Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 561: Ngươi đang nói nàng sao?

Chương 561: Ngươi đang nói nàng sao?

Coi như bị gài bẫy thì thế nào?

Coi như một kiếp này phải chết đi thì đã sao?

Hắn ngông nghênh trường tồn, không bao giờ khuất phục!

"Ngươi bây giờ đúng là đồ đần."

"Không phải ngươi muốn biết ta là ai sao?"

"Sắp chết đến nơi, còn luôn tưởng là có chút hi vọng sống? Rốt cuộc ngu xuẩn đến mức nào mới thế."

Nụ cười trên khuôn mặt Cố Trường Ca vẫn không hề thay đổi.

Hắn vừa dứt lời, Khương Dương nhướng mày, lời nói đùa cợt cũng cứng ở trong miệng, cảm giác được có gì đó không thích hợp.

Hắn bỗng nhiên cảm thấy, bản thân hắn có phải nghĩ sai chỗ nào đó rồi không?

Lúc này sao mà Cố Trường Ca còn tự tin như vậy?

Chẳng lẽ thật sự có biện pháp giết được hắn?

Khương Dương không tin.

Ông! !

Nhưng sau một khắc, sắc mặt hắn thay đổi, tròng mắt trợn trừng muốn lồi ra, khuôn mặt nhanh chóng trắng bệch, mang theo sự kinh hãi, không dám tin.

Ô quang nồng đậm tràn ngập xung quanh, theo đó là đại đạo quy tắc khiến người ta sợ hãi rủ xuống, hình thành cảnh tượng thác nước kinh người.

Đó chính là đại đạo bảo bình, đang được Cố Trường nắm ở trong tay.

Giữa ô quang lập lòe, toàn bộ trời đất tựa như đều có thể bị thôn phệ!

"Đại Đạo Bảo Bình... "

"Làm sao có thể ..."

"Ngươi vậy mà là người thừa kế ma công?"

Khương Dương không kìm được bắt đầu run rẩy.

Thanh âm của hắn mang theo sự sợ hãi khó mà che giấu nổi, lần đầu tiên trong đời cảm nhận được sợ hãi.

Đại Đạo Bảo Bình đó với hắn mà nói thật quá quen thuộc, vì sao mỗi một kiếp hắn đi qua đều sẽ đi tìm người thừa kế ma công, vì thiên hạ quét sạch an bình, cho bách tính một hoàn cảnh sống yên bình?

Bởi vì Đại Đạo Bảo Bình, chính là khắc tinh của hắn, hơn nữa còn là khắc tinh duy nhất!

Cho nên hắn không thể để người thừa kế ma công trưởng thành, tương lai uy hiếp đến hắn.

Cái gì mà suy nghĩ cho thiên hạ? Toàn là nói phét!

Chẳng qua là muốn đem cái có thể uy hiếp đến bản thân, sớm bóp chết từ trong trứng nước mà thôi!

"Hiện tại ngươi biết thân phận của ta rồi... "

Cố Trường Ca vẫn cười nhạt, ông một phát, Đại Đạo Bảo Bình chìm nổi, từ trên cao úp xuống, bao trùm lấy Khương Dương.

Khí tức đáng sợ bắt đầu bành trướng, tựa như hắc ám thần che đậy vũ trụ.

"Làm sao có thể... hóa ra ngươi là người thừa kế ma công... "

Khuôn mặt Khương Dương trở nên vô cùng trắng bệch, tràn đầy kinh hãi.

Không còn loại cảm giác tự tin như vừa rồi, cảm thấy mình còn có thể trở về từ trong luân hồi nữa.

Hắn lần đầu tiên cảm nhận được uy hiếp chí mạng, tuyệt đối không ngờ được thân phận thật sự của Cố Trường Ca lại là người thừa kế ma công.

Xem ra thân ảnh kinh khủng xuất hiện bên ngoài kia, hẳn là Vạn Hóa Ma Thân do Cố Trường Ca thi triển ra.

