Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1707: Kiếm Thần Sơn sụp đổ

Chương 1707: Kiếm Thần Sơn sụp đổ

"Dù ngươi là do Thiên Đạo ý chí biến thành nhưng chân thân cũng không khác gì so với sinh linh, làm như thế sẽ dễ khống chế hơn." Cố Trường Ca nhẹ giọng nói, hai sắc đen trắng nở rộ trong con ngươi.

Hắn hạ xuống từ giữa hư không, bóng tối sau lưng tràn tới cứ như thủy triều, trong tức khắc đã nuốt hết Thiên Đạo ý chí.

Những đại đạo phù văn lập lòe đan xen thẩm thấu dọc theo xiềng xích, sau đó nhập vào trong bản thể, giống như một dấu ấn có thể khống chế sinh tử của Thiên Đạo ý chí chỉ bằng một ý niệm.

"Không muốn bị xóa bỏ thần chí ngay bây giờ thì tốt nhất ngươi hãy nghe lời ta." Cố Trường Ca nói với thần sắc lạnh lùng.

Dù sao Thiên Đạo ý chí cũng là kẻ nắm giữ Thiên Đạo quyền hành của thế giới này, tượng trưng cho sự vô địch ở nơi đây.

Lục Địa Kiếm Tiên cũng chỉ như con sâu cái kiến mà thôi.

Chỉ cần hắn không ra tay ngăn cản thì hiến tế thương sinh, ngưng luyện ra thế giới bản nguyên cũng chỉ là chuyện sớm muộn.

"Gì cơ?"

"Ngươi..."

Nghe xong giao phó của Cố Trường Ca, bỗng nhiên chân thân của Thiên Đạo ý chí có cảm giác hơi sợ hãi. Ánh mắt hắn nhìn Cố Trường Ca lộ vẻ hãi hùng.

Hắn vốn cho rằng Cố Trường Ca sẽ từ bỏ thế giới bản nguyên, nhưng không ngờ Cố Trường Ca vậy mà lại định mượn tay hắn để hủy diệt thế giới này, qua đó nhận được thế giới bản nguyên.

Trong mắt Cố Trường Ca, sự tồn vong của Kiếm Huyền đại thế giới thật sự không quan trọng, hơn nữa thủ đoạn của Cố Trường Ca còn ác hơn so với hắn nhiều, căn bản chính là sử dụng tất cả mọi người như một công cụ.

Sau khi khống chế Thiên Đạo ý chí, Cố Trường Ca không có ý định nói nhảm với hắn.

Tiếp theo đó, phiến không gian này vỡ ra, hắn bước một bước, nhanh chóng biến mất không còn tăm hơi.

Thật ra nơi này vẫn còn ở trong Kiếm Huyền đại thế giới nhưng lại tồn tại ở một vĩ độ khác, tu sĩ tầm thường chẳng thể nào cảm giác hay nhìn thấy được.

Hiện giờ hạo kiếp diệt thế buông xuống là chuyện khó tránh khỏi, Cố Trường Ca chỉ cần yên lặng chờ đợi là được.

"Thượng giới bên kia có nhiều Kẻ thành đạo chết như vậy, chỉ e bọn họ đã đoán được là do ta làm. Tuy bây giờ bọn hắn không dám nhiều lời, nhưng sau khi trở về thượng giới khó tránh khỏi sẽ lưu lại phiền phức."

Thân ảnh của Cố Trường Ca rời khỏi mảnh không gian này rồi xuất hiện trên bầu trời ở ngoại giới. Hắn nghĩ ngợi một lát, quyết định nhân cơ hội này để giải quyết những mối họa kia một lượt.

Hắn nhìn lướt qua đại địa hoang tàn đổ nát ở phía dưới, khẽ gật đầu một cái.

Trận chiến giữa hắn và bản thể của Thiên Đạo ý chí gần như đã hủy diệt một nửa Kiếm Huyền đại thế giới.

Trong cương vực của Thập tam châu đã có khoảng Ngũ châu bị đánh chìm, càng đừng nói là cương vực hải ngoại. Nơi đó đã bị bốc hơi, chỉ để lại lòng sông bị tàn phá thê thảm.

Tuy thế giới này còn sót lại rất nhiều sinh linh và tu sĩ nhưng hẳn sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì lớn đối với chuyện hiến tế.

Vù!

Hư không mơ hồ, Cố Trường Ca cất bước biến mất, chỉ trong chớp mắt đã vượt qua ngàn vạn dặm tới chỗ cổ chiến thuyền đang lơ lửng nơi thiên ngoại.

