Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1133: Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên

Chương 1133: Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên

Lý Tu thấy thần sắc của Cố Tiên Nhi và Thẩm Nhàn Nhi không hề có bất kỳ biến hóa nào, vẫn thờ ơ như cũ khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.

Hắn không khỏi nhướng mày rồi bật cười, “Ta thật có chút bất ngờ, không nghĩ tới có một ngày ta sẽ lưu lạc tới tình trạng bị người khác coi thường như vậy, thật sự rất thú vị."

Thẩm Nhàn Nhi vẫn luôn mang lá hôn thư năm đó bên mình, giờ phút này nàng lại lấy ra chuẩn bị xé bỏ.

Nghe nói như thế, nàng và Cố Tiên Nhi không khỏi cau mày, cả hai cảm giác Lý Tu dường như có chút quá tự cho mình là đúng.

Cho dù hắn che giấu tung tích bất phàm, chẳng lẽ hai người nên vì vậy mà cung cung kính với hắn sao, rồi vì vậy mà hối hận?

Có phải người đó suy nghĩ quá nhiều rồi hay không?

"Đại nhân, Thẩm gia có mắt không tròng, không biết thân phận của ngài, không ở lại cũng được."

"Sớm muộn gì các nàng cũng có ngày hối hận."

"Hay ngài theo ta trở về Hoàng Nguyệt thánh địa đi, lão tổ của chúng ta vẫn luôn phái mọi người tìm kiếm tung tích của ngài, hắn rất muốn gặp lại ngài."

Nghe vậy, Yêu Nguyệt thánh nữ vội vàng nói, không hề có chút dáng vẻ thánh nữ trước đó khi ở trước sơn môn Thẩm gia, trên mặt nàng hiện lên sự sùng kính đối với Lý Tu, lời nói còn mang theo tôn kính, không dám thất lễ.

"Thẩm Nhàn Nhi, nếu như ta là ngươi thì sẽ lập tức xin lỗi đại nhân, nếu không đến lúc đó tộc lão các ngươi trách tội xuống thì ngươi đảm đương không nổi đâu."

"Thân phận của đại nhân còn kinh khủng hơn ngươi tưởng tượng nhiều, hắn ở Thẩm tộc ba năm chính là vinh hạnh của Thẩm tộc các ngươi."

"Ngươi và đại nhân có hôn ước thế mà lại không trân quý, lại còn muốn xé bỏ, ta thật là cảm thấy đáng tiếc cho ngươi. Nếu như đổi thành những người khác, cho dù bọn hắn có dâng lên tất cả tích lũy và nội tình thì đại nhân cũng sẽ không thèm nhìn một chút. Ngươi nói ngươi làm như vậy là vì cái gì chứ? "

Yêu Nguyệt thánh nữ quét nhìn hôn thư trên tay Thẩm Nhàn Nhi, lời nói cũng không khách khí giống như lúc ở sơn môn, có chút trào phúng nhàn nhạt.

Dù sao hiện giờ sau lưng nàng chính là vị đại nhân này, nếu nàng biểu hiện tốt được hắn thưởng thức, như vậy tiền đồ có thể nói là không thể lường trước được.

Nghe vậy, mặc dù Lý Tu không nói thêm gì, nhưng khóe miệng lại không khỏi cong lên một nụ cười nhạt.

Tuy nói trong lòng của hắn sẽ không quá để ý loại chuyện đó, nhưng những năm gần đây,, hắn không thể tránh khỏi bị uất khí khi ở tại Thẩm tộc.

Không thể không nói, hắn vẫn không thể ngoại lệ tránh thoát loại cảm xúc trần tục đó.

"Ngươi…."

Dù cho Thẩm Nhàn Nhi không thèm để ý ngoại vật, nhưng bây giờ, nàng cũng cảm thấy tức giận vì lời nói của Yêu Nguyệt thánh nữ. Bàn tay ngọc của nàng nắm chặt hôn thư, xé không ổn, không xé cũng không ổn.

"Khẩu khí thật là lớn! Để ta xem hôm nay Nhàn Nhi xé hôn thư, ai dám trách tội nàng?"

Lúc này, gương mặt xinh đẹp của Cố Tiên Nhi cũng lạnh xuống, lời nói hiện lên sự phẫn nộ.

