Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2050: Cái gì gọi là mệnh số

Chương 2050: Cái gì gọi là mệnh số

Sương mù mênh mang cuốn tới che lấp hết tất thảy, cảnh tượng duy nhất thấy được chính là trong kỷ nguyên mơ hồ, một mảnh thái dương cuồn cuộn nhấp nhô ở nơi xa, một ngọn sóng vùi lấp một thời đại.

Trong tương lai, thượng giới thực sự sẽ xảy ra đại biến kinh thiên, thậm chí có thể nói chư thiên vạn giới bao gồm cả Tiên vực cũng sẽ chịu ảnh hưởng, không thể may mắn thoát khỏi.

Sau khi xác nhận việc này, trong lòng Cố Trường Ca yên tâm hơn không ít, không còn những suy đoán mơ hồ như trước nữa.

"Không sao đâu, vất vả cho ngươi rồi."

"Bây giờ ngươi cứ cầm Tạo Hóa Tiên Chu đi."

Hắn tùy ý bảo, không có ý định chiếm giữ Tạo Hóa Tiên Chu. Ở trong tay hắn nó cùng lắm cũng chỉ có thể coi như công cụ đi qua dòng sông thời gian, khó có thể phát huy tác dụng chân chính được.

Mà giờ đây thực lực của Cố Trường Ca đã đạt tới mức sâu không thể lường, đương nhiên không cần dùng ngoại vật để đi qua dòng sông thời gian nữa.

Trái lại, khi ở trong tay Tiêu Nhược Âm thì Tạo Hóa Tiên Chu mới có thể phát huy được tác dụng lớn hơn.

"Đa tạ bệ hạ."

Tiêu Nhược Âm nghe vậy thì không khỏi sửng sốt, nàng không ngờ được Cố Trường Ca lại trả Tạo Hóa Tiên Chu cho nàng.

Chuyện mất rồi lại có được này, người với tâm cảnh như nàng cũng không khỏi thấy vui sướng. Bàn tay tinh xảo nõn nà của nàng nhẹ nhàng vuốt ve bề mặt tràn đầy phong sương của Tạo Hóa Tiên Chu kia.

Thật ra sau khi khôi phục ký ức, tính cách của Tiêu Nhược Âm đã thay đổi rất nhiều so với trước kia. Nếu ở kiếp trước nàng chỉ một lòng muốn hiểu thấu mệnh số, hoàn toàn không có hứng thú với những chuyện khác, thậm chí cảm xúc còn không hề dao động chút nào.

Nhưng kiếp này thì khác hoàn toàn, nàng không chỉ trải qua cuộc sống người thường, thể nghiệm lĩnh ngộ hồng trần muôn màu, nay còn là Nhược Âm nương nương của Thần quốc bất hủ, một vị phi tử của Cố Trường Ca.

Cố Trường Ca chính là kẻ chủ mưu đằng sau việc hủy diệt cửu thiên thập địa, chư thiên hoàn vũ, khiến Tiên Cung sụp đổ. Theo Tiêu Nhược Âm thấy, cho dù dùng mệnh số để giải thích thì cũng rất khó nói rõ ràng được.

"Bệ hạ, tối nay ngài muốn nghỉ lại trong Vận Mệnh thần điện không? Thiếp thân sẽ đi tắm để thị tẩm ngay..."

Lúc này như nghĩ tới điều gì, Tiêu Nhược Âm ngước đôi mắt thanh lãnh lên, không nhịn được hỏi.

Mặc dù nàng được lập làm phi tần nhưng lâu như vậy, hôm nay mới là lần đầu tiên Cố Trường Ca đến Vận Mệnh thần điện. Mặc dù nàng không hứng thú với chuyện thị tẩm tranh sủng.

Nhưng giờ đây lại không phải ngoại lệ. Mệnh số của Thần quốc rất khó để nhìn thấu nhưng Tiêu Nhược Âm lại biết rõ chỉ cần một ngày Cố Trường Ca còn ở đây, Thần quốc sẽ không có cái ngày bị hủy diệt.

Nếu như nàng muốn bàng quan ngoài cuộc, chuyên tâm sống ở Vận Mệnh thần điện không quan tâm đến thế sự, không bị ngoại giới ảnh hưởng.

