm chết héo đằng sau.
Bên trong những thế giới đó có khí tức không hiểu giáng xuống, giống như một loại sát khí màu trắng nhàn nhạt, phiêu đãng như sương.
Những vùng đất khô cằn và chết chóc bắt đầu nứt ra, từng bộ xương trắng lần lượt đi ra, tà khí màu trắng quanh quẩn trên người, lập tức biến thành chiến mã, giáp da, thiên đao màu đen, trường mâu… Chỗ sâu còn có khí tức kinh khủng cuộn trào, từng chiến xa bằng đồng thau mang theo ánh sáng rỉ sét từ dưới đất xông lên, trong đó có tướng lĩnh xuất hiện thống ngự vạn quân giết ra ngoài.
Đây là cảnh tượng vô cùng kinh người, khiến lòng người rúng động sợ hãi.
Bên trong tiểu thế giới khí tức không biết tên giáng xuống, ẩn chứa một loại quy tắc nào đó, khiến cho sinh linh đã chết đi trong đại chiến một lần nữa xuất hiện, phủ thêm lớp giáp da giày, tựa như sống lại, không sợ sinh tử, không biết đau đớn, trùng sát với đại quân của Vị Ương tiên triều.
Xung quanh Vị Ương tiên triều càng lúc càng có nhiều khe hở xuất hiện, phía sau nối liền thế giới này với thế giới khác, không biết đã chôn vùi bao lâu trong thời không, vừa mới hiển hiện đã lan tràn khí tức mục nát, cổ lão.
Bên trong một phương đại giới càng có đại thủ kinh khủng có thể nhìn thấy ló ra, đánh thẳng đến chỗ đông đảo tướng lĩnh thống soái của Vị Ương tiên triều.
Gương mặt của Cơ Hàm Cảnh lạnh lại sau chiếc mặt nạ. Nàng vỗ tới một chưởng, hạt thời không vô tận bộc phát bốc hơi, không ngừng kịch chấn, tựa như xuất hiện một trận phong bạo đáng sợ quét sạch chư thế.
Các loại khe nứt lan tràn trong hư vô, nuốt chửng những vũ trụ bị tàn phá.
Một đám cao thủ Đạo cảnh của Vị Ương tiên triều ra tay trong đại chiến, ngay cả lão tổ Tổ đạo cảnh hoàng thất đang ẩn mình cũng không hề do dự mà xông ra. Hết chương 3667.



Bạn cần đăng nhập để bình luận