Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3732. Mượn thân phận của ngươi dùng một lát



Chương 3732. Mượn thân phận của ngươi dùng một lát




“Số hai?”
Trên người Hỏa Thần Chúc Dung đột nhiên bộc phát ánh lửa ngút trời. Mỗi một sợi hỏa diễm đủ để đốt diệt vũ trụ. Ông ta cực kỳ tức giận, ánh mắt không che giấu bất kỳ sát khí nào, ngay cả Bất Đình Hồ Dư dưới người ông ta cũng trở nên vô cùng cáu kỉnh và tức giận.
“Xem ra ngươi vẫn còn nhớ rõ ta. Ngươi muốn báo thù cho Nhục Thu sao? Mặc dù ngươi thành tựu Lộ Tận, nhưng trong mắt ta, ngươi chẳng khác nào đứa bé tập tễnh biết đi.” Bên trong quan tài đen nhánh truyền ra giọng nói cực kỳ khinh thường. Trên đỉnh đầu Hỏa Thần Chúc Dung xuất hiện một ngọn lửa chói mắt. Những tia lửa phun xuống, sương mù hỗn độn bốc lên, trong đó có vạn hỏa chi đạo. Tất cả ánh sáng và nhiệt lượng đều tụ tập ở đó. Tinh hà vô biên đều bị tịch diệt. Hỏa Thần Chúc Dung giống như cự nhân to lớn đứng sừng sững giữa bóng đêm vô tận, tắm rửa chư thiên chi hỏa. Khí tức cường hoành chấn nhiếp hàng trăm tỷ thời không.
“Nhục Thu chết trong tay ngươi?”
Diễm Cơ chấn động, khó trách Hỏa Thần Chúc Dung lại tức giận như vậy.
Tiên Thiên Ngũ Linh Thần lúc trước bây giờ cũng chỉ còn lại một mình ông ta, bốn thần còn lại đã chết từ lâu, ngay cả vết tích cũng không còn thừa. Cho dù Lực Chủ cũng không thể phục sinh.
Xem ra, Tiên Thiên Ngũ Linh Thần chết đi có liên quan đến thế lực của người bên trong quan tài?
“Hình như Sát Sinh Điện cũng dự định nhúng tay vào?”
Hỏa Thần Chúc Dung vẫn không ra tay. Ông ta đã nhìn ra, Tam Thanh Đạo Giới, Như Lai Phật Quốc và Sát Sinh Điện sau lưng số hai đều khăng khăng gây khó dễ cho ông khi tiến về Phạt Thiên Minh.
Đây rõ ràng là một thái độ, cũng có thể là một loại thăm dò. Về phần thăm dò Lực Chủ sau lưng ông ta hay là thăm dò minh chủ Phạt Thiên Minh thì ông ta không biết rồi.
Hiện tại, điều duy nhất ông ta có thể xác định là trước khi còn chưa nắm chắc, Lực Chủ sẽ không dễ dàng kết thúc.
“Có vẻ như hôm nay hai chúng ta không thể đến Phạt Thiên Minh rồi.”
“Nếu ta bước đến trước mấy bước, có phải sẽ còn có tồn tại khác nhảy ra chặn đường hay không?”
Hỏa Thần Chúc Dung cố kềm nén cơn giận, nói một câu với Diễm Cơ, nhưng câu nói thứ hai hiển nhiên là nói với ba người đối diện.
“Tiên tổ?”
Diễm Cơ nắm chặt tay, có chút bất lực. Thực lực của nàng quá nhỏ yếu. Trong mắt những tồn tại này, ngay cả sâu kiến nàng cũng không được tính.
Bên trong quan tài truyền ra âm thanh lãnh đạm: “Xem ra Chúc Dung ngươi cũng biết thức thời đấy. Vậy ngươi hãy giao nữ tử sau lưng ngươi ra đây.”
“Tại sao các ngươi lại để mắt đến nàng?”
Hỏa Thần Chúc Dung cũng không trả lời mà hỏi câu ngược lại.
“Đây là ý của các vị đại nhân. Cho dù Lực Chủ đến, kết quả cũng giống nhau mà thôi.”
Số hai bên trong quan tài một lần nữa lạnh lùng nói.
Sắc mặt Diễm Cơ tái đi.
