Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1603: Kiếp này hắn phải ngăn cản hết thảy

Chương 1603: Kiếp này hắn phải ngăn cản hết thảy

Nhìn thấy ánh mắt của Thác Bạt Tiêu Dao, Du Phi Nhã chỉ khẽ gật đầu một cái, tỏ vẻ bản thân cũng không hiểu.

Nàng rất tin tưởng Thác Bạt Tiêu Dao nên mới cáo tri với Phụ hoàng để hắn phái thêm một ít nhân thủ bảo hộ Nhị hoàng tử trong đại hội đi săn lần này.

Nhưng mà trên đại hội đi săn lần này lại không gặp phải bất kì thích khách nào, Du Hoàng cũng uổng công bố trí đề phòng một phen .

Hiện tại điều nàng càng muốn biết đó là Thác Bạt Tiêu Dao lấy được tin tức này từ đâu.

Nếu không lúc Du Hoàng trách tội xuống thì nàng cũng chẳng biết phải giải thích như thế nào.

“Kì lạ, chẳng lẽ Cố Trường Ca biết chuyện Du hoàng sẽ phái người bảo hộ Nhị hoàng tử nên mới từ bỏ việc ám sát?”

Thác Bạt Tiêu Dao thầm nghĩ đến khả năng lớn nhất.

Rất có khả năng bên cạnh Du Hoàng có người do Cố Trường Ca cài vào, bằng không thì chuyện này khó mà giải thích được.

Sắc mặt hắn dần trở nên khó coi, nếu thật sự là như vậy thì chẳng lẽ rất nhiều kế hoạch của hắn cũng phải uổng phí ?

Dù sao hắn đã thiết lập kế hoạch để bản thân ngăn cản cuộc ám sát này, bước đầu lấy được sự coi trọng của Du Hoàng và giao hảo với Nhị hoàng tử Du Liệt.

“Yên tâm đi, ta sẽ giải thích chuyện này với Phụ hoàng.”

Dường như nhìn thấu sự lo lắng phiền muộn của Thác Bạt Tiêu Dao, Du Phi Nhã khẽ mỉm cười nói với hắn để hắn yên tâm.

“Đây chính là những thiên kiêu thế hệ này của các tộc sao? Quả thật có phần khiến người khác thất vọng.”

“Ta còn tưởng rằng sẽ mạnh như nào.”

Mà lúc này ở phía xa, đột nhiên bên trong Tuyệt Âm vụ khí đang bao phủ truyền đến một âm thanh, sau đó mấy đạo thân ảnh đi ra ngoài từ nơi đó.

Một tử bào nam tử vóc người mảnh khảnh, khuôn mặt trắng nõn khẽ gật đầu đi tới.

Trên người hắn có hôi sắc vụ khí như có như không lượn quanh, khí tức vô cùng quỷ dị tựa như một mảnh hư vô nhưng lại khiến người ta cảm thấy bị đè nén.

Đi theo sau hắn còn có rất nhiều sinh linh, nhìn bề ngoài xem ra bọn hắn có nhân tộc cũng có dị tộc và có cả già lẫn trẻ.

Nhưng bọn hắn có một điểm chung đó là khí tức đều rất khủng bố, tựa như một vùng sơn hải biết đi, chấn nhiếp nhân tâm, khiến người khác cảm thấy tim đập cực kỳ nhanh.

“Người của Tuyệt Âm Hoàng tộc?”

“Tuyệt Âm vụ khí bỗng bùng lên, đây chắc chắn là người của Tuyệt Âm Hoàng tộc, mà khả năng cao việc Tuyệt Âm Thiên bao phủ lần này cũng có liên quan đến bọn hắn.”

Nơi đây chấn động cực lớn, rất nhiều tuổi trẻ thiên kiêu đều tỏ vẻ kiêng kỵ nhìn chằm chằm những người này.

Mặc dù vô số năm qua, Tuyệt Âm Hoàng Đình chưa từng xuất hiện trên thế gian này nhưng rất nhiều thế lực đạo thống đều nhận thức được sự cường đại và thần bí của bọn hắn.

Thậm chí sinh linh sinh tồn trong Tuyệt Âm Thiên không cần tu hành thì tu vi cũng có thể trở nên mạnh mẽ theo sự tăng trưởng của tuổi tác.

Cho nên mỗi một sinh linh đi ra từ Tuyệt Âm Thiên đều có tu vi thông thiên triệt địa, người bình thường cũng không dám trêu chọc.

