Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1013: Lục Quan Vương đi đầu

Chương 1013: Lục Quan Vương đi đầu

Rất nhanh, có Giang Thần đi trước dẫn đường, cả đám người nhanh chóng đi qua rất nhiều khu vực bố trí cấm chế trận văn, từng mảng di tích sụp đổ lớn xuất hiện ở trước mắt.

Mặc dù có rất nhiều lối rẽ, nhưng Giang Thần lại giống như đã từng tới nơi này, hắn bước về phía trước như đang tản bộ nhàn nhã, vô cùng tự tin, hoàn toàn không hề lo lắng mình sẽ đi nhầm.

Cảnh tượng này khiến cho đám người Thái Hư thần tộc có chút chấn động, lúc này trong mắt bọn hắn, Giang Thần với tu vi không cao đã bắt đầu trở nên cao thâm khó đoán.

Bên ngoài, trên không trung, nơi đâu cũng có các tộc cường giả và giáo chủ đại giáo, thực lực ngập trời.

"Phát sinh việc vừa rồi mà Thái Hư thần tộc còn tính toán đi vào, xem ra bọn hắn hẳn là có chỗ dựa."

Một vị cường giả Cố gia nhìn thần phù lấp lóe, quan sát tỉ mỉ động tĩnh nơi đó rồi nói một câu.

"Thiếu chủ, bây giờ chúng ta chỉ chờ ở ngoài thôi sao?"

Tộc nhân còn lại của Cố gia dò hỏi Cố Trường Ca.

"Đừng quá sốt ruột."

"Thái Hư thần tộc đã dám đi vào, khẳng định là có thủ đoạn gì đó, vậy cứ để bọn hắn dò đường giúp chúng ta trước đi."

Cố Trường Ca nói một cách tùy ý.

Đương nhiên, hắn biết Giang Thần chính là chỗ dựa lớn nhất của Thái Hư thần tộc.

Nếu như không có Giang Thần thì có lẽ đã hiện tại Thái Hư thần tộc cũng không dám xông vào.

Mà loại khí vận chi tử như Giang Thần cũng chỉ xứng đáng làm Tầm Bảo Thử thôi.

"Cố huynh chắc chắn Thái Hư thần tộc sẽ tìm được như thế à?"

Vương Tử Câm hứng thú hỏi, nàng cảm thấy Cố Trường Ca hẳn là biết cái gì đó, bằng không thì đối phương cũng sẽ không bình tĩnh như thế, không hề có chút sốt ruột nào.

Dù sao nếu đi vào chậm một chút thì chẳng phải đồng nghĩa với việc tất cả di vật sẽ bị Thái Hư thần tộc lấy đi sao?

Cố Trường Ca không giống như loại người sẽ để cho đồ tốt chạy thoát khỏi tay mình.

"Ta cũng không xác định, nhưng nếu lúc này đi vào biết đâu lại trúng kế của Thái Hư thần tộc thì sao? Ai biết bọn hắn có thiết lập cạm bẫy trong đó, chờ đợi chúng ta chui đầu vào rọ hay không?"

Cố Trường Ca nghe vậy thì khẽ cười một chút rồi giải thích.

Lời nói của hắn khiến cho rất nhiều người rùng mình, cảm thấy khả năng này rất có thể xảy ra.

Vương Tử Câm đương nhiên là không tin câu chuyện lừa gạt ma quỷ của Cố Trường Ca.

Mặc dù nàng không hứng thú với Thái Hư Thần Mộ, nhưng nếu như một hồi nữa Cố Trường Ca muốn đi vào thì nàng cũng sẽ đi theo.

Nhìn thấy đám người Thái Hư thần tộc nhao nhao đi vào trong khe hở kia, vẻ mặt của mọi người có chút khác nhau.

Trong mắt không ít giáo chủ đại giáo lập lòe tia sáng, phù văn diễn hóa, có các loại thần thông đang diễn dịch, muốn nhìn thấu biến hóa trong đó.

Nói thực ra, dị biến vừa rồi đã khiến cho tất cả mọi người chấn kinh.

Những cường giả đi trước đó đều chết không còn chút xương cốt, không biết đã gặp phải cái gì ở trong.