Gương mặt Hỏa Thần Chúc Dung trở nên nặng nề. Vừa rồi, ông ta đã phát ra khí tức của bản thân, một tồn tại Lộ Tận, không có khả năng không bị phát giác nhưng thời không này vẫn không hề có bất cứ động tĩnh.
Điều này đủ chứng minh thời không này đã bị phong tỏa, ngay cả ba động của Lộ Tận cũng không truyền đi được.
“Ra tay là vị tồn tại nào, điều này hoàn toàn không cần suy nghĩ.”
“Lực Chủ đại nhân đã sớm dự liệu được sẽ có tình huống như vậy sao? Ngài ấy nói với ta nếu có thể bình yên đưa Diễm Cơ đến Phạt Thiên Minh thì mới có thể cân nhắc chuyện phía sau.” Hỏa Thần Chúc Dung nhìn Diễm Cơ. Ông ta cùng lắm chỉ có thể dây dưa với số hai mà thôi. Mặc dù Bất Đình Hồ Dư là sinh linh Tiên Thiên, lại còn là tọa kỵ của ông ta nhưng hắn ta không thể nào là đối thủ của Vương Ốc Chân Quân và Độ Thế Bồ Tát.
Thực lực của Diễm Cơ thì lại càng không đáng kể.
“Tiên tổ…”
Lúc này Diễm Cơ cũng đã hiểu được tình huống. Mặc dù nàng không biết vì sao nàng lại liên quan đến chuyện này, nhưng nàng cũng biết, chỉ sợ tiên tổ không thể bảo vệ được nàng.
“Tiên tổ không nên tự trách. Đây có lẽ là lý do vì sao trước đó ta dự cảm được bản thân sẽ có một trận đại kiếp.”
Nàng nói, cũng không thể hiện quá nhiều sự kinh hãi và sợ sệt, thậm chí còn có chút ung dung.
Lúc này, Vương Ốc Chân Quân, Độ Thế Bồ Tát không khỏi tán dương: “Có tuệ căn thông minh như vậy, nếu có thể tiêu trừ nghiệp lực trở về chính đồ, tương lai bất khả hạn lượng.”
“Yên tâm đi, chúng ta không có ác ý với ngươi, chúng ta chỉ muốn mượn thân phận của ngươi dùng một lát.”
Số hai bên trong quan tài rơi vào im lặng, không tiếp tục nói nữa.
Hỏa Thần Chúc Dung than nhẹ, cuối cùng lựa chọn im lặng, không ra tay.
Âm thanh xiềng xích đen nhánh vang lên. Bên trên quan tài, một luồng ánh sáng lấp lóe, biến thành những sợi xiềng xích lao thẳng đến Diễm Cơ.
Sóng lớn mênh mông đánh ra. Mặc dù khu vực thời không này đang yên tĩnh, giống như bị cách ly hoàn toàn, nhưng lúc này rất nhiều siêu cấp đa nguyên vũ trụ có rất nhiều ánh mắt khác biệt mật thiết chú ý đến cảnh tượng đó, hiển nhiên đã sớm có dự mưu.
Tại một thời không nào đó, một bóng người ngồi xếp bằng chỗ sâu vô tận cảm thấy kinh ngạc, sau đó mỉm cười.
Tại một vũ trụ xa xôi khác, bên trong tầng sâu nhất của thời không phát ra tiếng cười lạnh.
Diễm Cơ khoanh tay chịu chết, không muốn giãy dụa.
Nhưng lúc này, khi xiềng xích buộc chặt trên người nàng rơi xuống, trong không gian vang lên một âm thanh vỡ vụn, giống như kết giới sụp đổ, vũ trụ đổ sụp, chư thế vỡ đê.
Vương Ốc Chân Quân, Độ Thế Bồ Tát biến sắc. Bóng người áo bào xám kéo theo chiếc quan tài, ánh mắt tịch diệt đột nhiên chiếu rọi một bàn tay thon dài.
Bàn tay giống như từ thời không xa xôi dò tới. Những nơi mà nó đi qua, hết thảy sụp đổ, vạn pháp im lặng, lần lượt bị phá diệt. Quan tài đen nhánh chấn động, dường như muốn mở ra. Khí tức sát lục vô biên ngút trời, nhưng khi bàn tay kia tùy ý rơi xuống, quan tài trong nháy mắt bị xuyên qua… Hết chương 3732.



Bạn cần đăng nhập để bình luận