Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2603: Đại điển thu đồ đệ

Chương 2603: Đại điển thu đồ đệ

“Nhưng bây giờ mình không thể chết được, thù cha còn chưa kịp báo, những khuất nhục mà năm ấy mẫu thân phải chịu còn chưa trả lại đủ cho tộc kia.”

“Trước khi lâm chung mẫu thân còn dặn dò mình chăm sóc tốt cho đệ đệ.”

Mộc Yên nhìn người đẹp đến tuyệt sắc khuynh thành trong gương, ánh mắt có hơi hoảng hốt. Đã lâu rồi nàng không nhìn thấy dáng vẻ của mình như thế.

Trước đây khi hành tẩu bên ngoài, nàng đều không để lộ mặt thật của mình, luôn luôn dịch dung. Bởi vì tư sắc của nàng rất dễ gây nên rất nhiều phiền phức không đáng có.

Giống như bây giờ đây, sau khi khôi phục chân dung, nàng còn có chút không kịp thích ứng.

Mấy ngày nay bị Trọc Ô bắt đến đây, nàng không giờ khắc nào không nghĩ cách làm sao để chạy trốn. Nhưng cuối cùng nàng phát hiện, nhất cử nhất động của nàng, bao gồm cả một ý nghĩ, Trọc Ô cũng đều biết rõ tường tận, nhìn vào trong mắt.

Hiện giờ nàng như một con chim hoàng yến bị Trọc Ô nhốt trong lồng.

Mộc Yên thầm thở dài một hơi, sau đó không nhịn được nhớ đến một chuyện khác.

“Ban đầu khi tên tộc nhân Trọc tộc kia bắt ta hình như từng nói lo sau lưng ta có cao nhân nào đó tồn tại, đang vạch mưu bày kế với Trọc Ô.”

“Nếu chuyện này là thật, liệu có phải có nghĩa là phía tộc kia vẫn luôn chú ý đến ta? Hay là đang nói đến đệ đệ.”

“Nếu là thật, vậy đã lâu như thế rồi mà sao không nghe thấy phong thanh chút gì. Hay chỉ đơn giản là do bọn họ suy nghĩ quá nhiều. Sau lưng ta làm gì có cao nhân nào nữa?”

Mộc Yên khẽ lắc đầu, nàng đã đi đến bước đường này, đến tận lúc này đều tự dựa vào chính mình, không hề có bất kỳ ai chống lưng hỗ trợ nàng.

Mặc dù nàng có huyết mạch Vĩnh Hằng Thần Tộc, nhưng thật ra cũng không được thuần khiết, bởi vì phụ thân của nàng là Nhân tộc, không phải là tộc nhân của Vĩnh Hằng Thần Tộc.

Chuyện này dính dáng đến một chuyện bí ẩn về Vĩnh Hằng Thần Tộc từ rất nhiều năm trước. Nó cũng liên quan đến việc phụ thân nàng bị giết chết và khiến mẫu thân sầu não uất ức.

Nỗi hận của Mộc Yên dồn lên mạch này của Trọc tộc thật ra cũng vì nó có liên quan rất lớn đến việc này. Chỉ là bây giờ nàng có suy nghĩ những chuyện này cũng vô dụng.

“Thật sự không còn cách nào khác nữa sao?”

Nàng cảm thấy trước mắt mình toàn một mảng xám đen, đến một tia hy vọng mong manh cũng chẳng có. Quỷ thần xui khiến, đột nhiên Mộc Yên nhớ đến một thân ảnh bạch y không dính bụi trần.

Nhưng nàng lại vội lắc đầu quên đi, nhanh chóng xóa bỏ hình ảnh kia ở trong đầu mình ra ngoài. Nàng còn thuận tay đánh bốp vào gương mặt xinh đẹp của mình, để khiến bản thân tỉnh táo lại.

“Đã lúc này rồi sao còn nhớ đến hắn…”

“Chỉ là tên kia dễ tin người khác như vậy, dáng vẻ đơn thuần dễ bị lừa gạt như vậy, cũng không biết có nghe hiểu những gì ta nói không nữa.”

“Nếu bị người khác lừa, chịu thiệt thòi cũng đừng trách ta không nói sớm cho hắn biết một chút…”

Nghĩ đến đây, Mộc Yên nở nụ cười bất đắc dĩ.

