Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1356: Lập trường khác biệt

Chương 1356: Lập trường khác biệt

"Ngươi nói sư tôn có nỗi khổ tâm?" Tống Thiền thì thào, nhìn chằm chằm phía chân trời xa xôi, bầu trời nơi đó đang nhanh chóng trở nên đen kịt.

Có thể thấy được Thượng Giới đại quân đã giết tới, nhưng mà chưa thật sự đáp xuống nơi đây.

"Đúng vậy, ta nghĩ Thiên Lộc Huyền Nữ khẳng định cũng không muốn làm như thế, cuối cùng mới bất đắc dĩ lựa chọn tạm thời nhân nhượng, biết rằng Thiên Lộc thành sẽ không thể ngăn Thượng Giới được bao lâu."

"Lúc thành phá chúng ta đều sẽ bị Thượng Giới giết chết, ngươi nói Thiên Lộc Huyền Nữ có thể chịu được tận mắt nhìn cục diện như vậy sao?"

Lâm Vũ thở dài nói, hắn đã đề cập chuyện này với gia tộc sau lưng.

Đáng tiếc là rất nhiều tộc lão Long Huyết chiến thần tộc đều vô cùng khinh thường chuyện này, lòng có phách lối, khinh thường quy hàng Thượng Giới.

Nếu không phải bởi vì đối mặt thời khắc hai giới giao chiến, chỉ sợ hắn cũng có thể sẽ bị nhốt lại.

"Ta biết sư tôn có nỗi khổ tâm."

"Nàng làm như vậy cũng là vì chúng ta."

Tống Thiền mấp máy môi, dường như nghĩ đến cái gì, nhìn về phía xa xôi.

Nàng cũng không biết làm như vậy có đúng hay không, nhưng mà chỉ cần có thể giúp sư tôn, thì nàng đều bằng lòng.

"Thượng Giới đại quân đáp xuống rồi, chúng ta đã không còn bất kỳ cơ hội nào."

Lúc này thiên kiêu trẻ tuổi sau lưng Lâm Vũ cũng đang thì thầm bàn tán, cảm thấy một loại run rẩy và tuyệt vọng.

Dù vị trí bọn hắn đang đứng cách tường thành rất xa, nhưng vẫn có thể cảm nhận được dao động mênh mông truyền đến từ nơi xa xôi, từ một bên khác thiên địa cuốn tới, thiên địa lay động, tất cả phù văn dường như đều sắp vỡ nát.

Vẻ mặt của những người trẻ tuổi đều giống như Lâm Vũ, vô cùng nặng nề.

Rốt cuộc Thượng Giới cũng giết tới đây.

Giờ khắc này, rất nhiều Bát Hoang Thập Vực cũng xông ra ngoài, đứng trên tường thành ngưng trọng nhìn về phía xa xôi.

Trên Thiên Lộc thành, phù văn nháy mắt sáng lên, ẩn chứa đại đạo chi ý.

Cuối cùng hội tụ ở trên thiên khung, hóa thành trận văn phòng hộ tiên quang lập lòe, có năng lượng mênh mông đang cuộn trào, ngay cả sao trời cũng yếu ớt và nhỏ bé dưới loại năng lượng này, bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ vụn.

Đây là trận pháp bảo vệ cường đại nhất của Bát Hoang Thập Vực, một khi mở ra có thể chống lại sự công phạt của Thành Đạo giả.

Bây giờ Tiên Cảnh không hiện, cho nên dù là Tàn Tiên cũng rất khó công phá.

"Chúng ta thiêu đốt tổ văn, thiêu đốt cổ lão pháp chỉ, đánh lui Thượng Giới."

Có Chí Cường giả gào lên, nhìn về phía đại quân đen nghìn nghịt nơi xa, giống như là dòng lũ từ trong vũ trụ đánh tới.

Rất nhanh, trong chỗ sâu Thiên Lộc thành truyền đến tiếng tụng kinh vang dội, từng phần văn tự thần bí cổ lão đượa nhóm lửa, hóa thành sức mạnh mênh mông khó lường, muốn đánh lui đại quân kia.