Hơn nữa, trên người Tuyệt Âm sinh linh có Tuyệt Âm khí tức, đây là độc dược chí mạng nhất với tu sĩ.

Ở thời điểm này, cho dù là nhân vật thủ lĩnh của thế hệ trẻ tuổi tại Đại Du tiên triều như đám người Nhị hoàng tử Du Liệt và Du Phi Nhã thì thần sắc cũng vô cùng nghiêm túc, không hề dám khinh thường.

Tử bào nam tử trẻ tuổi trước mắt này khiến bọn hắn có một loại cảm giác sâu không lường được, nhìn không rõ thật hư.

“Tại hạ Già Lạc ra mắt chư vị thiên kiêu.”

Tử bào nam tử trẻ tuổi không thèm để ý thần sắc kiêng kị của mọi người xung quanh mà tự giác mỉm cười nói, thái độ vừa bình dị vừa gần gũi.

Nhưng mà cân nhắc đến lời nói vừa rồi của hắn thì thái độ này không khỏi khiến người khác cảm thấy cực kỳ không chân thành.

Đương nhiên đám người phía có vẻ coi hắn làm kẻ cầm đầu nên lúc này cũng không mở miệng nói chuyện, chỉ là lúc liếc mắt nhìn đám người kia một lượt thì vô tình lộ ra vẻ khinh thường xem nhẹ.

“Từ xưa đến nay Đại Du chúng ta và Tuyệt Âm Hoàng Đình chưa từng xuất hiện cùng nhau, cũng không hề có thù hận, không biết lần này các ngươi tới đây để làm gì?”

Du Phi Nhã mở miệng, âm thanh bình tĩnh chất vấn tử bào nam tử cầm đầu.

Mặc dù nàng không cảm nhận được địch ý trên người tử y nam tử trước mắt nhưng trong lòng luôn có loại cảm giác bất an.

“Già Lạc, chính là hắn!”

Thác Bạt Tiêu Dao nhìn chằm chằm Già Lạc, trong đầu hiện lên rất nhiều trí nhớ của kiếp trước.

Mặc dù người này là Hoàng tử của Tuyệt Âm Hoàng Đình, thực lực kinh khủng, thân phận cao quý không tưởng tượng nổi nhưng kỳ thực cũng là tay sai đằng sau của Cố Trường Ca.

Ở kiếp trước, hắn đưa ra yêu cầu liên hôn với Du hoàng đồng thời chứng minh thực lực của mình, kết quả đánh bại một đám tuổi trẻ Chí Tôn của Đại Du tiên triều, không ai địch nổi.

Ngay cả Du Liệt và Du Phi Nhã cũng khó có thể thăm dò được thực lực thực sự của hắn, cực kỳ đáng sợ.

“Ngươi chính là Phi Nhã công chúa của Đại Du tiên triều? Quả nhiên người cũng như tên, quốc sắc thiên hương, ta vừa gặp đã yêu.”

“Tại hạ là là Tam hoàng tử của Tuyệt Âm Hoàng Đình, kỳ thực hôm nay ta đến Đại Du tiên triều là vì công chúa.”

Già Lạc nghe vậy cũng không trả lời mà tỉ mỉ quan sát Du Phi Nhã một lượt.

Sau đó hắn lộ ra hai hàm răng trắng, mỉm cười giải thích, dáng vẻ nho nhã.

Lời này khiến cho sắc mặt của mọi người ở đây đều thay đổi.

Rất nhiều người đều sững sờ tại chỗ, vị Tam hoàng tử của Tuyệt Âm Hoàng Đình này lại đến đây vì Du Phi Nhã công chúa?

Du Liệt, Du Minh và đám con em hoàng thất đều nhíu lông mày, không hiểu rõ dụng ý của vị Tam hoàng tử Tuyệt Âm Hoàng Đình này.

“Ngươi có ý gì? Đến đây vì ta?”

Du Phi Nhã nhíu chặt long mày, trong lòng cũng nghi hoặc không hiểu.

Trong lòng Thác Bạt Tiêu Dao có chút âm trầm, đương nhiên hắn hiểu rõ mục đích của Già Lạc cho nên đời này hắn nhất định phải ngăn cản cuộc thông gia này, không thể để Du Phi Nhã rơi vào hố lửa mà rời khỏi hắn.

Hết chương 1603.
Bạn cần đăng nhập để bình luận