Hắn bây giờ đã nghĩ thông rồi, vì sao Cố Trường Ca ngay từ lúc bắt đầu, liền muốn tính kế hắn, muốn giết hắn.

"Làm sao có thể... người thừa kế ma công thế hệ này, làm sao có thể cường đại như vậy ..."

Thanh âm Khương Dương khẽ run, vẫn khó mà tin được.

Trước kia hắn gặp được vài người thừa kế ma công, không một ai cường đại như Cố Trường Ca, cường đại đến mức ngay cả hắn cũng không phản kháng được.

"Không, là ngươi quá yếu."

Thanh âm của Cố Trường Ca vẫn hời hợt như cũ, một cước rơi xuống, lập tức đem Khương Dương giẫm trong lòng bàn chân.

"Không ...không thể nào, ngươi tuyệt đối không phải người thừa kế ma công "

Khương Dương vô cùng không cam lòng, trong cặp mắt kia, đột nhiên có ngũ thải thần quang bùng lên.

Nhưng mà lấy trạng thái bây giờ của hắn, đừng nói chống lại, chính là nói chuyện cũng phí sức.

Dưới áp chế kinh khủng, trên Luân Hồi Ấn có rất nhiều quang mang thần dị đang rủ xuống.

Nhưng mà dưới sự trấn áp của Đại Đạo Bảo Bình, quang mang của Luân Hồi Ấn bắt đầu ảm đạm, thậm chí hiện ra vết nứt, tựa như muốn hỏng mất.

" Đây là Đại Đạo Bảo Bình hàng thật giá thật, hoàn toàn không phải là dựa theo công pháp ngưng tụ ra... "

"Ta hiểu rồi."

"Thì ra là thế."

"Thì ra là thế."

"Ta biết ngươi là ai rồi "

Thần sắc Khương Dương, đột nhiên đau thương cười một tiếng, giống như bỗng nhiên mới hiểu ra.

Trong lúc đó, ánh mắt của hắn không còn vẻ không cam lòng như vừa rồi, mà là một cảm xúc thật khó nói thành lời.

Tất cả mọi chuyện phảng phất như chuyện đương nhiên, tự nhiên như vậy, có thể tiếp nhận hết thảy.

"Quả nhiên ngươi chưa chết."

Hắn cười thảm, đã tuyệt vọng.

"Ta vì sao lại phải chết?"

Cố Trường Ca hơi nhíu mày.

Mọi lời nói của Khương Dương hắn đều không để ý, chỉ cười nhạt một tiếng.

Mặc dù hắn cũng không hiểu thế nào, nhưng cũng biết sự tồn tại của Đại Đạo Bảo Bình, có liên quan đến lai lịch của hắn.

Dù sao rất nhiều ký ức, cũng rất có thể là đã từng do hắn tự mình phong ấn.

Ngay cả hắn cũng không biết lúc nào sẽ xảy ra chuyện gì.

Lời nói của Nhân Tổ, rất hiển nhiên là nhìn ra được Đại Đạo Bảo Bình của hắn chính là hàng chính hãng, dựa vào vô tận thần tính và tiên vận chế tạo thành, là do đại đạo chân chính ngưng tụ ra.

Lúc này, Cố Trường Ca tự nhiên lười giải thích thêm cái gì.

"Xem ra, truyền nhân của Nhân Tổ điện ở một kiếp này, cũng rơi vào tay của ngươi" Khương Dương còn đang cười thảm, rất là tuyệt vọng.

Nghĩ đến tất cả mọi chuyện xảy ra sau khi đến Tiên Luân thánh địa.

Lúc ấy hắn cảm ứng được khí tức bí thuật của Nhân Tổ điện, rất rõ ràng là do Cố Trường Ca ở trong bóng tối giở trò quỷ.

"A, ngươi nói nàng sao?"

Cố Trường Ca nghe vậy cười nhạt một tiếng, ống tay áo vung lên.

Hết chương 561.
Bạn cần đăng nhập để bình luận