"Đây chính là tổ văn của Bát Hoang Thập Vực? Đáng tiếc là không trọn vẹn, lúc trước ruồng bỏ tộc đàn, bây giờ lại còn cho là vinh."

"Quả thật là buồn cười."

Trong sương mờ đen nghịt, có hình bóng sừng sững như Ma Sơn lên tiếng, đó là một vị Thành Đạo giả, hiển nhiên có nghiên cứu rất sâu đối với lai lịch của Bát Hoang Thập Vực.

Những người còn lại đều im lặng không lên tiếng, chỉ lạnh lùng nhìn những tổ văn bị kia.

"Lai lịch của Bát Hoang Thập Vực?"

Thiên Lộc Huyền Nữ không khỏi nổi lên sự tò mò đối với chuyện này.

Trong nhận thức của nàng, đúng là Bát Hoang Thập Vực từng là một bộ phận của Thượng Giới, nhưng mà chẳng biết lúc nào lại chia tách ra.

Trong ghi chép của Bát Hoang Thập Vực, Thượng Giới vẫn luôn đóng vai nhân vật xâm lấn, mà Bát Hoang Thập Vực từ đầu đến cuối chỉ là bên phản kháng.

Về phần nguyên nhân? Thượng Giới muốn chiếm lĩnh Bát Hoang Thập Vực, coi trọng tài nguyên tu hành và lãnh thổ của Bát Hoang Thập Vực.

Nhưng mà bây giờ dưới cái nhìn của nàng, Thượng Giới mênh mông hơn Bát Hoang Thập Vực nhiều, chỉ tính trăm vạn hạ giới đã có vô số tài nguyên rồi.

Rất hiển nhiên lý do này không đúng lắm.

Ánh mắt của Cố Trường Ca lóe lên một tia dị sắc, khẽ lắc đầu nói.

"Xem ra ngươi cũng không biết, thật ra trước đó tại một kỷ nguyên bị lãng quên, Bát Hoang Thập Vực vẫn luôn được gọi là Hoang Giới, bốn phía chính là hư vô tinh hải, vô cùng hoang vắng. Còn có ý kiến cho rằng đó là nơi chuyên lưu vong các tộc nhân giới ta phạm phải đại tội nhưng không đáng tội chết."

"Dần dà một vài tộc nhân mang tội ở đó sinh sôi nảy nở, cho đến khi Thượng Giới sụp đổ, Hoang Giới sinh ra một vị tồn tại vô thượng, thừa cơ trộm lấy bộ phận khí vận của giới ta đưa cho Hoang giới."

"Chuyện này khiến làm cho vô số năm qua Thượng Giới chưa từng có Tiên Cảnh sinh ra."

"Đương nhiên, những thứ này cũng chỉ là lời đồn đãi ghi ở giới ta, là thật hay giả thì ta cũng không biết."

Nói đến phần sau, hắn không khỏi bật cười, mặc kệ là Thượng Giới hay Bát Hoang Thập Vực, tóm lại hai bên đều có lý do và lập trường của riêng mình.

Nhưng mà lịch sử chung quy là do bên thắng viết, kiểu gì cũng sẽ tô son trát phấn cho thêm phần xinh đẹp.

Giống như Bát Hoang Thập Vực kìa, cho tới hôm nay vẫn có rất nhiều tu sĩ và sinh linh vẫn không rõ ràng lắm tại sao Thượng Giới tới đây xâm lấn nhiều lần.

"Cho nên đây mới là nguyên nhân?"

"Chỉ có hai giới hợp nhất thì Thượng Giới mới có thể sinh ra tiên môn, triển hiện ra tiên lộ sao?"

Tâm trạng của Thiên Lộc Huyền Nữ có chút nặng nề, nàng chợt phát hiện chuyện này không phải cái gọi là đúng sai, mà là lập trường khác biệt.

Nếu như bởi vì một giới nào đó mà khiến tất cả tu sĩ Bát Hoang Thập Vực khó đề cao cảnh giới, chỉ sợ hành vi của Bát Hoang Thập Vực cũng sẽ không khác gì Thượng Giới.

Hết chương 1356.
Bạn cần đăng nhập để bình luận