Vậy thì quan trọng nhất chính là phải khiến đại thần trong triều và các tộc chư thiên hiểu rõ, phi tần là nàng vẫn có chút địa vị trong cảm nhận của Cố Trường Ca.

Bằng không sau khi lập làm phi tần mà Cố Trường Ca vẫn chưa từng ngủ lại tại đây, nếu truyền ra ngoài, chẳng phải Nhược Âm nương nương là nàng chỉ tồn tại trên danh nghĩa, không khác gì bị biếm lãnh cung sao?

Không thể không nói, hiện giờ ít nhiều gì Tiêu Nhược Âm cũng bị "Tiêu Nhược Âm" trước đây ảnh hưởng đến tính cách nên mới có thể suy nghĩ như thế.

"Không cần, cũng đã muộn rồi, ngươi đi nghỉ ngơi sớm đi."

Nhưng khiến Tiêu Nhược Âm kinh ngạc là sau khi nghe nàng nói vậy, thần sắc của Cố Trường Ca lại không thay đổi gì, chỉ nhẹ nhàng phẩy tay.

Đôi mắt sâu thẳm kia vẫn bình thản như trước khiến cho người khác không sao nhìn thấu suy nghĩ của hắn.

Dứt lời, thân ảnh của hắn đã hóa thành quang ảnh biến mất ngay tại chỗ, dường như đã dung nhập vào trong hư vô, không để lại chút dao động nào.

"Vâng..."

Tiêu Nhược Âm sửng sốt khoảng một lúc lâu mới cụp mắt xuống, thấp giọng đáp.

"Thiếp thân cung tiễn bệ hạ."

Thật ra nàng đã chuẩn bị sẵn tâm lý thị tẩm nhưng lại không ngờ được ánh mắt của Cố Trường Ca lại chẳng hề dừng lại trên người nàng được bao lâu.

Đừng nói gì tới việc ở lại qua đêm, dường như hắn lập nàng làm phi tần chỉ là vì cần Vận Mệnh thần điện.

Điều này khiến Tiêu Nhược Âm không nhịn được mà buồn bã trong lòng. Nàng hơi mất mát, bất kể nói thế nào nàng cũng là nữ nhân của Cố Trường Ca, đây là sự thật không thể phủ nhận.

Kiếp trước thân là Vận Mệnh đại tế ti, từ khoảnh khắc ra đời nàng đã ở trong Vận Mệnh thần điện chưa từng rời đi bao giờ. Mà kiếp này, trước khi thức tỉnh ký ức nàng đã trao thân cho Cố Trường Ca.

Nhìn Vận Mệnh thần điện càng lúc càng có vẻ hiu quạnh ở trước mặt, Tiêu Nhược Âm than nhẹ một tiếng nhỏ đến mức không thể phát hiện, sự vui mừng khi có lại được Tạo Hóa Tiên Chu đã không còn sót lại chút nào.

Hình như tối nay Cố Trường Ca lại đây tìm nàng chỉ là để hỏi thăm chuyện mệnh số nhất đạo, tiện đường trả Tạo Hóa Tiên Chu. Trừ hai điều đó ra hắn không còn bất cứ mục đích nào khác.

Thế chẳng phải có nghĩa là sau này số lần nàng được gặp Cố Trường Ca đã ít tới mức chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay? Hoặc là ít đến mức không đếm nổi nữa?

Sau khi rời khỏi Vận Mệnh thần điện, Cố Trường Ca lại động niệm diễn hóa ra một pháp thân đạo tắc tọa trấn bên trong Thần quốc, còn bản tôn thì đi ra ngoài hư vô, tiếp tục luyện hóa giọt chân huyết cùng với vô vàn bản nguyên kia.

Nhờ chuyện bên chỗ Tiêu Nhược Âm mà hắn đã xác định được con đường kế tiếp, đồng thời hiểu được cái gì gọi là mệnh số. Thật ra rất nhiều chuyện chỉ cần nghĩ thông thì có thể đột phá dễ như nước chảy mây trôi.

Hết chương 2050.
Bạn cần đăng nhập để bình luận