Nàng không ngờ Yêu Nguyệt thánh nữ lại mở miệng nhục nhã người khác như vậy, thật đúng là không đặt nàng để ở trong mắt.

Lúc đầu nàng dự định để chuyện này cho Thẩm Nhàn Nhi xử lý, không nhúng tay vào.

Nhưng bây giờ nghe giọng điệu khinh thường của Yêu Nguyệt thánh nữ quả thực khiến nàng vô cùng tức giận.

"Ta biết bối cảnh phía sau Thẩm tộc là Thượng Giới, ngươi chắc không phải người của Thiên Lan giới, là tới từ Thượng Giới. Nhưng ngươi phải biết rằng, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên."

"Có ít người mà lai lịch và bối cảnh của hắn không phải người như ngươi có có thể tưởng tượng được."

Yêu Nguyệt thánh nữ không tức giận vì lời nói của Cố Tiên Nhi, mà hời hợt nói, dường như đang khuyên bảo, nhưng lại khó nén sự trào phúng bên trong.

"Hay cho câu nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên! Hôm nay ta muốn nhìn xem vị đại nhân trong miệng ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào mà khẩu khí phách lối như thế."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Tiên Nhi lạnh như băng, nàng nắm chặt tay của muội muội, nhắc nhở mình phải bình tĩnh lại.

"Tỷ tỷ….."

Thẩm Nhàn Nhi lo lắng nhìn Cố Tiên Nhi, nàng cảm giác tỷ tỷ của mình cũng không có bình tĩnh giống như mặt ngoài.

"Không cần nhiều lời nữa, nếu muốn xé hôn thư này vậy thì cứ việc xé đi, ta cũng không muốn ở lại Thẩm tộc này nữa."

"Vừa vặn ta cũng dự định đi gặp cố nhân."

Lý Tu cười nhạt một tiếng, phất tay áo ý bảo Yêu Nguyệt thánh nữ không cần nói thêm nữa.

Có một số việc chính là như vậy, đến điểm dừng thì nên dừng, dù sao cuối cùng chân tướng rõ ràng thì có hối tiếc cũng không kịp.

"Vâng, đại nhân."

Nghe vậy, Yêu Nguyệt thánh nữ gật đầu, cung kính nghe theo.

Vèo!!

Nhưng đúng lúc này, thiên khung đột nhiên run rẩy.

Ở ngọn núi nơi xa bỗng nhiên có từng tia sáng vọt tới đây, thanh thế to lớn, rất nhiều người theo sát ở phía sau.

Trong đó, có một đạo ánh sáng kim sắc khổng lồ hiện lên ở trên đường chân trời, phía trên có từng trận đạo âm, kim liên nở rộ, tỏa sáng rực rỡ, có cỗ tiên khí mờ mịt.

Một lão giả tiên phong đạo cốt, râu tóc bạc trắng hơi cong eo, trên mặt nở nụ cười đang đứng ở bên trên.

Bên cạnh hắn là một vị nam tử trẻ tuổi đứng chắp tay, khuôn mặt mơ hồ, tựa như một vị tiên nhân tuổi trẻ, một thân bạch y trắng hơn cả tuyết, không nhiễm trần thế. Sợi tóc của hắn óng ánh, thần quang lập lòe, có Hỗn Độn sương mù lúc ẩn lúc hiện, phong thái thoát tục siêu nhiên.

Trong lúc giơ tay nhấc chân thậm chí có thể khiến sao trời vực ngoại run rẩy, đây là khí tức cái thế không có gì sánh kịp, trấn nhiếp tâm phách người khác, làm cho thần hồn run rẩy.

Cho dù là hư không xung quanh thì cũng có loại cảm giác mơ hồ sụp đổ, đó chính là biểu hiện của tu vi cao thâm, khó mà đoán được.

Sau lưng hắn, rất nhiều trưởng lão của Thẩm tộc đều cẩn thận đi theo, trên mặt đáp lời, vô cùng cung kính, nhưng lại không dám áp sát quá gần.

Tình cảnh như vậy khiến cho tất cả mọi người Thẩm tộc vô cùng kinh ngạc.

Thẩm tộc tộc nhân xuất hiện ở trên rất nhiều đỉnh núi, bọn hắn cùng nhau nhìn về một phía, vô cùng hoảng sợ.

Hết chương 1133.
Bạn cần đăng nhập để bình luận