Tiếng kêu thảm thiết vừa còn rõ mồn một trước mắt, khiến trong lòng mọi người dâng lên nỗi sợ hãi.

Một thời gian cũng không ai dám tới gần, chỉ có thể nhìn đám người Thái Hư thần tộc đi vào đó, thần mang trong mắt lấp lóe.

"Thái Hư thần tộc cầm một tấm lệnh bài, có thể thôi động biến hóa trận văn và địa thế nơi đây, cho nên bọn hắn mới không sợ hãi…."

"Nếu như chúng ta tuỳ tiện đi vào, không chừng sẽ có nguy hiểm đến tính mạng, tốt hơn hết là cẩn thận một chút, xem coi rốt cuộc Thái Hư thần tộc làm như thế nào."

Một vị lão giả lên tiếng, lưng hắn còng xuống, trên tay cầm một viên tử kim la bàn.

Trước đó hắn cũng chính là người đã khẳng định nơi này có nguy hiểm trùng điệp, ai không đi vào trước khi có dị động truyền ra thì có thể giữ được tính mạng.

Bây giờ hắn nói như vậy, rất nhiều người chấn động trong lòng, cảm thấy rất có khả năng.

Dù sao thì nơi đây chính là mộ khư của Thái Hư thần tộc, ai biết bọn hắn có được tin tức gì, nếu như không cẩn thận đi vào, gặp bọn hắn lừa giết, đến lúc đó cũng không có chỗ để khóc.

Nghĩ tới đây, không ít người đánh trống lui quân, không dám đi vào.

Rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi của Chân Tiên thư viện nhìn về phía khe hở kia, vẻ mặt khác nhau.

Mặc dù mấy vị trưởng lão đã bảo bọn hắn lưu lại đừng đi vào đó, phòng ngừa gặp phải nguy hiểm.

Nhưng bọn hắn là thế hệ trẻ tuổi, thứ không sợ nhất chính là nguy hiểm, trong lòng còn có tranh phong chi ý.

Bây giờ sau khi chính mắt nhìn thấy sự cường đại của Cố Trường Ca, trong lòng bọn hắn đương nhiên không khỏi sinh ra không cam lòng.

Nếu như trong mảnh mộ khư này ẩn chứa cơ duyên vô thượng, đối với bọn hắn cũng giống như một cơ hội để đuổi theo Cố Trường Ca.

Đó cũng suy nghĩ hiện tại của Lục Quan Vương Quân Diêu.

Giờ phút này, trong mắt hắn có thần văn lấp lóe, sau đó lấy ra từ trong ống tay một tàn phá phù chú, hình bóng nhoáng một đã bay về phía khe hở.

"Ai da, cái tên này, tại sao lại không chịu nghe lời chứ…"

Mấy vị trưởng lão khẽ lắc đầu nhưng mà lại không ý định ngăn cản đối phương.

Là người trong hàng ngũ, bản thân có địa vị rất lớn, cho nên không cần thiết phải hoàn toàn làm theo lời của bọn hắn.

Nếu như Lục Quan Vương bỏ mình trong đó thì cũng không liên quan đến ai cả.

Dù gì thì mọi người ở đây đều nhìn thấy, bọn hắn có thuyết phục Lục Quan Vương, chỉ là hắn không chịu nghe lời thôi.

Mà việc Lục Quan Vương hóa thành thần quang xông vào khe hở kia khiến cho rất nhiều người kinh ngạc.

"Vừa rồi người kia là Lục Quan Vương của Chân Tiên thư viện đúng không? Nghe nói Lục Quan Nhi hắn võ công tuyệt thế, từng quét ngang thiên hạ, thiên phú vô song, chiến lực ngập trời, đáng tiếc một kiếp này bị Trường Ca thiếu chủ đè ép gắt gao…."

"Không ngờ lúc này hắn lại dám lao vào trong đó."

Rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi cũng đang bàn tán, trong lòng chấn động, mọi người đều nhìn chằm chằm vào tòa địa cung chói lọi vẫn đang lơ lửng kia.

"Bây giờ xem ra có rất nhiều người đều không dám đi vào."

"Ngay cả các giáo chủ đại giáo cũng đang quan sát."

Hết chương 1013.
Bạn cần đăng nhập để bình luận