Lúc ở trong Cổ Huyền di chỉ, hắn đã cố ý thả đám Dịch Kiếm Tiên đi, mục đích là để bây giờ có cớ động thủ với các thế lực đạo thống giáng lâm đến thế giới này.

Huống chi cho dù lúc đó hắn có giết đám Dịch Kiếm Tiên thì các đạo thống cũng sẽ có cách suy đoán ra hắn chính là kẻ đã xuất thủ hạ sát những Kẻ thành đạo.

Một ngày này, máu lửa vô tận quét sạch toàn bộ Kiếm Huyền đại thế giới.

Khắp các nơi đều là tuyệt vọng và kêu rên, thiên địa một mảnh lờ mờ, giống như tận thế tới mang theo tai ương và thảm họa.

Cương vực vốn là Thập tam châu bị phá huỷ, khe nứt lớn đáng sợ lan tràn ra ngoài chừng ngàn vạn dặm.

Núi lửa phun trào, lưu hoả đỏ thẫm dày đặc, giống như vô số thiên thạch ở trên trời rơi xuống huỷ diệt từng mảng lớn cương vực.

Ở một phía xa xôi khác, hải dương vỡ đê điên cuồng vọt tới bao phủ đại địa.

Vô số hung thú kinh khủng leo ra từ biển sâu, hướng thẳng về phía lục địa.

Thế giới này đã tan tành. Tất cả các thế lực và tông môn vô cùng tuyệt vọng đứng giữa một mảnh nùng vân thảm đạm..

“Lao thiên muốn Kiếm Huyền ta vong đây mà!”

Rất nhiều lão giả tu vi cao sâu ai thán, quỳ phục dưới chân núi hướng về phía tiên tổ khẩn cầu, hy vọng có thể nhìn thấy một tia quang minh.

Như lúc xưa dưới chân Kiếm Thần Sơn, vô số tu sĩ sinh linh quỳ xuống hướng về phía pho tượng trên đỉnh núi mà cầu nguyện.

Kiếm Huyền đại thế giới cũng đã từng phát sinh một hồi tai họa kinh khủng, suýt chút nữa đã huỷ diệt tất cả tộc đàn.

Nhưng lúc đó có một vị nhân kiệt đột nhiên xuất hiện, hoành áp thiên hạ, được thế nhân xưng là Kiếm Thần, lấy sức một mình kéo thế giới đã sắp đổ ngã, giải quyết lần đại hoạ kia.

Ở nơi này trên Kiếm Thần Sơn, tu sĩ hậu thế điêu khắc một pho tượng của người nọ, ngày đêm cầu nguyện.

Nhưng cho đến tận bây giờ, rất nhiều người tuyệt vọng nhận ra, pho tượng Kiếm Thần vốn dĩ kim quang chói mắt giờ đây đã trở nên ảm đạm, hiện lên rất nhiều vết rạn.

Ầm ầm!

Sau đó, trong ánh mắt sợ hãi không dám tin của nhiều người, pho tượng ầm vang một tiếng sụp đổ.

Ngay cả Kiếm Thần Sơn cũng bị một đạo kinh lôi đáng sợ từ trên trời đánh xuống.

Đá vụn rơi đầy trời, từng đạo khe hở băng liệt, nhanh chóng sụp đổ.

“Thật sự là không còn một tia hy vọng nào cả, ngay cả Kiếm Thần Sơncũng đã sụp đổ…”

Vô số tu sĩ sinh linh quỳ phục dưới chân Kiếm Thần Sơnrống to, vô cùng bi ai mà tuyệt vọng, không thể tin được tất cả những gì xảy ra ở trước mắt.

Cảnh tượng giống như vậy cũng đang diễn ra ở các nơi trên Kiếm Huyền đại thế giới.

Tai ương ập xuống, trời giáng thần uy mênh mông, vô ngần mà bát ngát.

Từng đạo pháp tắc xiềng xích màu đỏ nối liền bầu trời giống như những đầu Thần Long muốn băng qua mọi thứ.

Tồn tại Lục Địa Kiếm Tiên ẩn tàng tại các nơi trên Kiếm Huyền đại thế giới lúc này đây cũng tràn ngập sợ hãi.

Những xiềng xích màu đỏ mang theo khí tức huỷ diệt nóng bỏng rơi xuống từ thiện ngoại, băng liệt hư không nhắm thẳng đến chỗ nấp của bọn hắn.

Ầm!

Quang hoa sáng lạn nổ tung. Dưới thiên uy mênh mông, tất cả mọi người đều nhỏ bé như sâu kiến.

Hết chương 1707.
Bạn cần đăng nhập để bình luận