Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1722: Đại Du Hoàng Triều tiến thoái lưỡng nan

Chương 1722: Đại Du Hoàng Triều tiến thoái lưỡng nan

Thượng giới Thiên Vực, tại chỗ đóng đô của Đại Du tiên triều. Lúc này các phương bất hủ đạo thống, vô thượng đại giáo đều cùng tề tụ.

Trong lúc vô hình, một cỗ khí tức phong hoả khói lửa tràn ngập, giương cung bạt kiếm vô cùng căng thẳng.

Tất cả mọi người đều nơm nớp lo sợ, vô cùng bất an.

Ầm!

Từng thân ảnh mơ hồ nhưng lại đáng sợ đứng sừng sững tại chỗ sâu của Đại Du tiên triều hoàng cung, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Du Hoàng đương thời, muốn lấy thuyết pháp của hắn.

Đoạn thời gian trước, không gian thông đạo để đi tới Kiếm Huyền đại thế giới đột nhiên bị phong bế.

Rất nhiều tu sĩ trấn giữ tại nơi đó đều tính cách để mở lại đường hầm vũ trụ lớn kia thế nhưng đều thất bại.

Một kẻ thành đạo cũng đã ra tay thế nhưng cũng vô ích, căn bản không tìm được tọa độ không gian của giới kia, không mở lối đi kia ra được.

Chuyện này đã dẫn tới một trận náo động cực lớn, có rất nhiều thế lực đạo thống ở xung quanh Thiên Vực đều điều động cường giả đến đây.

Bởi vì kẻ thành đạo lão tổ của bọn họ, cùng với truyền nhân đương thời cũng đã đi tới đó.

Nếu cứ bị vây ở giới kia như thế thì khó mà trốn thoát được.

Vậy thì đối với việc bọn họ tới đây mà nói cũng không có cách nào dự đoán được thiệt hại.

Thế nhưng trong lúc những thế lực kia nghiên cứu cách làm thế nào để mở ra không gian thông đạo này, một tin tức chấn động, đáng sợ đột nhiên truyền đến.

Lúc hồn đăng của lão tổ các phương lưu lại vụt tắt, khí tức bị tiêu tán không thấy đâu, bỏ mạng lại thế giới kia.

Tin tức này làm náo động toàn bộ Thiên Vực, cho dù là tu sĩ bình thường hay là đại giáo đệ tử, tất cả đều cảm thấy sợ hãi run rẩy, khó có thể tin được.

Trong thời đại bây giờ, kẻ thành đạo có thể nói là đứng sừng sững ở vị trí tột cùng nhất, tu vi cái thế, bễ nghễ thiên hạ.

Thậm chí còn không chút khách sáo nói, chỉ cần một phe thế lực nắm giữ được kẻ thành đạo thì trong mấy trăm vạn năm đều không cần phải lo nghĩ gì, không người nào dám trêu chọc.

Thế nhưng một sự tồn tại mạnh mẽ như vậy, thế mà lại chết trong lúc chinh chiến thảo phạt ở hạ giới.

Hơn nữa cũng không phải chỉ có một người mà là tất cả mọi người.

Đến tột cùng thì trong đại thế giới kia ẩn giấu thứ gì, ẩn giấu sự nguy hiểm kinh khủng đến mức nào?

Tin tức này quá mức rung động khiến tất cả những người nghe thấy tin tức đó đều phải trừng to mắt, nghi ngờ không biết chính mình có nghe lầm hay không.

Sau đó, sự thật giả của tin tức này được chứng minh.

Không chỉ có kẻ thành đạo bỏ mạng khi đến giới kia mà những đại quân còn lại cũng đều bị huỷ diệt hết tất cả.

Giống như viên đá rơi vào biển sâu, không có một chút tin tức nào truyền về.

Không còn nghi ngờ gì nữa, tin tức này đã khiến thế lực đạo thống từ các phương cảm thấy tức giận.

Vô số cường giả chạy tới Đại Du tiên triều muốn đòi một lời giải thích.

Dù sao cửa vào đại thế giới kia cũng là do Đại Du tiên triều phát hiện ra.

Vị trí kia cũng nằm tại cảnh nội của Đại Du tiên triều.

Xảy ra chuyện lớn như thế, Đại Du tiên triều khó có thể thoát tội được.