Đây đã là lúc nào rồi, đến tính mạng của mình còn chẳng giữ nổi, còn có thời gian đi quan tâm người khác à? Chẳng qua, nói đi cũng phải nói lại, ban đầu khi tách ra với tên kia, nàng thật sự có hơi không nỡ.

Mặc dù chỉ là thời gian ngắn ngủi chưa đến nửa tháng qua lại đã giúp nàng vô cùng vui vẻ. Đời nàng ngoại trừ việc tu hành ra hình như chẳng còn tìm được niềm vui thú nào khác.

Tin tức Trọc Ô trưởng lão Trọc tộc sẽ tổ chức đại điển thu đồ vào mấy ngày nữa nhanh chóng truyền từ trong Trọc tộc ra ngoài, gây chấn động khắp vũ trụ.

Rất nhiều đại tộc và đại phái ở Tiên Linh văn minh đều nhận được tin, đồng thời cũng nhận được thư mời, mời đến xem lễ.

Thiên Vị trưởng lão Trọc tộc, thân phận địa vị trên cao, dù không nổi tiếng khắp toàn bộ Tiên Linh văn minh nhưng cũng không kém là mấy.

Cái tên này vừa truyền đi đến các phương thế giới và vũ trụ, phàm là nhắc đến thì không ai không biết, không kính sợ.

Trong rất nhiều cổ thành, thậm chí nhân vật cỡ này còn có tượng thần được đúc, chuyên lập miếu thờ cung phụng, cả ngày lẫn đêm đều có người dập đầu cầu nguyện, tín đồ không đếm xuể.

Loại tồn tại thế này, một khi nhận đồ đệ, tất ý nghĩa sẽ khác hoàn toàn.

Trong lúc nhất thời, các nơi trong vũ trụ, các tòa cổ thành đều nổi lên tiếng bàn tán về chuyện này.

Một khoảng thời gian trước, hậu bối mà Trọc Ô trưởng lão Trộc tộc xem trọng nhất đã bị người ta đánh giết ngay trong phạm vi địa hạt thuộc Trọc tộc. Chuyện này cũng đã chấn động, lan truyền khắp nơi, gây nên sóng gió.

Trọc Ô trưởng lão tức giận, lập tức nện ngay một chưởng từ khoảng cách vô tận, nhưng hung thủ kia vẫn chạy trốn được. Sau đó Trọc tộc bày thập phương vũ trụ phong cấm lệnh, phong cấm các vũ trụ và thời không, đề phòng hung thủ đào tẩu.

Trọc Ô trưởng lão trong lúc tức giận đích thân viết lệnh truy nã, treo thưởng giá cao, muốn đuổi cùng giết tận hung thủ giết người kia.

Chuyện này lan truyền đến khắp nơi, vô số tu hành giả và sinh linh bàn tán, kinh hãi với hung thủ giết người to gan kia.

Đây đúng là không muốn sống nữa rồi, chẳng khác gì so với chịu chết.

Quả nhiên, chỉ trong một khoảng thời gian sau đó, Trọc tộc đã điều động rất nhiều tộc nhân tiến hành truy nã.

Trong khắp vũ trụ và cổ thành, rất nhiều tu hành giả và sinh linh đều nhắm vào tiền thưởng truy nã trên trời đi, đuổi bắt kẻ này.

Tiếp đến, rất nhiều cường giả từ Trọc tộc đích thân ra tay, đuổi bắt hung thủ giết người kia, giam giữ kẻ đó mang về Trọc tộc. Chuyện này cũng gần như đã đến hồi kết thúc, không còn bao nhiêu người nhắc đến nữa.

Bây giờ bỗng dưng chuyện Trọc Ô trưởng lão của Trọc tộc muốn thu đồ đệ, tổ chức đại điển thu đồ truyền ra lập tức khiến rất nhiều người đoán già đoán non, cảm thấy giữa hai chuyện này liệu có liên quan mật thiết gì đó hay không?

Là vì hậu bối mình xem trọng đã chết, lúc này mới có ý định thu đồ đệ, chiêu cáo thiên hạ? Đây là thái độ của Trọc Ô trưởng lão ư?

Hết chương 2603.
Bạn cần đăng nhập để bình luận