Nôi tình của Đại Du tiên triều vô cùng thâm hậu, sâu xa tới mức khó có thể nhìn thấy rõ được thực hư.

Thế nhưng xảy ra chuyện lớn như thế cũng cần phải tiếp nhận một áp lực rất lớn, không thể xem như không có chuyện gì xảy ra được.

Hơn nữa, ngay cả lão Hoàng tổ của Đại Du tiền triều có thực lực Kẻ thành đạo cùng tiến vào phương thế giới kia cũng chết trong đó.

Nhắc tới, Đại Du tiên triều cũng không muốn nhìn thấy một chuyện như thế xảy ra.

“Chư vị đạo huynh xin bớt giận, xảy ra một chuyện lớn như thế cũng không ai muốn nhìn thấy.”

“Không chỉ có lão tổ của các người chết trong đó mà một vị thành đạo Hoàng Tổ của Đại Du ta, mệnh bài cũng nát…”

Trong hoàng cung Đại Du, đầu Du Hoàng đội tử kim quan, thân hình cao lớn khôi ngô, khuôn mặt không giận tự uy.

Thế nhưng bây giờ lại mang theo vẻ u sầu, chắp tay chạy tới xin lỗi những cường giả của các đạo thống thế lực ở xung quanh.

Tất cả mọi người ở đây cũng là lãnh tụ của các thế lực đạo thống, không thì cũng là gia chủ hoặc là thánh chủ, thân phận vô cùng khó có thể tưởng tượng được.

Hắn cũng không bày ra dáng vẻ phách lối, quá mức khinh thường.

“Hừ, dù sao cũng do bên trong Đại Du xảy ra chuyện, trước đây cũng do Đại Du truyền tin tức này ra ngoài, nói rằng nơi đó có một phương đại thế giới sắp xuất thế.”

“Bây giờ xảy ra chuyện lớn như thế, Đại Du các ngươi khó có thể thoát được tội.”

Sắc mặt của một vị cổ lão tồn tại ở Thần Hoàng sơn mang theo vẻ bất mãn lên tiếng.

Người mà hắn coi trọng nhất cũng nằm trong đại quân đi tới Kiếm Huyền đại thế giới.

Bây giờ người kia vẫn còn lạc trong đó, trái tim của hắn đang rỉ máu.

Trả giá nhiều để bồi dưỡng thế mà bây giờ lại hoá thành dòng nước chảy, chảy thẳng về hướng đông.

Sao có thể cam tâm được?

Sắc mặt của các cường giả của những tộc khác cũng vô cùng khó coi.

Hành trình hạ giới lần này không chỉ không lấy được gì mà còn tổn thất rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi cùng với một vị đã thành đạo, có thể nói là tổn thất vô cùng nặng nề.

Du Hoàng nghe thấy thế trong lòng thầm thở dài, biết rõ chuyện này không thể giải quyết tốt được.

Hắn cũng không biết bên trong Kiếm Huyền đại thế giới đã xảy ra chuyện gì thế mà lại dẫn đến việc kẻ thành đạo của các thế lực ngã xuống, đường hầm tiến vào bên trong vũ trụ cũng đóng lại.

“Ha ha, Du Hoàng ngươi cũng phải nghĩ cho rõ ràng, bây giờ ngươi chỉ có thể chờ đợi mà thôi.”

“Vị ở Cố gia kia dường như cũng tiến vào trong đó, bây giờ vẫn chưa rõ tung tích, không rõ sống chết. Nếu ngay cả hắn cũng bỏ mạng trong đó thì e rằng Đại Du ngươi không thể tiếp nhận nổi lửa giận của Cố gia.”

Ánh mắt của một lão giả của Thần Linh sơn thoáng hiện ý cười lạnh lùng, lên tiếng, khó che giấu được sự trào phúng.

Lời này vừa được nói ra nhất thời khiến sắc mặt Du Hoàng trở nên khó coi, cũng không nhịn được nắm chặt góc áo bào.

Thật sự thì đây cũng là chuyện mà hắn lo lắng nhất, dù sao Cố Trường Ca cũng thình lình xuất hiện bên trong nhóm thệ hệ trẻ ở hạ giới.

Hết chương 1722.
Bạn cần đăng nhập để bình luận